Không thể không bội phục linh cảm của chính mình, khoảng nửa giờ sau, người đẹp liền tìm tới cửa, cô ta xinh đẹp, đứng dưới ánh mặt trời, quả thực chính là Yêu Cơ tuyệt sắc.
- Thường Nhạc, đã lâu không gặp, anh càng ngày càng phong độ đấy!
Yêu Cơ đúng là Yêu Cơ, cách nói khác với những nữ nhân khác, Thường Nhạc lại thích cái nét duyên dáng nữ tính này của cô ta, loại da^ʍ đãиɠ này quả thực đâm sâu vào tận xương tủy.
Cho dù lấy Nô nhà mình so sánh với cô ta, đều kém hơn một bậc, nếu đem loại phụ nữ này lên giường, chỉ sợ mùi vị đó không đủ nóii cho người ngoài.
Thánh nữ Hắc Ám lẳng lặng nhìn Thường Nhạc, dường như hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, tự nhiên cười nói: - Anh có phải rất muốn lên giường cùng tôi?
Thường Nhạc kinh ngạc, cô ta quá thông minh, điều này cũng có thể nhìn ra sao? Thường Nhạc cười suy nghĩ, nói: - Chỉ cần là người con gái xinh đẹp, ta\ôi đều muốn, huống hồ vẻ đẹp của cô lại đặc biệt như vậy.
- Đặc biệt ư?
Thánh nữ Hắc Ám xinh đẹp mỉm cười nói: - Thường Nhạc, anh thấy tôi đặc biệt ở chỗ nào nhất.
- Tính cách!
Thường Nhạc chững chạc đàng hoàng đáp.
- Tính cách ư?
Thánh nữ Hắc Ám bị lời nói của Thường Nhạc làm cho thu hút, tâm thần bất giác thay đổi nói: - Tính cách nào khiến Thường Nhạc hứng thú với tôi như vậy.
- Tính cách da^ʍ đãиɠ!
Thường Nhạc vẫn mang vẻ mặt tươi cười, nói ra lời này, chớp chớp mắt, dường như Thánh nữ Hắc Ám trời sinh chính là một ŧıểυ dâm phụ phổ biến.
Phổ biến trong trường hợp này coi như là kĩ nữ, nghe thấy đàn ông nói cô ta da^ʍ đãиɠ, cô ta không thoải mái, nhưng riêng Thánh nữ Hắc Ám nghe thấy những lời này, không những không tức giận ngược lại quyến rũ mỉm cười, cô ta nói: - Thường Nhạc thật là người có con mắt tinh tường lay động phụ nữ, tôi quen biết rất nhiều đàn ông ưu tú, nhưng không ai khen tôi da^ʍ đãиɠ. Thường Nhạc lại không dối trá như bọn họ, Tử Ngân ở đây cảm ơn lời khen ngợi của anh.
Thường Nhạc rốt cuộc hoàn toàn khâm phục rồi, đầu năm nay việc lạ rất nhiều, tại sao mỗi một việc mình đều gặp, hắn nhìn về phía Thánh nữ Hắc Ám, nói: - Tôi là người thành thật, chỉ nói lời thành thật mà thôi.
Mắt Tử Ngân nhìn chằm chằm vào mặt Thường Nhạc, đột nhiên nghiêm túc nói: - Vậy thì theo lời Thường Nhạc lúc trước, việc anh muốn cùng tôi lên giường là lời thật.
- Không thể giả được!
Thường Nhạc vỗ ngực, hung hồn nói.
- Nếu tôi đồng ý cùng Thường Nhạc lên giường, Thường Nhạc có đồng ý gia nhập Thánh điện Hắc Ám hay không? Tử Ngân vẫn nhìn chằm chằm vào mặt Thường Nhạc, trong lời nói có ba phần khiêu khích.
Tuyệt sắc mỹ nữ nói ra những lời như vậy, Thường Nhạc cảm thấy phần dưới đã có phản ứng, hắn không bị áp chế, ngược lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tử Ngân, nói: - Lên giường cùng cô, là điều chắc chắc chắc rồi, nhưng muốn gia nhập Thánh điện Hắc Ám thì tôi sẽ thận trọng suy nghĩ.
Tử Ngân cũng không thất vọng, đối với cô ta mà nói, chỉ cần Thường Nhạc không thẳng thừng từ chối, vậy thì tất cả đều có thể thương lượng, nếu Thường Nhạc không hề nghĩ ngợi mà đồng ý luôn, trái lại sẽ khiến toàn thân Tử Ngân cũng không được tự nhiên.
Cô cười quyến rũ, nói: - Chẳng lẽ Tử Ngân lại có chỗ nào khiến Thường Nhạc không hài lòng sao?
Thường Nhạc cũng không trực tiếp trả lời, chuyển đề tài, hắn nói: - Tử Ngân, cô thấy mình so với Thánh nữ Quang Minh, đàn ông yêu mến ai hơn.
