Nếu muốn tìm đủ 10 loại Xà Độc, xác thật rất khó, nhưng nếu muốn tìm được vài loại trong đó, vẫn là tương đối dễ dàng.
"Đại tướng quân, trong 10 đại xà độc thì có 7 loại có thể làm thuốc, những dược phòng lớn cơ bản có bán, còn lại 3 loại là Xà Độc rất hiếm thấy. Nếu xác định người hạ dược là người bên cạnh thiếu tướng quân, như vậy trong thời gian hai ba năm, nội gian này nhất định sẽ mua Xà Độc để chế độc dược, loại độc dược này sau khi phối chế nhiều lắm chỉ có thể cất giữ trong vòng một ngày."
Một ngày!
Lời này của Hàn Vân Tịch vừa ra, Mục đại tướng quân liền kinh ngạc, đây là manh mối a, lại là manh mối mấu chốt.
Mục Thanh Võ đại hỉ, "Tần Vương phi, còn thỉnh viết xuống tên mười loại Xà Độc, hạ quan lập tức đi điều tra!"
Một phen lời nói của Hàn Vân Tịch khiến cho Mục Lưu Nguyệt cả kinh trợn mắt há hốc mồm, lại làm hai cha con Mục đại tướng quân kinh hỉ, tuy rằng đặt cược rất lớn, nhưng so với bắt được nội gian, chẳng phải lớn hơn sao.
Một ngày không bắt được nội gian, Mục Thanh Võ thậm chí là Mục đại tướng quân đều sẽ nguy hiểm thêm một ngày, hơn nữa, chuyện này còn có khả năng liên lụy đến gian tế Bắc Lệ quốc, càng không thể đại ý được.
Mục Thanh Võ đã sớm không quen nhìn Mục Lưu Nguyệt, hận không thể khiến nàng bị giáo huấn một trận, mà Mục đại tướng quân tạm thời cũng không quản được nhiều như vậy, trước tiên phải tìm ra được nội gian mới là điều quan trọng nhất, chuyện khác sau này lại nói đi.
Hàn Vân Tịch chỉ viết xuống 7 tên Xà Độc, giữ lại ba loại khác.
"Tần Vương phi, không phải có 10 sao?" Mục Thanh Võ khó hiểu hỏi.
"Ngươi trước tiên hãy đi tìm bảy loại này đi, nhìn xem những tiệm thuốc nào có bán ra, có người mua qua hay không, trước điều tra rõ ràng, còn lại ta đều đã có an bài." Hàn Vân Tịch nghiêm túc nói.
Mục Thanh Võ là người thông minh, không tiếp tục truy vấn, mà lúc này, Mục Lưu Nguyệt ở phía sau nhìn, không tự giác hiện lên lo lắng.
Nhưng, lo lắng thì lo lắng, Hàn Vân Tịch bất quá chỉ là phỏng đoán mà thôi, kết quả điều tra như thế nào còn không biết đâu!
Mục Lưu Nguyệt chính là không tin, nàng muốn lập tức đi viết thư cho Trường Bình công chúa.
Đó là một ngày, sau khi Hàn Vân Tịch rời đi, Mục Thanh Võ liền tự mình đi điều tra chuyện này.
Hắn đã dành ba ngày, đem hết những tiệm thuốc lớn lớn bé bé trong ngoài đế đô đều điều tra một lần, xác thật như theo lời Hàn Vân Tịch, những dược vật kia không ít tiệm thuốc đều có bán ra, chỉ là, kết quả điều tra vẫn nằm ngoài ý muốn của hắn.
Ba ngày sau, Mục Thanh Võ lại đến Tần Vương phủ bái phỏng.
... ........ Editor: Emily Ton......
"Vương Phi nương nương, 32 tiệm thuốc lớn lớn bé bé trong toàn thành, tổng cộng mười tiệm thuốc có bán ra những loại Xà Độc này, nhưng......"
Mục Thanh Võ cau mày, thực nghiêm túc, "Nhưng, những chưởng quầy ở các dược phòng đều nói, những Xà Độc đó thường không được sử dụng, nếu không phải là phương thuốc đặc thù, cơ bản không có đại phu nào dám khai ra những loại rắn độc này. Trong 10 dược phòng thì có 8 tiệm chưa từng bán được bất luận một loại nào trong 7 loại Xà Độc. Mà 2 tiệm còn lại, đều chỉ bán ra một lần, đều là sự tình 5-6 năm trước."
Vạn Xà Độc tích lũy ở trong cơ thể Mục Thanh Võ nhiều nhất là ba năm, nếu nói như thế, nội gian cũng không mua Xà Độc ở các tiệm thuốc.
