Thiên Tứ Lương Viện

Chương 24: Lòng dạ của mỗi người

Trước Sau

break

Lạc Minh chạy đến Bích Tuệ các nơi Tạ Lương Viện ở, ai biết được Tam Hỉ ngủ phía ngoài vừa thấy nàng ta, liền khinh bỉ: "Chạy cái gì mà chạy a, Lục tiểu thư nhà ta đêm qua bị quấy rầy đến ngủ không yên giấc, sáng sớm hôm nay, lại lo lắng cho lão phu nhân, cố ý sớm đi bồi lão phu nhân dùng bữa, rốt cuộc vừa mới ngủ hơn một canh giờ, ngươi đây là làm cái gì chứ?"

 

Lạc Minh vội vàng nặn ra nụ cười: "Tam Hỉ tỷ, là như này, lần trước người cho thiếu phu nhân nhà ta dùng bình Tuyết hoa cao kia, khen ngợi rất tốt, muốn hỏi Lục tiểu thư một chút, còn có nhiều hay không, thưởng cho thiếu phu nhân nhà ta một bình.

 

Tam Hỉ vốn tâm tình không tốt, nghe là đến để xin đồ, càng thêm không vui, trực tiếp chặn cửa:" Không có, đây chính là thứ quý giá, nào có mười bình tám bình để thưởng thức chứ, huống chi, bên ngoài nhiều lắm, cần gì phải tới nơi này đòi. "

 

" Tam Hỉ tỷ, người cũng biết, hiện giờ ai cũng không ra được phủ, người thì được, giúp thông báo một tiếng, thiếu phu nhân nhà ta đang cần dùng gấp. "Lạc Minh biết rõ Tam Hỉ sẽ vì người, sau khi đến gần, nhét một cái bạc vụn:" Cho Tam hủ tỷ mua chút son phấn. "

 

Đáy mắt Tam Hỉ xẹt qua một tia vui mừng, nàng ta bị Nhị phu nhân trừ tiền lương tháng này, trên tay thật có chút túng thiếu, liền hơi vuốt cằm:" Ngươi ở đây chờ, ta đi vào xem một chút, Lục tiểu thư tỉnh chưa. "

 

Tam Hỉ vừa mới xoay người, Thanh Hà liền từ trong ngủ đi ra, nhíu mày lạnh nhạt mà giáo huấn Tam Hỉ:" Ầm ĩ cái gì, vạn nhất đánh thức Lục tiểu thư, các ngươi gánh vác được không? "

 

Lạc Minh vội vàng tiến lên hành lễ, vẻ mặt đau khổ năn nỉ:" Thanh Hà tỷ, ta cũng thật sự không còn cách nào khác, thiếu phu nhân ngứa mặt kịch liệt, muốn hỏi Lục tiểu thư còn tuyết hoa cao hay không. "

 

Thanh Hà liếc mắt nhìn cái bình một cái, sắc mặt hơi bớt giận:" Đồ đạc của Lục tiểu thư hiện tại đều là ta quản, không có loại thuốc mỡ này, nếu ngươi không vội dùng, qua vài ngày chờ vụ án xong, tự nhiên có thể ra khỏi phủ, ngươi đến lúc đó đi mua là được, nếu như vội, liền đi thông báo cho lão phu nhân một tiếng, để lão phu nhân làm chủ phái người đi mua. Chuyện thân thể như vậy, chậm trễ lại không được, chắc chắn lão phu nhân cũng sẽ xem tình hình mà định đoạt. "

 

Lạc Minh nghe xong, cảm thấy rất có đạo lý, liền cáo từ.

 

Thanh Hà trở lại phòng ngủ, Tạ Lương Viện đang nhàn nhã tựa vào ghế quý phi đọc sách.

 

" Lục tiểu thư, ngài nói, Chu Ngọc Tô sẽ được toại nguyện sao? "

 

Tạ Lương Viện lật một trang sách, có chút không yên lòng mà trả lời:" Ngay cả bạc của ta cũng chuẩn bị sẵn cho nàng ta, nàng ta dùng tiền riêng của Hạ Lăng Tích, tổ mẫu không thể không cho phép. "Dứt lời, mặt mày đầy vui mừng khi người khác gặp họa, nàng có tiền riêng, nhưng làm sao có thể đặt ở trong phòng ngủ? Ngân phiếu dưới bàn trang điểm kia, là đêm đó Chu Chu đem vòng ngọc điêu khắc chữ" Lương bà "đặt ở phòng ngủ của Chu Ngọc Tô, thuận tiện nhét vào.

 

Không cho Chu Ngọc Tô đủ bạc, nàng ta nào có can đảm đâm thủng toàn bộ mụn mủ trên người.

 

Nghĩ đến đây, Tạ Lương Viện có chút khẩn cấp muốn nhìn thấy bộ dáng của Chu Ngọc Tô hai ngày sau.

