Lý Trì Nguyệt cùng Lý Tiên Huệ vừa xuống xe vào tới trong phòng cũng bị cảnh này làm sợ hãi.
Tần Tiêu vốn đã nín giận nửa ngày, toàn bộ đều là vì cái Kim Tiên Quan kia. Hiện tại cư nhiên lại biết Mặc Y bị người ta khi dễ ở Kim Tiên Quan, không khỏi giận dữ, quát lớn:
- Tử Địch, nàng nói tiếp cho ta, một chữ cũng không được giấu!
Trong lòng Tử Địch cũng bực tức, giờ hết sợ, sải bước lên nói:
- Mấy tên thiếu gia kia còn nói cha hắn là thế nào, quan lớn ra sao. Chỉ cần tỷ tỷ gật đầu, bồi bọn họ chung chăn gối một đêm, có thể để cho nàng cả đời đều ăn hương uống lạt!
Tần Tiêu giân tới mức muốn vỡ tung lồng ngực, hai mắt hiện ra cỗ sát khí trên chiến trường đối mặt với địch nhân, ở đây chỉ có Mặc Y mới biết! Hơn nữa giọng nói lại nặng nề giống như tảng đá lớn ngàn cân, gầm nhẹ nói:
- Còn nói gì nữa? Làm gì nữa?
Tử Địch cố gắng nuốt nc miếng, khẩn trương nhìn Tần Tiêu, không thể không nói tiếp:
- Hắn, bọn hắn muốn kéo tỷ tỷ cùng vào Trúc viên kia uống rượu, Tần Tiêu giận, liền rút kiếm hù dọa, không nghĩ tới bọn họ lại gọi một đám người tới, nói tỷ tỷ trong đạo quan chấp giới nháo sự, muốn bắt. May là sau đó có mấy đạo cô đi ra, nhận ra tỷ tỷ đi cùng Kim Tiên công chúa, mới không nháo loạn nữa, thả tỷ tỷ về.
- Tiên Nhi, ta biết ta đang làm gì. Đầu tiên, Kim Tiên Quan này không phải là Kim Tiên Quan mà lúc trước Hoàng Đế hạ lệnh xây dựng. Nơi đó đã biến thành một nơi yêu khí dày đặc! Hơn nữa, lại có người dám can đảm bên trong đùa giỡn nữ tử đàng hoàng, lại còn là nữ nhân của Tần Tiêu ta! Tiên Nhi, ta đã là tướng quân nhiệt huyết của Đại ĐƯờng, sao lại để chuyện như thế xuất hiện ở thành Trường An? Ta biết ngươi muốn nói cái gì, yên tâm, ta tự có phân tấc!
Lý Trì Nguyệt sợ tới mức phát run, vạn phần e ngại nhìn Tần Tiêu giống tòa núi lớn, đang đi về phía nàng, đang chuẩn bị lên tiếng khác