"Vương Phi nương nương, có thể Xà Độc trong tay nội gian là từ nơi khác mang lại đây, ở bên trong phủ phối chế ra Vạn Xà Độc?" Mục Thanh Võ suy đoán nói.
Nhưng Hàn Vân Tịch quyết đoán lắc đầu, "Nếu như mang lại đây, nhất định phải mang không ít mới đủ dùng. Đây chính là độc, mang một lượng lớn độc dược bên cạnh, tuyệt đối không phải là sự tình nội gian sẽ làm."
"Hoặc, có người cung cấp đưa tới, thậm chí là đủ để chế ra độc dược và đưa vào Đại tướng quân phủ." Mục Thanh Võ tiếp tục suy đoán.
Loại độc mãn tính cần phải thực hiện một lần trong 2-3 ngày tiếp theo, sau khi thành độc dược chỉ có thể bảo quản một ngày, nếu không sẽ bắt đầu có mùi và thay đổi màu sắc.
"Thời gian ba năm, thường xuyên tặng đồ đến Đại tướng quân phủ như thế......" Hàn Vân Tịch như đang suy tư điều gì.
Tướng quân phủ khác với những dinh thự khác, Đại tướng quân cùng thiếu tướng quân sống ở nơi này, nếu như đặt ở hiện đại chính là quân khu đại viện, cũng coi như là địa điểm quân sự quan trọng, một nửa hạ nhân nơi này là binh lính, một nửa là nô bộc bình thường, mặc kệ là binh lính hay là nô bộc bình thường, đều là không cho phép tùy ý thường xuyên ra vào.
Đột nhiên, ánh mắt Mục Thanh Võ sáng ngời, kinh sợ nói, "Lão Lý chuyên thu thập nước thải, còn có lão Vương chuyên đổ dạ hương (chất thải...)!"
Hai người này cũng không phải là 2-3 ngày mới tới, mà là mỗi ngày đều tới.
Tuy rằng chỉ là phỏng đoán, nhưng vẫn tốt hơn so với không có phương hướng nào cả.
"Thiếu tướng quân, ngươi hãy dựa theo manh mối này điều tra đi, ta sẽ tra nguồn gốc của ba loại Xà Độc còn lại." Hàn Vân Tịch nghiêm túc nói.
"Được, nếu có tình huống gì xảy ra, hãy để thuộc hạ tùy thời tới bẩm!"
Mục Thanh Võ đứng dậy tới, lấy tiêu chuẩn của quân nhân, ôm quyền, khom người, làm ra động tác rất dứt khoát nhanh nhẹn, tràn ngập phong thái nam tính.
Tuy rằng gia hỏa này tuổi còn trẻ, thành tích trong quân cũng không cao, chính là, đại lễ như thế, trong triều cũng không quá vài người mới nhận được nha.
Mục Thanh Võ đang muốn đi, Hàn Vân Tịch lại kêu hắn trở lại, "Thiếu tướng quân, sau này thời điểm không có ai, đừng khách khí như thế, cũng đừng Vương phi này Vương phi nọ, hãy gọi thẳng tên của ta là được."
Biểu tình cương nghị của Mục Thanh Võ bỗng nhiên chuyển sang sửng sốt, ngay sau đó là hồ nghi, duỗi tay gãi đầu, lộ ra bộ dáng đại nam hài, "Vương Phi nương nương, ngươi...... ngươi vừa nói gì?"
Hàn Vân Tịch dở khóc dở cười, thôi thôi, hắn là người tuân thủ kỷ luật như vậy, nàng vẫn là không nên làm khó dễ hắn.
"Không có gì, ngươi đi đi." Hàn Vân Tịch chỉ có thể từ bỏ.
Sau khi Mục Thanh Võ rời đi, nàng lập tức sai tiểu Trầm Hương đi Cố phủ truyền lời, định ngày hẹn với Cố Bắc Nguyệt.
Nàng chỉ có thời gian một tháng, cho nên, biện pháp phá án nhanh nhất chuẩn xác nhất chính là phương pháp bài trừ. Bảy loại Xà Độc có thể dễ dàng mua được trong đế đô, cũng có khả năng được mua từ địa phương khác rồi đưa đến, rất khó để theo dõi, đây tạm thời được xem là manh mối kết thúc đi.
Nhưng mà, ba loại Xà Độc khác cũng không phải là loại phổ biến, huống chi, độc dược dùng để hạ độc trong ba năm không hề ít do đó lượng nọc độc cũng không hề ít, Hàn Vân Tịch tin tưởng, chỉ cần tìm ra nơi phát ra ba loại Xà Độc này, sẽ cách chân tướng không xa.
