Cao Tiếu giơ ngón giữa lên, trên mặt là nụ cười da^ʍ đãиɠ. Phối hợp với lão đại kia là một trong những điều kiện cơ bản nhất của những tên ŧıểυ đệ cao cấp.
- Xử lý con trai của Sở lão đầu xong rồi, lần này phải xử lý tâm can bảo bối của lão, khà khà... lần này phải.... SM!
Trong mắt Thường Nhạc ánh lên tia lấp lánh.
Đèn nê ông rất đẹp, đẹp đến nỗi làm mơ hồ tầm mắt của nhiều người. Có thể làm cho các cô gái của màn đêm thoạt nhìn đều có vẻ rất quyến rũ. Đã nhìn trúng một người con trai nào đó thì nhìn anh ta với con mắt âu yếm, còn nâng chén mời anh ta cùng chung qua đêm nay. Bất kể ban ngày hình tượng của bạn là một nhân viên công sở nghiêm túc, hay là đang là một cô học sinh ngoan ngoãn, khi về đêm bạn đều có thể biến thành một nữ thần dưới ánh đèn nê ông.
Ở chỗ này không có phiền não, không có ưu sầu, thỏa thích uốn lượn thân thể trong tiếng nhạc mãnh liệt. Phơi bày ra đường cong của bạn, phát huy hết những hấp dẫn của con gái, thu hút những ai đến để hưởng thụ. Chỉ đợi một người tôi tình anh nguyện để làm bạn, cho đến khi mặt trời của ngày mai mọc lên, rồi người nào đi đường người nấy.
Đương nhiên, đây rõ ràng là một trong những cửa Hoa Lệ, là nơi làm cho người ta lơ đễnh nhất, nhưng lại có phải hay không trong quán rượu tồn tại “đại” tinh hoa nhất. Ở tầng cuối cùng của quán rượu này có một sòng bạc hình chữ đại.
Sòng bạc này mỗi năm lợi ích doanh thu chiếm ít nhất 20% tổng thu nhập của giới xã hội đen phía Nam. Có thể nói đây chính là hòm châu báu trung tâm của Sở Phi Dương.
- Ầm!
Một âm thanh vang lên đem không khí của quán rượu rơi xuống cực điểm. Tất cả mọi người sửng sốt nhìn mấy người thanh niên trên sân khấu Hoa Lệ, người thanh niên đứng đầu vô cùng anh tuấn, nhưng nụ cười trên mặt lại mang theo vài phần tà ma.
- Thằng nhóc này có phải váng đầu rồi hay không? Lại dám giẫm lên địa bàn của bọn tao!
Hơn chục người đàn ông cao lớn từ trong góc vọt ra, trên mặt đầy phẫn nộ kêu gào.
- ĐCM. Lão đại nhà chúng ta đến chơi bài.
Phần mở đầu của chiêu bài chỉ thấy Cao Tiếu lấy ra một va ly quăng xuống mặt bàn.
- Toát mồ hôi!
Tiền mặt đầy trong chiếc va li kia làm cho mọi người hít mạnh một hơi.
Một tên tóc vàng trên mặt tươi cười đi đến:
- Xin hỏi, các hạ là??
- Mày chỉ là đồ tép riu, kêu ông chủ của mày ra đây.
Thường Nhạc cũng không thèm nâng mí mắt lên, thần sắc cực kỳ lãnh đạm nói.
Tên tóc vàng không nghĩ tới đối phương vậy mà không kiêng nể gì, sắc mặt hgã thay đổi liên tục, nhưng tiếp xúc với va li tiền kia, gã cuối cùng nhịn xuống, gằn giọng nói:
- Cậu đợi một chút!
- Cổ huynh, chiêu này có được không vậy?
Cao Tiếu hơi không kiên nhẫn, theo như cách của gã thì cứ trực tiếp xông vào đập phá sòng bạc, cướp sạch tiền. Gọn gàng hơn so với ý tưởng của Cổ Tư Văn bày cho Thường Nhạc.
- Ha ha, không biết là ông chủ nào quang lâm đến nơi bé nhỏ này của tôi vậy, Thường muội đây không thể đón tiếp từ xa!
Một giọng nói thanh thúy, vô cùng trong trẻo từ trên cầu thang truyền tới.
- Thường muội?
Vài tên bên cạnh Thường Nhạc vẻ mặt đồng thời vô cùng cổ quái.
- Móa.