Tử Ngân nghe nói như vậy, vẻ mặt lững lờ, lập tức cười nói: - Vẻ mặt thanh khiết của Thánh nữ Quang Minh quả thật làm đàn ông thích thú, nhưng cái đó có liên quan gì với tôi?
- Ai, đương nhiên là có quan hệ chứ, hơn nữa còn là mối quan hệ vô cùng quan trọng .
Tử Ngân phiền muộn nói: - Lẽ nào Thánh nữ Quang Minh cũng đến tìm anh rồi sao?
- Chẳng những tìm tôi, mà còn khóc đòi lên giường cùng tôi, cô nói tôi khổ hay sướиɠ đây! Vẻ mặt Thường Nhạc phiền muộn, hắn nói.
Tử Ngân quyến rũ nhìn Thường Nhạc, liếc mắt, nhẹ nhàng nói: - Thường Nhạc, anh đừng lừa người ta, Thánh nữ Quang Minh làm sao có thể như vậy, nhưng…… Nói tới đây, cô ta nhăn mặt nói : - Để lôi kéo anh, Thánh nữ Quang Minh đồng ý gả cho anh, đây cũng là sự thật.
Thường Nhạc thờ ơ nhún vai, tự nhiên mỉm cười, nói: - Tử Ngân quả là người thông minh, Thánh nữ Quang Minh muốn gả cho tôi, điều kiện chính là để tôi gia nhập Thánh Điện Quang Minh!
Nghe những lời này, Tử Ngân căng thẳng nói: - Thường Nhạc, anh đồng ý rồi sao?
Thường Nhạc cân nhắc cười rồi nói:
Lúc đầu tôi cũng định đồng ý, bây giờ xem ra không đồng ý thì không được rồi.
Tử Ngân bối rối nhìn Thường Nhạc, đôi môi đỏ mọng gợi cảm khẽ mở, cô ta nói: - Chẳng lẽ bây giờ với lúc trước có gì khác nhau sao?
- Tôi đoán Thánh Điện Hắc Ám sẽ tìm tới đây, cũng sẽ đưa ra những điều kiện, tôi chờ đợi những điều kiện các cô đưa ra có thể tốt hơn Thánh Điện Quang Minh, cho nên mới chưa vội vã gia nhập quang minh Thánh điện.
Thường Nhạc vẻ mặt mặt thành khẩn nói, nói tới đây, hắn lại chuyển đề tài: - Nhưng Thánh nữ Quang Minh gả cho tôi, vậy thì cô ta chính là vợ tôi, tôi nghĩ… chơi gái, lúc nào cũng có thể chơi gái, mà cô lại nghĩ chỉ có thể cùng tôi lên giường, mỗi lần nghĩ sao mà khó quá, huống hồ cô đã nói là đàn ông nhất định càng thích Thánh Nữ Quang Minh, ha ha, tôi là một người đàn ông quang minh chính đại.
Vẻ mặt Tử Ngân cổ quái nhìn Thường Nhạc, người đàn ông mặt dày như vậy quả thực hiếm thấy, nhưng người đàn ông như vậy hết lần này tới lần khác là người mà Thánh Điện Hắc Ám cố hết sức lôi kéo.
Cô cắn đôi môi đỏ mọng, cười quyên rũ, nói: - Vậy Thường Nhạc cảm thấy Thánh Điện Hắc Ám chúng ta nên làm thế nào mới có thể khiến Thường Nhạc hài lòng đây?
Thường Nhạc liếc mắt, cẩn trọng nhìn lên phụ nữ nhu mì trước mặt, đúng là xinh đẹp, chính mình thật muốn xông tới làm một trận mãnh liệt, thật là người phụ nữ siêu da^ʍ đãиɠ.
Nhưng lý trí mách bảo Thường Nhạc, bơ sẽ có đấy, bánh mì cũng sẽ có đấy, mình nhất định phải kiềm chế, nếu không sẽ không được gì.
Hắn cười phóng khoáng, nhìn sâu vào mắt Tử Ngân, nói: - Cô phải nói, dùng điều kiện gì mới có thể áp đảo điều kiện của Thánh Điện Quang Minh.
Tử Ngân cắn răng mím môi, rồi mở miệng nói: - Tôi còn là trinh nữ.
- Bịch!
Cả người Thường Nhạc gần như bị dọa sợ vấp ngã xuống đất.
- Thánh nữ Hắc Ám vẫn là trinh nữ.
Cái này quả thực là đang nói gái điếm lập đền thờ, trái đất đảo ngược rồi.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc đó của Thường Nhạc, Tử Ngân dĩ nhiên hiểu được ý tứ của hắn, quả thực nếu mình không nói, e rằng không có ai tin mình là trinh nữ.
Bỗng nhiên Thường Nhạc nhớ tới lần trước Koinu nói ŧıểυ thư Sakura cũng là trinh nữ, mình cũng rất hoài nghi, đến nay còn chưa xác nhận, nhưng Sakura kia là người nhút nhát, là trinh nữ thì còn có thể.
