Vốn là trận thế đang nghiêng về phía Hỏa Xà, quả thực đã trở thành một trường đơn phương chém giết, nhưng lại không phải như trong lòng hắn suy tính.
Trên chiến trường tựa như là Phương Dật Thiên và Tiểu Đao đang dùng dao mổ trâu để giết gà đang chạy loạn trong sân, đám côn đồ trong tay cầm hung khí này đối với người bình thường giống như hung thần ác sát, nhưng khi ở trước mặt Phương Dật Thiên và Tiểu Đao chỉ còn biết run rẩy!
Chiến lang, nam nhân mạnh nhất! Lẽ nào lại để cho mấy tên vô danh tiểu tốt lỗ mãng làm càng trước mặt hắn?
Trong nháy mắt, Phương Dật Thiên lại cho hai tên đối diện đo ván. Lúc này, một thân hình đồ sộ không thua gì Tiểu Đao nổi giận gầm lên một tiếng, nắm tay trần hướng Phương Dật Thiên đánh tới, hai quả đấm của hắn tập trung toàn bộ sức lực, lực đạo quả thật rất cường hãn.
Phương Dật Thiên hai mắt nhíu lại, trong lòng nỗi lên một tia cảnh giác, mà đại hán to khỏe trước mặt cũng hiện lên sắc mặt ngưng trọng.
Đối với nắm tay đang mãnh liệt đánh tới của đại hán, Phương Dật Thiên cũng không né tránh, mà gầm nhẹ một tiếng, huy quyền đấm trả lại!
Phanh!
Lực đạo mạnh mẽ truyền đến, Phương Dật Thiên trong lòng thoáng kinh ngạc, lực lượng của người trước mặt có điểm ngoài dự đoán của hắn.
Mà đại hán bên kia cũng không nhịn được mà lui về sau mấy bước, trong lòng cực kỳ kinh hãi, hắn không thể tưởng tượng được thân thể không có gì khác so với người bình thường của Phương Dật Thiên lại có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy.
Đại hán lại gầm lên giận dữ, thân thể khổng lồ một lần nữa lao về phía Phương Dật Thiên, nắm tay cực đại đánh thẳng vào đầu Phương Dật Thiên. Hắn quả thực ra tay rất mạnh, đồng thời lại nghiêm thủ cẩn mật, xem ra là cao thủ đã trải qua huấn luyện chiến đấu kịch liệt.
Chiến ý trong lòng Phương Dật Thiên bị kích thích mãnh liệt, hắn cũng lao đến, dựa vào thân thủ cường hãn mà quấn lấy đại hán cùng một chỗ.
Đại hán này tuy có lực lượng mạnh mẽ, thân thủ cũng không tệ, kỹ xảo đánh nhau rõ ràng đã từng qua huấn luyện, nhưng khi ra tay thì so với Phương Dật Thiên không phải chỉ kém một bậc. Trong giới đặc công Nga có một tên gia hỏa mang biệt danh Bắc cực Hùng sức khỏe vô địch, nghe nói đã từng dùng hai tay không đánh với một con gấu Bắc Cực. Nhưng ngay cả tên gia hỏa bưu hãn Bắc cực Hùng mà so lực tay với Phương Dật Thiên thì cũng phải thua tâm phục khẩu phục.
Bởi vậy, đại hán trước mặt này làm sao có thể so với Phương Dật Thiên?
Phương Dật Thiên mạnh mẽ hét to một tiếng, hai chân liên tục đan xen, trong không khí chợt phát ra âm thanh lách cách, “Phích Lịch phi toàn thoái” được Phương Dật Thiên vận dụng cực kỳ thành thạo.
Lại nói tiếp Phích Lịch phi toàn thoái vốn là Phương Dật Thiên kết hợp tinh hoa của Thập lộ đạn thoái và Cửu Cung thập bát thoái lại cải tiến mà thành, từ hai thoái bộ công pháp trở thành một loại thoái pháp càng thêm cương mãnh, mà Tiểu Đao cũng biết thoái pháp này, chính là Phương Dật Thiên tự mình truyền thụ cho hắn.