Thường Nhạc cũng vô cùng khó chịu, nhưng khi tiếp xúc với vóc dáng siêu mỏng của đối phương, tia bất mãn vừa rồi hoàn toàn biến mất. Người con gái trước mắt, ngoài khuôn mặt xinh đẹp gợi cảm và da^ʍ đãиɠ, bộ ngực quả thực siêu bự. Trong ấn tượng của Thường Nhạc, người chị em của Tần bảo bối nhà mình đã đủ to rồi, nhưng so với tuyệt thế ŧıểυ xxx trước mắt, căn bản không cùng cấp bậc.
- Rầm!
Cao Tiếu bên cạnh rất mất mặt nuốt xuống nước bọt mà những tên khác con mắt đều như sắp nổ tung.
- Coi chừng bị ngã!
Ngay khi mỹ nhân ngực bự chỉ còn cách phía trước Thường Nhạc năm bước chân, Thường Nhạc một bước liền xông tới, dùng đôi tay đỡ lấy xxx cực to của đối phương, thật cẩn thận nói.
Ngay trước mặt bao nhiêu ngươi như vậy, trắng trợn tóm lấy xxx của người khác, loại chuyện này e rằng chỉ có Thường Nhạc đại thiếu gia có thể làm được.
Mỹ nhân ngực bự bị hắn nắm như vậy, xương cốt gần như mềm nhũn ra. Cô ta không để lại dấu vết đem tay của Thường Nhạc đẩy ra, ngọt ngào nói:
- Cảm ơn em trai đã quan tâm, không biết em trai mang tiền đến chỗ chị đây là muốn đánh như thế nào?
- Em trai?
Thường Nhạc thiếu gia vô cùng vĩ đại cũng có một ngày bị người ta gọi là em trai, nội tâm tà ác của Thường Nhạc thầm kêu gào: “Cô lập tức sẽ được biết uy lực của em trai.”
- Chỉ cần khách đưa ra yêu cầu muốn chơi, sòng bài của các người đều nguyện ý chơi, đúng không?
Trên khuôn mặt của Thường Nhạc là nụ cười phóng khoáng.
- Đương nhiên, chỉ cần khách có khả năng nghĩ ra, chúng tôi đều phụng bồi.
Mỹ nhân ngực bự không cần nghĩ ngợi, thốt ra.
Thường Nhạc vỗ mạnh tay, cười hi hi nói
- Được lắm, tôi muốn dùng va li tiền này và bản thân làm tiền cược, và cô đánh một mình hay là?
- Tiền và thêm vào cậu?
Mỹ nhân ngực bự ngẩn người, lập tức thẳng thắn nói:
- Không vấn đề, chỉ cần cậu dám chơi, tôi liền tiếp nhận. Cậu nói đi, chúng ta chơi thế nào?
- Chúng ta so lực bền bỉ, như thế nào?
Thường Nhạc nghiêm trang nói.
Mới vừa rồi vẻ mặt còn cợt nhả, trong nháy mắt liền biến thành một chính nhân quân tử, mỹ nhân ngực bự vẫn là có chút chưa thích ứng được. Trên mặt cô là nụ cười nhẹ nhàng:
- Không vấn đề.
- Đây chính là cô nói nhé.
Thường Nhạc đem áo trên người trực tiếp cởi ra, lộ ra cơ bắp vô cùng mạnh mẽ.
- Lẽ nào cậu không dùng binh khí sao?
Mỹ nhân ngực bự thần sắc mang vài phần khinh thường, tên đàn ông này quả nhiên muốn thông qua vũ lực để đánh bại mình, thật ngây thơ.
Nếu như chính mình đã dám đưa ra tùy ý chơi, những lời này, chỉ sợ hắn làm đến nước này.
- Vũ khí? Dùng, đương nhiên dùng, khà khà... không dùng vũ khí, thì chúng ta làm sao so bì lực bền bỉ được.
Trên mặt Thường Nhạc nụ cười da^ʍ đãиɠ ngày càng cởi mở hơn.
- Tấn công đi!
Ánh mắt mỹ nữ ngực bự chợt lóe lên một tia sáng loáng, toàn thân trên dưới thế nhưng lại lộ ra một hơi thở cực kỳ lẳng lơ.
Khi tiếp xúc với ánh mắt sắc bén của đối phương, toàn thân Thường Nhạc mạnh mẽ run lên, đôi đồng tử màu đen thấp thoáng hiện lên ánh sáng màu tím, thậm chí sâu trong nội tâm một cỗ nhiệt nóng mãnh liệt như muốn phóng xuất ra ngoài.
- Thật không ngờ cô lại cởi mở như vậy, trước mặt nhiều người như vậy lại muốn chơi, khà khà, anh trai đây nhất định sẽ đem cô đánh tơi bời.