Mà sự ngang bằng giữa Tử Ngân trước mặt và trinh nữ, e rằng vẫn còn cách một đoạn.
Nghĩ dến đây, ánh mắt nghiền ngẫm của hắn nhìn chằm chằm Tử Ngân, hắn nói: - Cô làm sao chứng minh mình vẫn là trinh nữ?
Tử Ngân đột nhiên nhìn Thường Nhạc quyến rũ, dụ dỗ nói: - Chỉ cần anh gật đầu đồng ý gia nhập Thánh Điện Hắc Ám, như vậy anh có thể lên giường cùng tôi, sau khi lên giường tự nhiên anh sẽ biết thôi.
- Không được!
Thường Nhạc không hề nghĩ ngợi, thẳng thừng thốt kên từ chối.
Chuyện tốt như vậy vậy mà hắn lại từ chối, điều này làm cho Tử Ngân có chút ngạc nhiên.
Thường Nhạc đàng hoàng nói: - Nếu đến lúc lên giường rồi, cô không phải là trinh nữ, vậy tôi đây không phải là ngậm đắng nuốt cay sao!
Tử Ngân lần đầu gặp người quái dị như vậy, bình thường những người đàn ông kia gặp mình thì giống như ong mật thấy đường, điên cuồng mà lao tới, mà hắn….tự nghĩ cùng hắn được, hắn cố tình còn giả dạng làm quân tử.
Rõ ràng chính là một tên bại hoại chính gốc.
- Không lên dẹp đi!
Thân hình mềm mại của Tử Ngân uốn éo, không ngờ chuẩn bị rời khỏi.
Thường Nhạc vừa thấy, nóng nảy, miếng ăn đến miệng đừng để nó rơi, chính mình cũng không thể tha thứ cho mình được, hắn vội nói: - Chúng ta thương lượng lại một chút!
Thấy có thay đổi, Tử Ngân dừng bước, quay đầu nhìn Thường Nhạc.
Thường Nhạc cười hì hì xoa tay nói: - Chi bằng cô cho tôi chạm thử một chút, nếu cô là trinh nữ, chúng ta hết thảy đều tốt, nếu không phải, ha hả, chúng ta đều không thiệt, cô nói đúng không?
Ngón tay da^ʍ đãиɠ kia đang làm một động tác đê tiện.
Tử Ngân hết sức ngăn lại trong lòng tức giận, một cơn thịnh nộ sắp bộc phát ra, cô ta giơ mạnh ngón tay, hung dữ trừng mắt nhìn Thường Nhạc, nói: - Móa, không có cửa đâu!
Thường Nhạc nhún vai vô tội, cười hì hì, nói: - Tôi không có cửa, nhưng cô thì có, gậy gộc không thể vào, trước tiên gậy gộc thăm dò quân địch, đây cũng là việc không còn cách nào khác.
Thường Nhạc nói một câu đầu, Tử Ngân vẫn không hiểu ý, mà nói tới câu sau, cô ta rốt cuộc hiểu được. Lời như thế… cô ta cảm thấy mình không thể ở lại đây thêm một khắc nào nữa, tên này trời sinh xấu xa, quả thực là….
Cuối cùng Tử Ngân ngay cả một câu cũng không nói ra được!
Trái lại vẻ mặt Thường Nhạc lại rất đắc ý, hắn thấy Tử Ngân ở cạnh đó, vẫn chưa đi, ánh mắt lộ ra một tia hi vọng, hắn nói: - Đừng do dự nữa, lại đây, ngón tay nhét vào đó.
- Thường Nhạc, anh nhớ kỹ đấy, tôi… tôi… Tử Ngân bỗng nhiên đi thẳng về chỗ Thường Nhạc.
Bởi vì trên người Tử Ngân không có sự hung hãn, điều này làm Thường Nhạc lơ là cảnh giác, lúc Tử Ngân đi đến trước mặt Thường Nhạc, bất ngờ hôn một cái lên mặt Thường Nhạc, nói: - Nếu không phải là anh, tôi sẽ không kết hôn.
Nói xong, thân hình như tua chớp chạy về phía xa xa.
Thường Nhạc lần này thực sự bối rối, vốn hắn muốn chiếm đoạt dễ dàng, kết quả lại không thành, trái lại, chính mình bị người đàn bà da^ʍ đãиɠ xinh đẹp Tử Ngân kia chiếm lấy.
Thường Nhạc buồn bực ngẩng đầu, nhìn cái bóng kia dần biến mất, vẻ mặt ngạo nghễ, hắn nói: - Nhóc, đợi lần sau nhé.
Gặp mặt, tôi nhất định sẽ lao thẳng đến, đem nụ hôn kia cướp lại, nếu không Thường Nhạc tôi làm sao còn có thể lăn lộn trên đời này đây!