Phanh!
Đùi phải rắn chắc của Phương Dật Thiên đá vào vai phải của đại hán, thân thể to lớn của hắn liên tục lui lại. Phương Dật Thiên ánh mắt tràn đầy hàn ý, nhảy lên, trên cánh tay phải lộ ra từng đường gân xanh chằng chịt hiển thị lực lượng hùng hồn, Phương Dật Thiên chớp thời cơ thừa thắng xông lên tung ra một quyền tràn ngập lực lượng cường đại!
Tên đại hán kia trong lòng cực kỳ kinh hãi, trong giây phút sinh tử hai tay của hắn giao nhau đưa ra trước mặt liều mạng chống đỡ, ngạnh kháng một quyền này của Phương Dật Thiên!
Phanh!
Tiếng va chạm cùng âm thanh xương gãy vang lên, dưới sức mạnh tuyệt đối, thân thể đại hán rốt cục là đỡ không được, liên tục lùi về sau mấy bước sau đó liền ngã xuống đất.
Lúc này, Phương Dật Thiên đột nhiên cảm giác được phía sau truyền đến một tiếng gió rít cực nhẹ, ngay trong một khắc Phương Dật Thiên vừa nhíu mày, lại một hơi thở nguy hiểm lặng yên không một tiếng động truyền tới.
Đại ca, cẩn thận!
Cùng lúc đó, thanh âm như sấm của Tiểu Đao vang lên nhắc nhở hắn.
Phương Dật Thiên lập tức quay đầu lại, liền thấy được khuôn mặt nhăn nheo của lão quỷ chỉ còn da bọc xương kia trông như một bộ xương khô, thì đồng thời ngay lập tức một đạo hàn quang đã hướng hắn mà bắn tới!
Là phi đao! Bốn thanh phi đao từ trong tay lão quỷ phóng ra, bay thẳng vào chỗ yếu hại trên cổ họng Phương Dật Thiên.
Cho tới nay lão quỷ đối với bản lãnh phóng phi đao của bản thân luôn luôn tự tin, đã có không ít cao thủ dưới chiêu thức phi đao xuất quỷ nhập thần của lão mà đi gặp Diêm vương, lần này lại lặng lẽ từ phía sau đánh lén, nên lão tự tin đã có 99% thành công nắm chắc.
Về phần một phần trăm ngoại lệ thất thủ kia lão quỷ tuyệt đối không cho rằng sẽ xảy ra trên người Phương Dật Thiên trước mắt!
Nhưng trường hợp ngoại lệ duy nhất đã thực sự xảy ra trên người Phương Dật Thiên!
Một khắc kia, Phương Dật Thiên ngay tại chỗ lăn một vòng, tránh thoát mũi phi đao thứ nhất, tiếp theo thân thể tại cùng thời khắc đó bắn ra, tránh thoát mũi phi đao thứ hai, tay phải hắn lúc này giơ lên, vặn eo rút ra ngọn chủy thủ loang loáng chắn ở trước mặt!
Leng keng! một tiếng, mũi phi đao thứ ba bị chủy thủ trong tay hắn đánh rơi, tiếp theo thân thể hắn hơi nghiêng, mũi chuôi đao thứ tư sượt qua vai phải hắn, để lại trên cánh tay một vết máu nhợt nhạt.
Phương Dật Thiên ánh mắt se lại, nổi giận gầm lên một tiếng, cả ngươi đột nhiên giống như chiến lang vồ mồi chộp về phía trước với một tốc độ nhanh đến đáng sợ!
Hơn nữa động tác Phương Dật Thiên hướng về phía trước là theo hình zíc zắc, chợt trái chợt phải, hắn di chuyển như vậy cũng vì sợ lão quỷ lại dùng phi đao bất ngờ đánh lén.
Lão quỷ chứng kiến Phương Dật Thiên bất ngờ bình yên vô sự tránh thoát phi đao của mình thì trong lòng run bắn lên, lại thấy Phương Dật Thiên nhắm hướng hắn mà lao đến thì hai mắt giật giật, trong lòng bàn tay nắm chặt lấy phi đao, nhưng Phương Dật Thiên lại di chuyển hết qua trái rồi lại sang phải hoàn toàn không có quy tắc khiến lão bó tay không thể xuất thủ!