 

Thanh Hà dùng lư hương ninh thần trợ ngủ đặt ở phía trong giường, buông màn xuống:" Lục tiểu thư, muội thấy nha đầu Tam Hỉ này vẫn là nên đuổi đi, cho chút ngon ngọt liền động tâm tư, nô tỳ sợ giữ lại sẽ gây họa. "

 

" Đặt trước, dùng tốt, chính là một lính hầu. "

 

Thanh Hà" Ồ "một tiếng, đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa ra, nhìn một lát:" Mọi người trong phủ nha đều đến cả ngày rồi, đến bây giờ cũng chưa có tin tức chính xác, không biết tra ra được không. "

 

Tạ Lương Viện cũng không thèm để ý mà nói:" Trong lòng tổ mẫu đã sớm có đáp án, người phủ nha đến, chẳng qua là làm bộ một chút, qua vài ngày nữa, kết luận rằng mặc dù Lương bà chết vì bị giết, nhưng hung thủ rất có thể là tùy tiện loại bỏ bớt một người, nếu ta đoán không sai, có thể là phân chia lợi nhuận bán sâm núi không đồng đều mà dùng làm cái cớ. "

 

Có lẽ là đêm xảy ra sự việc, lão phu nhân lúc ấy cũng không hạ quyết tâm, có nên truy cứu Chung thị hay không, cho nên, cố ý giữ Chung thị ở trong phòng của bà hầu hạ một đêm, ý là theo dõi bà ta, phòng ngừa Chung thị lại giết người diệt khẩu, chặt đứt manh mối.

 

Nhưng đến ngày hôm sau, bà ta bồi lão phu nhân dùng bữa sáng, lão phu nhân đồng ý để Chung thị cầm sâm núi đi thăm Chu Ngọc Tô, nàng liền nhìn ra có phần bập bênh, Tạ lão phu nhân có thể sẽ đem vụ án này đè xuống.

 

Bằng không, Tạ lão phu nhân sẽ không dễ dàng để cho Chung thị rời khỏi tầm mắt của bà, cho Chung thị thời gian tiêu diệt chứng cớ.

 

Quả nhiên, hôm nay quan khám nghiệm tử thi vào phủ, đi tới đi lui, nhìn như làm việc rất bận rộn, nhưng lại chưa từng tiến hành kiểm tra cũng như khống chế mấy gã sai vặt và nha hoàn của Tạ phủ.

 

Trong lòng Thanh Hà sinh ra khó hiểu," Lục tiểu thư, ngài là nói đêm qua Chu Ngọc Tô một phen kia, lão phu nhân cũng không tin? "Đêm qua Thanh Hà cũng ở đây, tuy rằng biết rõ là cục diện của tiểu thư nhà mình, nhưng bầu không khí lúc đó quá khủng bố, thiếu chút nữa ngay cả nàng ta cũng tin tưởng không nghi ngờ Chu Ngọc Tô thật sự nhìn thấy quỷ hồn của Lương bà, cho nên, mới kinh hoảng thất thố như thế.

 

" Không chịu nổi lời nói của Chu Ngọc Tô, nửa đời của tổ mẫu đã trải qua sóng gió, làm sao có thể với dăm ba câu mà bị sai khiến chứ? "Tạ Lương Viện buông sách xuống, chống má mà nằm, con mắt mỉm cười nhẹ nhàng:" Lương bà tử là một nô tài, dám giam thủ tự đạo (1),  khẳng định sau lưng có người giúp đỡ phi tang, điểm này, trong lòng tổ mẫu đã hiểu rõ. Tổ mẫu là muốn bắt được nội gián, cho nên, mới cố ý tuyên bố muốn đưa Lương bà đến báo quan, bức ra chính chủ sau lưng Lương bà. Quả nhiên, Chung thị thiếu kiên nhẫn, chạy đến trước mặt tổ mẫu nhiều lần khuyên bảo, không cần báo quan, còn lỡ miệng nói cái gì mà liên đến nguồn gốc sâm núi. Với sự khôn khéo của tổ mẫu, làm sao có thể không hiểu chứ? Chỉ là không nghĩ tới Chung thị xuống tay tàn nhẫn như vậy, đêm đó liền giết người diệt khẩu. "

 

(1) Giam thủ tự đạo (监守自盗) : Là thành ngữ chỉ tự mình giám sát đồ mình đi trộm.

