Cô trước kia chỉ nghe nói tập đoàn Hàn thị kinh doanh chủ yếu là bất động sản, nhưng là bây giờ không chỉ có kinh doanh bất động sản nữa. Cửa hàng, khách sạn, đều được tập đòan kinh doanh, nâng tầm quy mô của tập đoàn.
Nhìn xung quanh, bên cạnh cái ngôi nhà thì bốn Tập đoàn Hàn thị
Thế nào, vợ tương lai nhà của chúng ta tiệm sách như vậy còn tính là rất nhỏ không? Hàn Thất Lục đắc ý đi đến trước mặt An Sơ Hạ: Đi thôi, chúng ta đi vào. Ah, đúng rồi, thẻ của ta kỳ thật cũng không có mang theo trên người, cho nên, sợ là chúng ta muốn đi cửa sau.
Anh là có ý gì? An Sơ Hạ nghi ngờ nhìn Hàn Thất Lục, không có tiền bọn hắn làm sao mua sách, không đợi cô nghĩ nhiều về mấy thứ đó, Hàn Thất Lục đã kéo cổ tay của cô kéo vào tiệm sách.
An Thần Xuyên đi theo đằng sau có chút mỏi nhừ: cay cay sống mũi, trước mắt không khí trầm trọng lại để cho người không thở nổi. Hắn tin chính mình hối hận rằng hôm nay đi cùng cô, lại có ác ma này đi theo.
Thần Xuyên, nhanh đến đây An Sơ Hạ không có quên An Thần Xuyên, bị Hàn Thất Lục lôi kéo đi vào đồng thời cũng không quên gọi hắn. An thần sông hơi sững sờ, lập tức gật đầu bước nhanh theo sau.
Hoan nghênh quý khách. Trước mặt cửa kính khi bọn hắn đến tới trước cửa một giây sau cửa từ từ mở ra, từ phía trên truyền đến một giọng nói êm tai. Bên trong mở mánh lạnh, cô cảm giác cả người nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều, rất thoải mái.
An Sơ Hạ vẫn còn suy nghĩ về vấn đề đi cửa sau khi nãy hắn nói thì hắn đã từ trong túi lấy điện thoại ra tìm kiếm số điện thoại nào đó và gọi điện.
Nam sinh đẹp trai ah! Bọn hắn vừa vào cửa, liền lập tức gây chú ý rất nhiều ánh mắt. Ba người tướng mạo đẹp mắt, thiếu nam thiếu nữ sao có thể không để người chú ý được chứ?
Nhưng rất nhiều ánh mắt hơn cả đều là chú ý tới Hàn Thất Lục, vô luận ở nơi nào, hắn luôn được rất nhiều người chú ý. Người như vậy thật sự rất nhiều người đố kỵ ah. An Sơ Hạ có chút ghen ghét hắn.
Tổng giám đốc tiệm sách Hàn thị ư? Bổn thiếu gia bây giờ đang ở cửa ra vào, ngươi mau chạy ra đây đón tiếp. Nói xong lập tức cúp điện thoại, không đềr người bên kia kịp phản ứng gì.
Liếc mắt nhìn, An Sơ Hạ trong lòng xem thường hắn. Đón tiếp ? Hắn cho là hắn là hoàng đế nơi này sao!
Rất nhanh, tổng giám đốc tiệm sách đi thang máy xuống, phía sau của hắn có thêm vài nhân viên bán hàng: Đồng phục công ty, cũng đang vừa chạy mà không kịp thở. Nhìn ra được bọn họ là đang chạy tới 'Đón tiếp' .
Thất Lục thiếu gia, thật sự ngài! Tổng giám đốc móc trong túi áo trên một chiếc khăn lau mồ hôi trên trán: Ngài thường đến vào chủ nhật, nhưng hôm nay đến mua tạp chí nứa sao ạ?
Xem ra Hàn Thất Lục cũng không có gạt người, An Sơ Hạ nhìn hắn, quả nhiên mỗi tuần đều đến mua tạp chí kia xe đua gì đó, còn có... còn cái gì ác ma manga! Biến thái ah!
Hàn Thất Lục không có trả lời câu hỏi của tổng giám đốc, chỉ là vô cùng ngạo mạn mà giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ mang thương hiệu Lạc Kỳ tự đắc nói: Cho các người 10 phút thời gian, kiếm cuốn sách có lượng bán ra cao nhất về tư liệu học tập mỗi cuốn cầm hai quyển đến phòng VIP.
Tổng giám đốc liên tục gật đầu: Dạ dạ! Mời ngài đến phòng khách VIP chờ một vài phút. Mấy người các ngươi còn không mau đi điều động tất cả công nhân đi làm?
Dạ, quản lý! Đi theo sau lưng tổng giám đốc mấy nữ nhân viên lưu luyến nhìn Hàn Thất Lục một lần cuối cùng trước khi rời đi làm việc, trong tích tắc họ biến mất trong các kệ sách của của hàng.