Ba loại Xà Độc phân biệt này là Mê Điệt (迷迭), Trúc Thanh (竹青), Tiêu Tương (潇湘), đều là loài rắn rất nhỏ, chỉ dài ba bốn tấc, nhưng là, độc tính lại không thua gì loại độc cự mãng mà Hàn Vân Tịch đã từng kiến thức qua.
Khác với độc cự mãng, số lượng ba loại rắn độc mê điệt, trúc thanh, tiêu tương cũng không thiếu, nhưng mấu chốt chính là có thể bắt lấy chúng, không nhiều người có thể thuận lợi bắt được và lấy ra nọc của Xà Độc, dựa theo tính toán của Hàn Vân Tịch, toàn bộ Vân Không Đại Lục không dưới 10 hộ gia đình có thứ này!
Đương nhiên, đây chỉ là suy tính của Hàn Vân Tịch, nàng không có phương pháp nào để điều tra, nhưng Cố Bắc Nguyệt là người có thâm niên trong giới y dược, hẳn là sẽ có phương pháp.
Cố Bắc Nguyệt xác thật rất bận, cũng không có thời gian muốn gặp liền có thể gặp như trước, hoàng đế nhiễm phong hàn, hắn canh giữ ở trong cung, nửa bước không thể rời, cũng không biết khi nào mới có thể ra khỏi cung, Hàn Vân Tịch chỉ có thể đợi.
"Chủ tử, ngươi cùng Mục đại tiểu thư đánh cuộc một tháng, có đủ thời gian sao?" Tiểu Trầm Hương thực sự lo lắng.
"Phong hàn mà thôi, nhiều lắm là mất 5-6 ngày, thiếu tướng quân cũng cần thời gian để tìm hiểu." Hàn Vân Tịch nhàn nhạt nói, trong lòng cảm thấy may mắn, may mắn là Thiên Huy hoàng đế không phải bị bệnh gì nặng, nếu không Cố Bắc Nguyệt trong vòng 1-2 tháng đều đừng mơ tưởng rời khỏi cung nửa bước.
Tiểu Trầm Hương ở một bên bĩu môi, không cao hứng, "Chủ tử, ngươi vì sao không đi tìm Tần Vương điện hạ nhờ giúp đỡ?"
Hàn Vân Tịch rõ ràng nghe được, lại vờ như không nghe được, đứng dậy rời đi.
Tiểu Trầm Hương tiếp tục nhỏ giọng, "Tần Vương điện hạ có quan hệ rộng lớn hơn Cố thái y nhiều, chủ tử ngươi thật là phí phạm của trời."
Vừa nghe lời này, Hàn Vân Tịch không thể không dừng bước, quay đầu mỉm cười nhìn qua, "Được rồi, trước đây không phải là ta chưa từng phí phạm của trời."
Nàng đương nhiên biết Long Phi Dạ có quan hệ rộng rãi hơn Cố Bắc Nguyệt rất nhiều, chỉ là, nàng mới không tin tên kia ăn no không có việc gì làm sẽ giúp nàng đâu.
"Chủ tử, cho dù ngươi ngượng ngùng đi tìm Tần Vương điện hạ nhờ hỗ trợ, ngươi cũng có thể nói thiếu tướng quân đi tìm, đây là sự tình của phủ tướng quân." Tiểu Trầm Hương lại nhắc nhở.
Nhìn thấy vẻ mặt chủ tủ hiện lên bộ dáng nguy hiểm, tiểu Trầm Hương lúc này mới câm miệng, thầm nghĩ, 'ngươi chột dạ......'
Sau khi khiến tiểu Trầm Hương ngậm miệng, Hàn Vân Tịch đặc biệt tiêu sái bước đi, lý do khiến nàng bị mọi người làm khó dễ, còn không phải bởi vì không chiếm được sự tán thành chân chính của Long Phi Dạ hay sao. Nếu tên kia chân chính tán thành nàng, chứng thực vị trí chính phi Tần Vương nàng đang ngồi, phóng nhãn ra toàn bộ Thiên Ninh quốc, ai dám dễ dàng khiêu khích nàng, đắc tội nàng nha!
Thời đại này, mẫu bằng tử quý (mẹ dựa vào con trai mình), thê bằng phu tôn (vợ sống dựa vào chồng), mà nàng, chỉ có thể dựa vào chính mình, cũng chỉ có thể tin tưởng vào chính mình.
Hàn Vân Tịch vừa chờ tin tức, vừa lật xem 《Vân Không Chí》, đây là một quyển điển tịch giới thiệu các quốc gia và các thế lực ở Vân Không Đại Lục. Trong Vân Không Đại Lục có ba quốc gia là Thiên Ninh quốc, Bắc Lịch quốc, Tây Chu quốc, ngoài ba quốc gia này còn có các thế thực độc lập bên ngoài, nổi danh nhất chính là Tiêu Dao Thành, Nữ Nhi Thành cùng Y Thành.