 

Nói đến đây, Tạ Lương Viện chỉ chỉ chén canh trên bàn, Thanh Hà hiểu ý, bưng qua, Tạ Lương Viện uống hai ngụm, chầm chậm thở, mới nói:" Thứ hai, Chu Ngọc Tô nói Lương bà đã chết, Chung thị lại thiếu kiên nhẫn, xung phong đi phòng củi, đêm qua phát sinh chuyện như vậy, từng người nghe xong đáy lòng đều phát lạnh, tránh không kịp, chỉ có Chung thị, một thái độ khác thường, làm cho người ta nhịn không được mà hoài nghi bà ta đang chột dạ mà tới phòng củi xem xét. Cho nên, tổ mẫu để cho Đại lão gia cùng Tam lão gia đi theo xem. Chờ Chung thị cùng Đại lão gia từ phòng củi đi ra, tổ mẫu ngay cả cơ hội mở miệng cũng không cho bọn họ, trực tiếp nói báo quan. "

 

" Lục tiểu thư, ngài thật thông minh, đêm qua, nô tỳ chỉ lo xem kịch thôi. "Trên mặt Thanh Hà đã không giấu được vẻ kính nể:" Ý đó của lão phu nhân là gì? "

 

" Để cho quan khám nghiệm của phủ nha làm kiểm tra tử thi, trước tiên xác định là mưu sát, đập tan lời quỷ quái của Chu Ngọc Tô, ổn định lòng người ở Tạ phủ, dù sao làm lời quỷ quái ầm ĩ ra ngoài, sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với gia vận. Về phần vụ án Lương bà bị giết tương lai có điều tra hay không, có muốn điều tra hay không, quan phủ sẽ để cho người Tạ gia tự mình cân nhắc, bởi vì Lương bà kia cầm khế ước chết, là sống hay chết, vốn là chuyện trong cửa nhà Tạ gia. "

 

" Tại sao chứ? "Máu trong nháy mắt xông thẳng lên đại não, Thanh Hà bất chấp vô lễ, thốt lên:" Đó không phải là quá tiện nghi cho bọn họ, bọn họ liên thủ hại tiểu thư ngườii ăn củ cải lâu như vậy, lão phu nhân cứ như vậy mà buông tha cho bọn họ, lẽ trời ở đâu. "Trong lòng Thanh Hà càng thêm phẫn nộ bất bình, lão phu nhân rõ ràng thương nhất chính là Lục tiểu thư, sao không vì nàng mà làm chủ chứ?

 

" Ngươi không hiểu tri thức sâu sắc trong trạch môn, tổ mẫu làm sao có thể để chuyện Tạ phủ nháo đến quan phủ, cùng lắm, chẳng qua là một nô tài chết."Tạ Lương Viện nhếch môi một chút, tiếp tục cầm lấy sách nhìn. Kỳ thật, nàng biết Tạ lão phu nhân đang kiêng dè, nhưng những lời này, nàng không tiện nói với Thanh Hà.

 

Ngày đó nàng từ trong cung trở về, vừa lúc nghe được Chung thị khuyên tổ mẫu rằng việc xấu trong nhà không nên truyền ra ngoài, còn nói lỡ miệng, nói vạn nhất có người truy cứu nguồn gốc của sâm núi, lúc ấy Tạ lão phu nhân rất tức giận, ngay trước mặt nô tài trực tiếp xé mặt Chung thị.

 

Tạ Lương Viện sau đó cẩn thận suy nghĩ một chút, thân thể Tạ Lương Viện không tốt không phải là một ngày hai ngày, nếu như là ăn sâm núi lâu dài, cho dù là đại quan nhất phẩm của Tây Lăng cũng chưa chắc vớt được nhiều sâm núi như vậy, Tạ gia chẳng qua chỉ là một nhà thương nhân, làm sao có thể có năng lực này.

 

Thứ hai, Chung Á Phù ra oai như thế, vì Tạ gia đã tiến cử với Thẩm thái hậu, điều này cũng có vấn đề. Cho nên, nàng đã hoài nghi, sau lưng Tạ gia rất có thể có một đoạn bí mật rất mờ mịt, Chung phu nhân có thể biết.

 

Tại đây, lão phu nhân lấy được chứng cứ Chung thị giết người, cũng chỉ mượn cơ hội này cảnh cáo Chung thị, cũng thừa cơ đoạt đại quyền nội trạch của nàng ta.

 

Nhưng nàng ta đối với Tạ Lương Viện mà nói, đọ sức đi tới bước này, nàng làm sao có thể để việc này dùng phương thức nội trạch đơn phương chấm dứt chứ?

 

Không, phủ nha can thiệp mới chỉ là khởi đầu mà thôi!

 

* * * Lời của tác giả------

 

Báo ứng thứ hai của Chu Ngọc Tô đã tới, tuy rằng mọi người đại khái đã đoán ra, nhưng Lương Viện cho loại thuốc có huyền cơ gì đây? Không chỉ có thể xé da mặt Chu Ngọc Tô, còn có thể làm cho Chu Ngọc Tô hoàn toàn không hoài nghi thuốc của Tạ Lương Viện có vấn đề, các chị em, hãy vận động tế bào não, đến đoán xem. (ps: Có lẽ không ít độc giả sẽ nghĩ, vì sao Tạ lão phu nhân không thay Lương Viện tức giận, Nguyệt là muốn nói, nữ nhân chưởng quản đại gia tộc nửa đời này, dù có thương người nào, nhưng cũng sẽ coi trọng lợi ích của gia tộc nhất)

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc