Thân gậy nổi gân xanh, người đàn ông dùng tay vuốt hai cái, cố ý nhìn cô, ánh mắt như sói hoang trên thảo nguyên, tham lam, hoang dã, khóe miệng anh ta hơi cong lên, dường như đang quan sát phản ứng của cô.
Nguyễn Tiêu thực sự ngây người, tốt, tốt quá, không nói đến ngoài đời, ngay cả cái đó của anh ta cũng lớn hơn những gì cô thấy trong phim.
Có nhét vào được không? Cô sẽ bị rách mất thôi……
“Con nhỏ da^ʍ đãиɠ của em có ăn được không?” Anh ta khàn giọng, hai ngón tay thô ráp tách hai cánh môi hoa dày.
Triệu Mặc nhìn vào lỗ nhỏ như đầu kim của cô, nơi đó đã sớm lầy lội, hai ngón tay khép lại, dọc theo khe hở tiến vào lỗ nhỏ hẹp, cái lỗ nhỏ biết thở co thắt thở ra, khó khăn nuốt vào hai vị khách không mời mà đến.
Lỗ nhỏ lâu ngày không được thăm viếng nhạy cảm vô cùng, Nguyễn Tiêu hít một hơi, không nhịn được mà mυ"ŧ chặt lấy ngón tay anh.
Ngón tay người đàn ông từ nông đến sâu mô phỏng động tác đưa đẩy, đầu ngón tay mềm mại trơn trượt, cơ bắp cánh tay anh căng cứng, tăng tốc độ ra vào trong đường hầm hẹp của cô.
Nguyễn Tiêu bịt miệng, không nhịn được mà rêи ɾỉ: "A, a, a, cái đó... sắp... không, đừng..". Cô nâng mông lên, ngón chân bấu chặt vào ga giường, chỗ dưới bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức sắp tè ra quần.
Ngón tay liên tục ra vào, thịt đỏ lăn lộn, dâm thủy bắn tung tóe, tiếng nước "phụt phụt" không ngừng, Nguyễn Tiêu như một con búp bê nước, nước tràn ra từ chỗ nhỏ của cô làm ướt nửa lòng bàn tay anh.
Triệu Mặc nhìn chằm chằm vào lỗ nhỏ mềm nhũn, lại đưa thêm một ngón tay vào, chỗ nhỏ thành thạo khó khăn nuốt vào lần nữa, căng đến mức thịt ở lỗ nhỏ gần như trong suốt, nhưng vẫn đói khát kêu gào quấn lấy ngón tay, thở ra co thắt.
Dâm thủy phun trào, ma sát thành bọt trắng phủ đầy lỗ nhỏ, theo lòng bàn tay anh nhỏ xuống ga giường.
Nguyễn Tiêu hét lên một tiếng, ưỡn eo, bị ba ngón tay của anh đưa lên cao trào.
Trong cơn mơ màng, cô nghe thấy người đàn ông cúi xuống, cắn vào vành tai cô nói: "Thật dâm, chỉ dùng tay cũng có thể chơi đến phun nước".
Lên đỉnh từ lâu, Nguyễn Tiêu ánh mắt mơ màng, sắc mặt ửng hồng, ngây ngốc nhìn trần nhà.
Dây áo mỏng manh đã sớm bị kéo xuống eo, hai núm vυ" đỏ bầm bị người đàn ông mυ"ŧ quá độ sưng tấy, bầu ngực mềm mại đầy nước bọt của người đàn ông, ướt nhẹp.
Sắc mặt Triệu Mặc tối tăm không rõ, hai chân mở rộng quỳ trên người Nguyễn Tiêu, chăm chú nhìn cô trong dư âm của cao trào run rẩy khẽ rên.
Cảm giác bị đè nén mạnh mẽ, vật khổng lồ đè lên người từ trên cao khiến Nguyễn Tiêu có chút khó thở.
Triệu Mặc nắm chặt lấy gốc thịt cực kỳ thô to, từ từ vuốt ve, đầu nấm to hơn cả thân dươиɠ ѵậŧ tràn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục từ lỗ sáo nhỏ xuống rơi vào eo Nguyễn Tiêu.
"Của anh đủ lớn không?" Anh ta hỏi.
Nguyễn Tiêu ngây ngốc gật đầu: "Đủ lớn".
"Cắm cái của anh vào, thì không rút ra được nữa đâu".
Người đàn ông một tay vuốt ve dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng, hơi nhướng mày, ánh mắt đánh giá từ cái huyệt cấm kỵ tuyệt đẹp của cô đến khuôn mặt ửng hồng vì động tình của cô.
"Vậy thì... đừng rút ra..". Cô liếʍ đôi môi khô khốc, giọng nói run rẩy, vừa mong đợi vừa có chút hoảng sợ.
Người đàn ông cưỡi lên người cô, hoang dã và sắc bén, dáng người như người sói đêm trăng tròn, cái gậy thịt có kích thước khủng khiếp như thể có thể chẻ đôi cô ra.