Âu Hân từ từ quay mặt lại. Đằng sau cô là một người trung niên khoảng bốn mấy tuổi đang giương súng thẳng vào đầu cô. Cô nhếch môi cười, nụ cười đẹp và nguy hiểm tới mức người đàn ông đó há mồm ngạc nhiên.
- Khẩu Beretta M92 của Ý, được sản xuất năm 1972. Nòng súng sử dụng đạn 9×19 mm tiêu chuẩn, cơ số đạn là 14 viên. Sơ tốc đầu lòng của súng nhanh tới 390m/s cho sức xuyên lớn. Tôi nói đúng rồi chứ...chú.
Người đàn ông đó ngạc nhiên hơn nhìn cô. Sau đó thì cười to.
- Khá khen cho vợ của đại thiếu soái. Tôi còn đang nghĩ sao người như cậu ta lại chọn một con thỏ yếu ớt làm vợ. Hóa ra không phải là thỏ con rồi. Hahahaha
....
- Biệt danh tao là X. Biết vậy trước khi chết là được rồi. Nhanh ôm quả bom đó lên rồi đi vào trong.
Âu Hân vẫn đứng im cười nhìn ông ta.
- Chú gì à, chú không biết chơi súng là phạm pháp sao. Còn nữa, bom là đồ chơi nguy hiểm, cháu sợ lắm, chú thích.... thì ôm đi.
Nghe câu nói của cô, ông ta ngoài vẻ ngạc nhiên ra còn cảm thấy sợ hãi. Vừa nãy còn cười rất to nhưng bây giờ hoàn toàn im lặng. Âu Hân nhìn ông ta, rồi lại nhìn quả bom đang nằm im dưới đất. Còn 7p nữa thôi. Cô phải giải quyết ông ta thật nhanh.
- À, tôi còn quên chưa nói hết. M92 còn có nhược điểm là nặng và cồng kềnh.
Huỵch... cạch cạch.. soạt... cách
- Súng đã được tôi lên nòng.
Lời trên vừa dứt, Âu Hân tung ngay 1 cú đá mạnh về phía tay phải cầm súng của người đàn ông đó khiến ông ta bất ngờ, còn chưa kịp trở tay đã bị cô vật xuống dí thẳng lại khẩu súng vào đầu. Ông ta hoàn toàn bất ngờ vì điều này không nằm trong dự đoán của ông ta. Ông ta không thể ngờ người con gái mà tổ chức điều tra là hoàn toàn bình thường lại làm được những điều này.
- Vậy thì trước khi ông chết tôi cũng xin được nói biệt danh của tôi. Jenly Xeno
- CÁI GÌ?
X ngạc nhiên hét lên. Jenly Xeno? Cô ta lại là Jenly Xeno, tay súng đang làm mưa làm gió trên bảng xếp hạng các tay súng thiện xạ thế giới 2 năm nay. Còn có tin Jenly Xeno là con gái ông trùm mafia két tiếng ở Ý. Jenly Xeno người mà tổ chức đang muốn tìm kiếm và lôi kéo lại là 1 người con gái như này? X nằm trên đất hoàn toàn ngạc nhiên há hốc mồm nhìn cô. Âu Hân nhìn đồng hồ bom đang hiển thị còn 5p thì quay ra, ngón tay trỏ đặt vào vị trí cò súng.
- Tất cả những gì hôm nay chỉ có một. Một món quà mở màn mà ngài ấy muốn dành tặng cho Vương Kì Hạo. Ngài ấy chuyển lời rằng, đây là quà cưới.
Âu Hân nhìn ông ta, chết rồi. Ông ta đã cắn lưỡi vì cô thấy miệng ông ta đang chảy máu ra. Đây hoàn toàn là một cái kết bình thường cho những kẻ thất bại trong hành động. Một khi hành động thất bại thì phải tự kết liễu đời mình trước khi bị đối phương tra khảo hoặc bị đối phương giết. Âu Hân ném khẩu súng trên tay xuống đất. Xoay chiếc nhẫn của mình một vòng theo chiều ngược kim đồng hồ, chiếc nhẫn liền hiện ra một lưỡi dao nhỏ, chỉ to hơn sợi dây chỉ nhưng đủ để giấu theo vòng quay và chiều ngang của chiếc nhẫn.
Âu Hân chăm chú quan sát từng dây điện. Không nghĩ nhiều dùng lưỡi dao nhỏ do cắt đứt sợi dây màu bạc xám. Còn 4p nữa, với 6 dây nữa. Trong 6 dây đó lại có 2 dây màu đỏ. Sao lại 2 dây đỏ? Chẳng lẽ là ngụy trang cho dây kích nổ thật sao? Nếu vậy những dây màu khác có thể không liên quan. Cô nghĩ rồi cắt thêm sợi dây màu xanh lá. Chuẩn bị cả cắt tiếp đây vàng thì khựng lại. Đây có thể là một cái bẫy thì sao? Cố tình để 2 dây đỏ để cô không nghi ngờ gì mà cắt những giây còn lại, nhưng thật ra trong đó mới là dây khích nổ thật? Không được, Âu Hân bình tĩnh. Mày phải bình tĩnh.
- HÂN HÂN.
...
- BỎ QUẢ BOM ĐÓ RA, ĐI THEO TÔI.
Cô quay lại thấy Vương Kì Hạo đang chạy tới. Anh tới rồi sao.
- Đồng Âu Hân. Em rời khỏi đây cùng với tôi ngay. Quả bom này sẽ có người tới phá.
- Không kịp rồi, chỉ còn hơn 2p nữa thôi. Người của anh tới kịp sao.
Kì Hạo đi tới giữ chặt cánh tay Âu Hân đang chuẩn bị cắt thêm dây nữa. Anh là sợ cô cắt nhầm mà bỏ mạng sao? Đừng xem thường cô vậy chứ, cô đã được anh Joserp dậy cách phá bom rồi, nhưng chỉ là trên lí thuyết. Còn đây là thực hành. Lí thuyết và thực hành đúng là rất khác nhau.