Cũng trong năm này, Giang Diệu theo cha mẹ đi chúc tết, nàng cũng cảm thấy các vị trưởng bối đối với nàng nhiệt tình hơn, lượng tiền lì xì cũng không hẹn mà cùng cho nhiều thêm.
Dù sao bây giờ Giang Diệu đã vượt xa ngày xưa, phía bên Tuyên Vương phủ là nơi khó chơi, nên muốn thiết lập quan hệ cùng Tuyên Vương, đó là chuyện đừng có mà mơ tới.
Bây giờ đã chắc chắn biết Tuyên Vương phi ở chỗ này, muốn cùng Tuyên Vương phủ bấu víu quan hệ, có thể không tốn lực ở chỗ Giang Diệu được sao?
Ngay cả nhóm ŧıểυ tỷ, biểu muội thường ngày quan hệ không tốt lắm, thì hiện giờ từng người, từng người cùng đều muốn thân thiết hơn với Giang Diệu. Ước hẹn Giang Diệu đi đạp thanh, cũng ước hẹn nàng đi thắp hương bái Phật, Giang Diệu nếu có thể cự tuyệt thì đều sẽ cự tuyệt, còn nếu không có cách nào cự tuyệt thì nàng sẽ để Bảo Cân ghi nhớ các cuộc hẹn lại. Hơn nửa năm tới Giang Diệu dường như không có ngày nghỉ, tất cả đều là lịch hẹn dày đặc.
Lúc này, Giang Diệu mới thắm thiết cảm giác được —— ngày sau, Tuyên Vương phi này, e rằng cũng không dễ làm.