Học viện y khoa mà Cố Bắc Nguyệt thường đề cập đến, chính là một toà học viện quy mô rất lớn nằm ở Y Thành, có thể nói là uy tính nhất trong giới y học trong toàn bộ Vân Không Đại Lục.
Bất đắc dĩ, 《Vân Không Chí》 bất quá chỉ là một quyển điển tịch tường thuật tóm lược, đối với ghi chép tin tức về thế gia y học, độc môn linh tinh lại rất ít, Hàn Vân Tịch cũng không thể tìm thấy những thứ nàng muốn ở trong đó.
"Chủ tử, Hàn gia chính là thế gia y học nổi danh nhất Thiên Ninh quốc, nghe nói tàng trữ không ít dược."
Tiểu Trầm Hương vừa thuận miệng nói như thế, nhưng mà, lời này lại nhắc nhở Hàn Vân Tịch!
Đúng vậy, Hàn gia!
Đế đô Thiên Ninh, thậm chí là toàn bộ Thiên Ninh quốc, trừ bỏ hoàng thất, phỏng chừng không có nhà nào tàng trữ dược nhiều hơn Hàn gia, nàng sao có thể bỏ sót Hàn gia đây?
"Đi, đi Hàn gia nhìn một cái!" Hàn Vân Tịch nhanh chóng quyết định.
... ..... Editor: Emily Ton ... ...
Vào giữa trưa, Hàn Vân Tịch mang theo tiểu Trầm Hương tới gõ đại môn Hàn gia.
Thời điểm khi Hàn Vân Tịch xuyên qua, đã ngồi trên kiệu hoa rời khỏi Hàn gia, tất cả ấn tượng về Hàn gia đều đến từ ký ức của nguyên chủ.
"Kẽo kẹt......"
Cửa vừa mở ra, gã sai vặt thủ vệ bên trong tức giận thì thầm, "Người nào a, đang giữa trưa còn để người ngủ nữa chứ?"
"Tần Vương phi giá lâm!" Tiểu Trầm Hương hô lớn.
"Tần Vương phi tới làm gì a?"
Gã sai vặt vẫn không cho là đúng, chỉ là, rất nhanh đã bình thường trở lại, sợ tới mức mở rộng đại môn, té ngã lộn nhào, vừa nhìn thấy Hàn Vân Tịch lập tức quỳ xuống hành lễ, "Vương Phi nương nương! Tiểu nhân không biết Vương Phi nương nương đại giá quang lâm, Vương Phi nương nương tha mạng a!"
Gã sai vặt thật sự sợ tới mức không nhẹ nha, đừng nói là hắn, ngay cả từ trên xuống dưới Hàn gia cũng không có người nào tin rằng Hàn Vân Tịch có thể bước vào đại môn Tần Vương phủ, hơn nữa, lúc ấy còn không ít người suy đoán vị đại tiểu thư này sẽ chết đâu!
Hoàng Thượng đã ra lệnh phải cưới, Tần Vương không cưới, muốn hóa giải một mâu thuẫn này, thì việc Hàn Vân Tịch chết là biện pháp duy nhất.
Chỉ là, ai cũng chưa từng nghĩ vị đại tiểu thư này không chỉ rất thuận thuận lợi lợi vào cửa, tính tình cũng thay đổi hoàn toàn, kỹ năng vượt bậc trong y thuật khi trị liệu cho thiếu tướng quân, nhất thời nổi tiếng.
Hơn nữa, đã nhiều ngày qua còn có lời đồn đãi, nói đại tiểu thư thậm chí cũng tham gia trị liệu quái bệnh cho Thái tử, lão gia bị định tội, đại tiểu thư lại bình bình an an, nguyên nhân đứng đầu ở đây, trong dân gian có rất nhiều cách nói.
"Đứng lên đi." Hàn Vân Tịch lạnh lùng nói.
Gã sai vặt ngẩng đầu nhìn thấy vẻ đẹp của Hàn Vân Tịch, thập phần kinh ngạc, nhưng lại đón nhận một ánh mắt sắc bén bức thẳng vào tâm người của Hàn Vân Tịch, hắn cũng không dám nhìn tiếp, không thể không tin những lời đồn đãi kia là sự thật, hắn vội vàng bò dậy, cũng không dám đứng thẳng người.
Hàn Vân Tịch bình tĩnh ngồi xuống ở ngạch cửa cao cao, hỏi, "Trong nhà còn lại mấy phòng phu nhân?"
Gã sai vặt nào dám dấu diếm, lập tức đúng sự thật trả lời.