Kỳ thật anh không vui, chỉ là vì Mạnh Tiểu Nam bị Đường Tạp Y kéo lỗ tai, hơn nữa còn là tai phải! Mà An Sơ Hạ bị chảy máu lỗ tai cũng là tai phải! Như vậy nhất điểm nho nhỏ liên hệ, anh đương nhìn liền tức giận. Nhưng anh không hề nghĩ muốn ở lâu trong này chậm trễ, cô là cái tính nôn nóng, không thích chờ đợi.
Đường Tạp Y ngu ngơ không nói lời nào, sao soái ca tự nhiên ngu ngốc nói giúp Mạnh Tử Nam? Vì cái gì? Dựa vào cái gì? Cô mới đúng hoa khôi ở đây a, Mạnh Tiểu Nam bất quá là Phó Hội Trưởng, một kẻ vai phụ thôi!
Ngay lúc Hàn Thất Lục xoay người chuẩn bị rời, Mạnh Tiểu Nam la lên: An Sơ Hạ?! Lão Đại?!! Má ơi!!! Thanh âm cực lớn gây kinh ngạc làm lỗ tai Hàn Thất Lục nghe được âm thanh ấy cũng phải long cả đầu.
Khó trách An Sơ Hạ dũng cảm cho anh cái tát, là do sống chung với những loại này dạy cho hư hỏng! Nhìn theo hường từ lời Mạnh Tiểu Nam, Hàn Thất Lục nhìn qua đi, nhìn đến An Sơ Hạ chính là đang vẻ mặt vui mừng chạy về phía này
Từ từ đã, lão Đại? Người này là đang kêu An Sơ Hạ? Hàn Thất Lục khó hiểu nhìn bên cạnh Mạnh Tiểu Nam chạy như điên qua, gắt gao níu lấy An Sơ Hạ. Động tác này, thật làm cho anh khó chịu.
Lão Đại, cậu càng ngày càng đẹp lên thôi! Cậu muốn trở về đi học lại rồi hả? Thật tốt nha! Như vậy liền không còn có một người xấu xí khó nào đó coi tự xưng là hoa khôi trường học rồi. Rõ ràng lão Đại chúng ta ở trường học mới là người đẹp nhất! Mạnh Tiểu Nam lôi kéo An Sơ Hạ sắp hóa đá đi đến trước mặt Đường Tạp Y đắc ý nói: An lão đại chúng ta muốn trở về, hội trưởng này... hay nghỉ ngơi một chút đi. Nếu không, tôi cho cô làm Phó Hội Trưởng?
Nói xong, Mạnh Tiểu Nam ngửa mặt lên trời cười to. Cô khó chịu Đường Tạp Y đã lâu, nhưng không có Sơ Hạ cao thủ Taekwondo ở đây, cô cũng không dám ganh ghét trắng trợn với Đường Tạp Y.
Chú ý tới ánh mắt Hàn Thất Lục như muốn giết người, cô đột nhiên nhớ tới vừa rồi anh ta nói: ''Cô cho dù chết cũng là con ma của Tư Đế Lan''!
An Sơ Hạ, cô muốn trở về? Nghe ra, Đường Tạp Y vẫn cực kỳ sợ An Sơ Hạ, cô vì bằng hữu lên núi đao xuống biển lửa. Cô nếu có trở về, những ngày tốt đẹp trước đây sẽ sắp kết thúc thôi.
Ai cũng biết rằng, cậu hotboy theo đuổi An Sơ Hạ đang quen cô ta. Một khi cô trở về, như thế cô ta sẽ...
Không. Trước mặt Hàn Thất Lục, cô cũng không dám quá mức làm càn. Nếu không cô đừng hi vọng đi bowling, không đi bowling thì việc kia của cô cũng đừng hi vọng! Cuối cùng, cô nói thêm một câu: Chỉ là đến xem mọi người thôi.
Mạnh Tiểu Nam như ở trong mộng mới tỉnh, chỉ vào Hàn Thất Lục trừng to mắt hỏi: Lão Đại, là cậu đem theo soái ca này đến?
Quan sát ánh mắt Hàn Thất Lục, An Sơ Hạ thật muốn nói không phải, nhưng là nói không phải hậu quả thì cực kỳ nghiêm trọng, rõ ràng kiên trì nói: Uh'm, anh ấy là của tôi... Của tôi...
Nghĩ nửa ngày cô cũng không biết nên giới thiệu Thất Lục như thế nào.
Chờ một chút! Mạnh Tiểu Nam lại hô to: Vị này... Như thế nào nhìn cũng là giống người thừa kế của tập đoàn Hàn thị, khí chất vô cùng giống giống ah?
Đường Tạp Y trợn trừng mắt, cô đã sớm nhận ra khi đến đây, cho nên mới không dám tiếp tục đến gần. Trong truyền thuyết người thừa kế Hàn thị đúng là lãnh huyết tới cực điểm, nên mới đến xem biểu hiện trước, cô ta bây giờ liền biết đến cái gì là 'Lãnh huyết tới cực điểm' rồi.
Xem phản ứng của mọi người, Mạnh Tiểu Nam bị sét đánh bên trong. Cô vừa rồi đột nhiên như thế tiếp cận người thừa kế Hàn thị! Không, đã là đến gần thôi! Đối phương trả lại cho cô một lọ nông phu sơn tuyền. Bên tai đột nhiên vang lên trên TV câu nói kia quảng cáo ngữ: Nông phu sơn tuyền, có phần ngọt.