Cho dù vậy, phi đao trên tay lão quỷ vẫn là tuần tự hướng bên phải rồi lại bên trái bắn ra ,vừa lui nhanh về phía sau .
Vì bản chất phi đao cũng giống như là súng ống, chỉ khi cách một khoảng nhất định thì mới có thể phát huy được uy lực, nếu bị Phương Dật Thiên áp sát quấn lấy hắn cận chiến thì phi đao trong tay hắn chẳng khác gì phế vật.
Phi đao trong tay lão quỷ mặc dù có thể nhanh chóng lấy mạng người, bất quá thân pháp di chuyển của Phương Dật Thiên lại cực kỳ quỷ dị, có thể nói là quỷ thần cũng khó lường.
Trong tay lão quỷ mặc dù phi đao liên tục phóng ra nhưng đều bị Phương Dật Thiên dùng thân pháp bất khả tư nghị (khó tin) mà vượt qua, mà cứ một đuổi một chạy thế này khiến thân thể Phương Dật Thiên không ngừng tới gần lão quỷ!
Lão quỷ nhìn nét mặt Phương Dật Thiên kiên cường bình tĩnh, lạnh lùng như băng mà vững chãi như bàn thạch, đôi mắt hắn vằn lên tia máu dõi theo lão, giống như một dã thú nhìn thấy con mồi, sâu trong nội tâm lão quỷ không tự chủ được mà rùng mình. Ánh mắt thâm trầm sắc bén từ Phương Dật Thiên phát ra sát khí vô hình phá tan chiến ý trong lòng lão không còn một mảnh, lão quỷ sau khi mất hết chiến ý trong lòng chỉ còn một chữ “Trốn!”.
Thế nên lão vươn tay thu hồi phi đao, đang muốn xoay người chạy trốn, tuy hiên hết thảy đều nằm trong mắt Phương Dật Thiên, hắn hừ lạnh một tiếng, dưới chân phát lực, cả người tốc độ thoáng chốc tăng lên gấp mấy lần!
Vù! !
Một tiếng giống như Lôi Thần rít gào rống giận vang lên phía sau lão quỷ, lão cuống quýt nhìn lại, vừa vặn nhìn thấy Phương Dật Thiên lao cả thân hình lên dùng vai phải đánh vào sau lưng hắn!
Bát cực quyền, Thiếp sơn kháo!
Thân thể gầy yếu của lão quỷ bắn ra ngoài, ngay giữa không trung nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi, một khắc này cảm giác của lão chính là cả bộ xương hiện giờ đều muốn rời ra!
Lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đảo lộn, cả người tựa như ngất đi.
Bịch! một tiếng, thân thể lão quỷ rơi xuống đất, ngay khi thân thể lão vừa rơi xuống, Phương Dật Thiên cũng vọt tới, vươn tay tóm chặt thân thể của lão quỷ.
Đôi mắt lão quỷ tràn ngập kinh hãi nhìn về phía Phương Dật Thiên như cầu xin tha thứ, Phương Dật Thiên chỉ hé ra khuôn mặt đáng sợ lạnh như băng, hắn vươn tay bắt lấy hai tay của lão quỷ, ánh mắt trầm xuống vận sức vào hai tay mà vặn!
Rắc rắc! Rắc rắc!
Tiếng thét tê tâm liệt phế caủa lão quỷ vang lên lồng lộng trong đêm, hai tay hắn đã bị Phương Dật Thiên mạnh mẽ bẻ gãy, đau đớn kiểu này nếu chưa từng trải qua quả thật không thể nào mà diễn tả được!
Ngươi sử dụng phi đao thì cũng nên lường trước có ngày phải trả giá bằng hai cánh tay của mình!
Phương Dật Thiên thản nhiên nói một câu, sau đó đem thân thể lão quỹ ném một cái thẳng đến trước bộ mặt trắng bệch của Hỏa Xà sớm đã há hốc mồm!