Mẹ Lâm lập tức ôm nữ nhi vào ngực hướng Tề Lực nói lời cảm ơn.
"Thật sự cảm ơn thiếu soái, Mật nhi mau cảm ơn thiếu soái đi con.”
Lâm Mật nhìn Tề Lực, khuôn mặt xinh xắn hiện lên nụ cười đáng yêu.
"Cảm ơn chú.”
Sau đó cô bé đột nhiên nói một câu khiến toàn bộ Nam Cảng đều chấn động.
"Sau này con lớn lên, con gả cho chú nhé."
Tề Lực giống như đang nghe thấy một câu chuyện cười.
Đứa nhỏ mới hơn một tuổi mà đòi gả cho hắn, đợi cô bé lớn lên khi đó hắn cũng đã hơn 35.
Tề Lực bật cười hoàn toàn không để lời nói đó ở trong lòng, hắn xua tay.
"Khi nào con đi vững thì hãy tính tới chuyện đó."
Tề Lực đút tay vào túi quần rời đi, cha Lâm mẹ Lâm nhìn bóng lưng hắn rời đi, sau đó lại nhìn về phía nữ nhi của mình.
Ánh mắt của mọi người vẫn còn nhìn về phía Lâm Mật, rõ ràng họ đang rất sốc bởi lời nói ngây ngô khi nảy của cô bé.
Mẹ Lâm mỉm cười xua tay nói với mọi người.
"Con nít nói bậy bạ thôi mà, mọi người đừng tưởng thật."
Lâm Mật phồng má nhìn xung quanh, đôi mắt đáng yêu linh động khiến ai cũng thích, rất nhanh bầu không khí đã trở lại bình thường.
Vài ngày sau, ngay cả Lâm Mật cũng đã quên đi lần cô bé gặp Tề Lực, cũng quên mất hôm đó bản thân đã nói những gì.
Tề Lực hoàn toàn không còn tồn tại trong trí nhớ của cô bé.
Năm năm sau.
Nam Cảng hiện giờ dưới sự thống trị của Tề Lực càng ngày càng lớn mạnh, hôm nay Tề thiếu soái chiến thắng trở về, quân đội Nam Cảng đã giành được hai thành lớn ở phía bắc sau ba năm chiến đấu ròng rã.
Chiếc xe đen uy vũ chạy giữa đường lớn, xung quanh người dân đi ra reo hò rất náo nhiệt, ai cũng vui mừng vì chiến thắng và thành quả đã đạt được.
Vừa bước vào Tề gia, Tề Lực đã nhìn thấy ba mình đang chống gậy đi ra.
"Làm tốt lắm con trai, con đúng là niềm hãnh diện của cả Tề gia chúng ta.”
Mấy di nương bên cạnh cũng vui mừng phụ hoạ theo ông ta, Tề Lực vẫn giữ gương mặt lạnh băng đi vào bên trong, hắn dùng một tay cởi áo khoác tuỳ tiện nén cho một người hầu gần đó rồi đi đến sô pha ngồi xuống.
Tề Lão gia đi vào ngồi xuống đối diện hắn, vui vẻ qua rồi ông mới nói vào chuyện chính.
"Lực nhi, con cũng đã hơn 25 tuổi rồi, ta có nhờ người mai mối vài vị tiểu thư có gia thế tốt ở Nam Cảng, con nhìn xem có ưng được ai không?”
Di nương lập tức đặt tên bàn một xấp hình, cười phụ hoạ.
“Đúng vậy đấy Tề thiếu soái, ngài nên lập gia đình và sinh cho lão gia một đứa cháu trai đáng yêu rồi.”
Tề Lực liếc mắt nhìn những bức hình trên bàn, môi hắn nở nụ cười lạnh lẽo, chỉ một động tác chén trà trên tay đã hất lên những bức ảnh đó.
"Chuyện của tôi, không cần các người phải quan tâm.”
Nói xong hắn đứng dậy, ngạo nghễ rời khỏi Tề gia.
Tề lão gia ở phía sau nghiến bộ răng già chửi rủ hắn không ngừng.
————
Bên trong hộp đêm lớn nhất Nam Cảng, ở phòng vip đặc biệt.
Tề Lực ngồi trên sô pha, hai tay hắn giang rộng, ở hai bên là hai mỹ nhân xinh đẹp với thân hình bốc lửa.
Bạn thân của hắn, Triệu Mặc cũng đang ôm hai cô như vậy, cậu ta tặc lưỡi nói với Tề Lực.
"Xem ra hôm nay Tề thiếu soái thật sự có nhã hứng, đến đây uống rượu còn thưởng thức mỹ nhân nữa.”
Tề Lực không để ý đến cậu ta, ngửa đầu uống cạn ly rượu trong tay.
Một cô gái thấy vậy, liền cầm chai rượu lên rót cho hắn ly mới.
Tề Lực lấy từ trong ngực ra vài tờ chi phiếu quăng cho cô ta, cô gái vui mừng chộp lấy không ngừng nói cảm ơn hắn.