Nói rồi Thường Nhạc trực tiếp bắt đầu cởi quần.
Nhìn đến động tác này, mỹ nữ ngực bự cuối cùng cũng hiểu ra. Khuôn mặt mỹ miều của cô lập tức hiện lên sự tức giận, đến nơi này đánh bài có rất nhiều người, nhưng không ai dám coi thường cô, thậm chí đến động vào tay cô cũng đều phải suy nghĩ nặng nhẹ? Nếu không sẽ phải chịu cơn thịnh nộ của Sở Thiên Hùng.
- Hừm, tôi thấy cậu váng đầu rồi.
Sắc mặt mỹ nhân ngực bự hoàn toàn trầm xuống.
- Sở Thiên Hùng là cái đếch gì, mẹ nó chứ. Hôm nay, tôi sẽ cho cô biết hai chữ “Thường Nhạc” viết như thế nào.
Thường Nhạc cười gian ác, luồng nhiệt nóng trong lòng lại lần nữa xung kích ra ngoài. Thời gian vốn không đủ để cho hắn và mỹ nhân ngực bự đại chiến nước bọt, thân thể nhanh như chớp lao thẳng tới.
Đám người Cao Tiếu hưng phấn xông về phía đám chân tay. Lão đại trên lầu phát tiết, mà bọn ŧıểυ đệ dưới lầu cũng phát tiết, hai bên đều rất thoải mái a.
Mỹ nhân ngực bự chợt phát hiện việc này thật làm cho cô vô cùng kinh sợ, ngay thời khắc tay Thường Nhạc tiếp xúc với thân thể cô, thân thể cô cũng không hề động đậy, năng lượng đặc thù cũng không hề thoát ra được.
Lúc này, con sói cái hung ác hoàn toàn biến thành con cừu non.
- Tôi sẽ dùng nó trói tay và chân cô lại, tránh cho chúng nó hoạt động lung tung.
- SM!
Thần sắc của mỹ nhân ngực bự căng thẳng, bỗng nhiên trên mặt cô lộ ra nụ cười làm rung động lòng người. Giọng nói mềm mại, nhu nhược làm tan vỡ trái tim người ta, nghe rất mùi mẫn:
- Anh Thường, nếu như trói lại mà nói, đều không có gì hay nữa a. Chi bằng cởi bỏ trói buộc trên người tôi ra, để tôi chủ động, tôi đảm bảo sẽ làm cậu dục tiên dục tử.
Thường Nhạc cười tà tà, vội vàng kết hợp. Rất nhanh, hắn khóa chặt tứ chi của cô lại, dùng dây thừng kéo ra bốn góc giường.
Do đó, thân thể của cô được mở ra thành hình chữ “đại”. Sau đó, hắn cởi bỏ y phục của cô. Nói là cởi, không bằng nói là xé.
Sau khi cởi bỏ hoàn toàn y phục của người đẹp, nhìn thân hình của người đẹp hiện lên trước mắt, đồng tử của Thường Nhạc dần dần nổi lên hào một vòng hào quang mầu tím mà không phải ai cũng có khả năng có được.
Tiếp xúc với hào quang mầu tím, thân thể mỹ nhân ngực bự run lên, bắt đầu thấy sợ. Lẽ nào tên Thường Nhạc này không phải là người?
- Cậu, muốn làm cái gì?
Giọng nói của mỹ nhân ngực bự cũng có chút run rẩy.
- Cô cho là tôi hiện tại muốn làm là cái gì hử?
Thường Nhạc nhìn cô với ánh mắt tràn đầy khiêu khích, mà tay hắn cũng đã bắt đầu du ngoạn trên thân thể cô.
Lúc đó cuộc chiến kia cuối cùng mới dừng lại. Năng lượng của cô cũng trong thời khắc đó tiêu hao hết. Mỹ nhân ngực bự đã làʍ t̠ìиɦ cùng rất nhiều người đàn ông, cô xinh đẹp nhưng da^ʍ đãиɠ, lẳng lơ, có khuôn mặt như thiên sứ, thân hình như ma quỷ, da cô mềm mại trắng như tuyết, dễ tổn thương.
Cô còn có kỹ xảo khiến cho rất nhiều người đàn ông chết đi sống lại ở trên giường.
Cô vẫn luôn kỳ vọng có một lần yêu oanh oanh liệt liệt. Trước ngày hôm nay, vẫn chưa có một người đàn ông nào có thể khiến cô thỏa mãn triệt để. Trước khi nhắm mắt lại, cô nghĩ cuối cùng đã làm được một lần yêu mãn nguyện cả thể xác lẫn tinh thần.