Thỏa Mãn Ham Muốn Kịp Thời

Chương 4: Thỏa Mãn Ham Muốn Kịp Thời

Trước Sau

break

Nguyễn Tiêu đi theo anh ta vào trong, ngôi nhà hai tầng bên trong sáng đèn.
Người đàn ông rót cho cô một tách trà, chiếc ghế tre hơi lạnh, Nguyễn Tiêu ngồi trên đó không tự chủ được mà thẳng lưng.
"Bao giờ thì xe của tôi mới sửa xong vậy?" Cô hỏi.
"Phải kiểm tra mới biết được, nếu không phải vấn đề về hộp số thì vài tiếng là xong".
Người đàn ông cởi áo khoác, bên trong là chiếc áo sơ mi đen mỏng bằng cotton, cơ bắp cuồn cuộn.
"Còn nếu là thì sao?"
"Mười mấy tiếng, thậm chí là vài ngày".
Trong sân nhỏ tối tăm, một tia lửa lóe lên, người đàn ông châm điếu thuốc, bật đèn trên mái nhà kho.
Anh ta có đôi chân rất dài, chiều cao ước chừng một mét chín, Nguyễn Tiêu đứng lên chỉ tới vai anh ta, cô đi tới, mượn cớ xem xe để lén nhìn anh ta.
Nguyễn Tiêu hiếm khi có hứng thú trò chuyện với người lạ, cô mỉm cười mở lời: "Bình thường chỉ có một mình anh ở tiệm sửa xe thôi sao?"
Người đàn ông quay đầu, ánh mắt như vực sâu, khiến Nguyễn Tiêu không hiểu sao lại động lòng.
"Đúng vậy, đến mùa du lịch thì sẽ thuê thêm nhân công thời vụ".
"Ồ".
Trò chuyện với anh ta thật khó khăn, anh ta tĩnh lặng như bầu trời Tây Bắc, lạnh như băng.
Nhưng càng như vậy, Nguyễn Tiêu lại càng tò mò.
"Em tên Nguyễn Tiêu, anh có thể gọi em là ŧıểυ Nguyễn". Cô vén tóc mai ra sau tai, cúi người, đôi mắt cong cong, nụ cười.
Gió chiều thổi bay tóc cô, chóp mũi ửng hồng, nụ cười vừa ngây thơ vừa quyến rũ, mang theo phong tình không nói nên lời.
Người đàn ông đẩy nắp ca-pô lên, che khuất tầm nhìn của cô, giọng nói trầm thấp mang theo chút lạnh lùng: "Triệu Mặc".
Hóa ra anh ta tên là Triệu Mặc.

Rút lại ánh mắt đang lén nhìn anh ta, Nguyễn Tiêu chớp mắt, ngồi lại lên chiếc ghế đẩu nhỏ.
Anh ta quay lưng về phía cô, bờ vai cơ bắp rắn chắc, chăm chú đối mặt với động cơ khoang máy ô tô của cô.
Mưa nhỏ tí tách rơi xuống, nạn nhân đầu tiên chính là mái tôn cũ nát, tiếng ồn ào của nó lấp đầy cả cái sân nhỏ đầy cỏ dại.
Triệu Mặc lấy ra hộp số gần bằng một nửa thân trên, rò rỉ dầu, khựng lại, va đập, vào số, chiếc xe địa hình cũ mà người phụ nữ này mua có vấn đề lớn rồi.
Cả bơm nhiên liệu và hộp số đều có vấn đề, may mà phát hiện kịp thời, nếu không đợi đến khi đường dây bị cháy nghiêm trọng mà chết máy, chiếc xe này cũng coi như bỏ đi một nửa.
Mưa có xu hướng ngày càng lớn, anh ta đóng nắp ca-pô, đóng cửa mái tôn.
Chạy về nhà trong mưa, Triệu Mặc phát hiện người phụ nữ nhỏ bé kia đang ngoan ngoãn ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ, hai tay nâng tách trà, tò mò quan sát xưởng làm việc của anh ta.
Anh ta đặt hộp số xuống, cụp mắt chỉnh lại ống tay áo: "Xe của cô có vấn đề lớn lắm, phải mất hai ngày để điều động miếng đệm giảm chấn mới từ Quan Thành đến đây".
Nguyễn Tiêu không hiểu, chỉ có thể gật đầu theo lời anh ta, "Vậy là phải sửa ít nhất hai ngày mới được sao?"
Cô hơi nhíu mày, có vẻ hơi phiền não.
"Ừ, cô có thể tìm một chỗ nào đó ở tạm trước, bên ngoài trời đang mưa". Người đàn ông trả lời.
Triệu Mặc thản nhiên châm một điếu thuốc, quay người ngồi xuống ghế sofa, tấm vải bọc bên ngoài ghế sofa đã phai màu, bị mòn nghiêm trọng, thậm chí một số góc còn lộ ra phần ruột mυ"ŧ màu vàng.
Đây cũng là một trong những lý do khiến Nguyễn Tiêu thà ngồi trên chiếc ghế đẩu không có đệm.

 

break
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc