Ai ~ tự ái vô vị của đàn ông nha. Ta đang lo lắng nghĩ làm sao sửa chữa lời nói vừa rồi. Chỉ thấy cửa đột nhiên “uỳnh” một tiếng bị lực mạnh đẩy ra, Qua Tử huynh vẻ mặt xung huyết bước nhanh đi tới. Mụ mụ a, không phải là ta nói trúng đi ? Hắn đây là, đột nhiên, tróc, gian ?!
Ta nhìn xung quanh một cái, may mắn Hành Cửu đã sớm biến mất, bằng không có thể gian dâm cũng bắt được. Lúc này Qua Tử huynh chạy tới trước mặt ta, chính là vẻ mặt vội vàng lay lay bờ vai ta rít gào nói :
“Xuân Tiêu, Xuân Tiêu ! Mới vừa rồi Mãn Phúc đưa tới thập toàn đại bổ canh ngươi uống chưa ?”
Mẹ cha, liền vì việc này ? Đầu ta nhanh bị hắn làm cho choáng váng, người này, là bị rít gào huynh bám vào người sao ? “Uống vào, tâm ý công tử thiếp như thế nào lãng phí ? Tự nhiên là toàn bộ uống sạch, một giọt cũng không thừa.” Ta liếc cái bát không trên bàn nói.
Qua Tử huynh nghe vậy, đột nhiên buông lỏng tay của ta, suy sụp ngồi xuống đất. Hắn nhìn vào mắt ta, tràn ngập đau xót. Lòng ta rất là buồn bực, buồi sáng còn là người rời đi đường làm quan rộng mở, hiện tại như thế nào đột nhiên như thế ?
“Xuân Tiêu,” hắn đột nhiên nắm tay ta, lớn tiếng nói “Không cần khổ sở, về sau sẽ có. Sẽ có. Lần này ta xin lỗi ngươi, ta về sau nhất định hảo hảo bồi thường ngươi !”
Này, này, Qua Tử huynh không phải là bị ván cửa đập vào đầu đi ? Vì sao ta nghe một chút cũng không hiểu những gì hắn nói ?
Có lẽ là nhìn thấy hoang mang trong mắt ta. Tần Duệ không nhắc lại, hắn chỉ là động tác rất dịu dàng nắm bờ vai ta, ôn nhu nói : “Xuân Tiêu, ta cho ngươi biết sự thực, ngươi đừng kích động.”
Hảo hảo, ta không kích động, chính là mong ngươi cũng đừng quá kích động như thế. Qua Tử huynh hít sâu một hơi, nói tiếp :
“Canh hôm nay ngươi uống, không phải là canh thập toàn đại bổ, canh kia, là gia mẫu ta cấp.” Hãm cha ! Như thế nào không nói sớm ! Chẳng lẽ trong canh là độc dược ?
“Đừng vội, đừng vội, không phải độc dược, chính là tị tử canh.” Tị tử canh ?! Chẳng lẽ, đây là thuốc tránh thai cổ đại ?
Tần Duệ mi tâm gắt gao tụ lại một chỗ. Hắn nói tiếp “Xuân Tiêu, nói không chừng, nói không chừng chúng ta lần này có thể có đứa nhỏ, nếu không phải chén canh này.... .........Xuân Tiêu, thực xin lỗi ! Ngươi toàn tâm toàn ý đối với ta, ta lại làm ngươi chịu nhục nhã như vậy. Ta Tần Duệ hôm nay tại đây thề, nhất định sẽ cố gắng gấp bội. Thật nhanh cho ngươi sinh hạ con của chúng ta !”
Sinh ! Sinh cái rắm ! Này Qua Tử huynh, không phải là nghĩ sau ái ân liền có thể thụ thai đi ? Huống chi, hắn là cùng Xuân Tiêu nữ nhi của chu công. Ta làm sao lại có thể mang thai ? Ta thật muốn lay đầu của hắn nói cho hắn biết, ngươi gặp qua hạt giống không cần gieo có thể mọc ra cây sao ? Không mẹ mà sinh ra, kia toàn bộ chỉ có Tôn Ngộ Không thôi !
Bất quá, mây mưa xong dùng thuốc tránh thai không phải chuyện thực bình thường sao ? Hiếm thấy Qua Tử huynh trái lại hết sức chân thành, cư nhiên muốn một thanh lâu nữ tử sinh hạ cốt nhục của chính mình. Phải biết thế nhân đều nói, đào kép vô tình. Cách nghĩ của hắn, quả thật cao thượng hơn.
Này có thể so với Ngôn Chi Thanh kia tốt gấp mấy trăm ngàn lần. Điều này liền khiến ta cảm động. Vì thế, ta nhắm mắt lại, dáng vẻ thành kính quay về phía hắn nói :
“Sinh ! Nhất định sinh !”
Tần Duệ a Tần Duệ, chờ sau khi lão tử bán băng vệ sinh phát tài, nhất định đưa ngươi 5, 6 cái đại mĩ nhân, dứt khoát sinh cho ngươi mười đứa nhỏ !
Có lẽ là Tần Duệ cảm giác được kiên quyết trong lời nói của ta, hắn đem ta ôm càng chặt hơn. Bầu không khí đúng dịp, sợi tóc hắn phủ trên mặt ta, ta đang định đưa tay vén lên, không nghĩ tới Tần Duệ đột nhiên dựa vào, ở bên tai ta lẩm bẩm nói :
“Xuân Tiêu, ta rất thích ngươi, rất thích.”
Dòng khí nóng rực phun trên lỗ tai của ta, ngứa, tê dại. Thân thể khống chế không được đột nhiên run lên. Ta lau ! Khó trách ta trước kia mệt nhọc dựa vào vai những bạn gái trước kia thì các nàng không cho ta hà hơi bên lỗ tai, này lỗ tai.... ......Quả nhiên là vùng mẫn cảm nhất của nữ nhân a !
Nếu không phải hiện tại biến thành nữ nhân, ta là đến chết cũng không hiểu được, khi vừa chạm vào lỗ tai, bạn gái ta liền thét chói tai không ngừng. Cha nó, lão tử ta vừa rồi còn thiếu mất chưa thét ra tiếng.
Bất quá, bề ngoài giống như có điểm gì là lạ, Qua Tử huynh đây là, ở cùng ta, tình tứ ?! Có vẻ như bây giờ hắn vẫn còn là ân khách của ta, mà ta bây giờ là một hoa khôi đầu bảng. Này vận mệnh bi thương ~
Vậy hiện tại, vì ý muốn của mình đẩy hắn ra, lại thưởng hắn một cái tát ? Hay là quăng cái cười quyến rũ nói “Công tử, ngươi xấu lắm, ta không để ý tới ngươi.... ........” Sau đó mượn cơ hội né tránh hắn ?
Nhưng là, Qua Tử huynh bây giờ là đang bày tỏ cảm xúc, hai loại này tuyệt đối không thể được !
Giờ phút này, ta đột nhiên nhớ tới bạn gái Tiểu Nguyệt người duy nhất còn thanh thuần. Mỗi một khi ta kề sát nàng nói lời âu yếm thuận tiện cọ cọ vào người nàng thì nàng luôn mặt đỏ bừng dùng ánh mắt sùng bái chờ đợi nhìn ta nói :
“Sở Ca, ngươi là người ta sùng bái nhất ! Ta có một việc chính mình luôn làm không tốt, ngươi dạy ta đi nha.”
Mỹ nhân như thế tín nhiệm ta, ta nào có thể cự tuyệt ? Vì thế mỗi lần đều phải cam chịu bị nàng đưa về chính đạo, vì nàng làm việc. Ân, chiêu này gọi là gì nhỉ ? Nói sang chuyện khác ? Đúng !
Vì thế, ta hơi chút hoạt động cái cổ đã sắp cứng ngắc, cố gắng mở to hai mắt, học Tiểu Duyệt ánh mắt sùng bái mang chút chờ đợi nhìn Tần Duệ nói :
“Công tử, ngươi là người thông minh nhất mà ta từng gặp ! Thiệp hiện tại có một chuyện tự mình nghĩ không ra biện pháp tốt, không bằng công tử cũng giúp ta cùng nhau suy nghĩ ?”
Qua Tử huynh mỉm cười, mặt mày kín đáo hiểu được, hắn nói “Chuyện gì làm Xuân Tiêu phiền não như thế ? Nếu Xuân Tiêu tin ta như thế, ta liền thử xem.”
Chỉ chờ những lời này của ngươi ! Ta rất nhanh khiêu người kéo Tần Duệ đi đến trước bàn, cầm lấy băng vệ sinh cổ đại đối Tần Duệ nói “Chính là vật này” Tần Duệ lúc này trong mắt hoang mang, giống như phi thường không hiểu vì sao ta đưa cho hắn xem.
A, xem đi, mới vừa rồi vô cùng mập mờ không khí một chút cũng không còn, ta âm thầm đắc ý, hừ hừ, ta khinh, trong lòng ngươi ngay cả có vạn hoa nở thì lão tử cũng có thể từng đóa từng đóa bóp nát.