Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Q.5 - Chương 78 - Báo Thù

Trước Sau

break
Đi theo những cao thủ phân tán nghỉ ngơi, mỗi người trên người bao nhiêu đều bị thương, Thần Long Long Vương cốc cũng rối rít tìm chỗ dừng chân ở dưới đất, Bản thân cũng nghỉ ngơi, Vân Khê quét một vòng, không khỏi than thở cho cuộc chiến đấu tàn khốc Còn đang nhìn, có nói giọng nói truyền vào trong tai. “Thiên Thần, ta thật sợ hãi, chúng ta lúc này rời đi đi?” Là âm thanh của “Bách Lí Song”. “Vậy sao được? Mọi người là cùng đi, sao tự nhiên ta lại bỏ chạy trước được?” âm thanh Long Thiên Thần có mấy phần lạnh nhạt. “Bách Lí Song” tiếp tục khuyên nhủ: “Nhưng những hắc y nhân kia công phu lợi hại như thế, chúng ta căn bản không có nắm chắc sẽ thắng bọn họ. Hơn nữa quái vật màu tím kia , chúng ta là đấu không lại bọn họ . Thiên Thần, chúng ta cùng nhau rời đi lúc này có được hay không? Chúng ta cũng không phải là cái gì mà cứu nhân loại cho dù quái vật kia có thật chạy ra khỏi kết giới, rời đi di tích chiến trường cổ cũng cùng chúng ta không liên quan a.” “Làm sao ngươi có thể nói như thế? Một khi quái vật kia chạy ra khỏi kết giới, khắp đại lục không biết sẽ có bao nhiêu tánh mạng vô tội chết oan, chúng ta bây giờ chỉ cần kiên trì cố gắng một chút, mọi người đồng tâm, liền nhất định có thể giết chết quái vật kia, làm sao ngươi có thể nói cùng chúng ta không liên quan đây?” Long Thiên Thần nhìn nàng, có chút thất vọng. “Nhưng là. . . . . .” “Bách Lí Song” rất do dự, rất giãy dụa, nàng biết rõ tổ chức những hắc y nhân kia lợi hại, nàng không hy vọng Thiên Thần bị thương, phương pháp xử lí tốt nhất chính là bọn họ một mình rời đi. Chỉ cần rời xa nơi này hết thảy, rời xa mọi người, bọn họ một lần nữa có thể bắt đầu lại từ đàu. Nàng thật rất nhớ đoạn cuộc sống tốt đẹp trước kia. Bây giờ đã trải qua rất nhiều đau khổ nàng mới hiểu được tình yêu là đáng quý dường nào. Nàng thật hối hận. Long Thiên Thần nhìn chăm chú vào nàng, nghiêm mặt nói: “Song Nhi, ngươi thường ngày nói nhiều nhất là chính nghĩa, giảng chính nghĩa, giờ này khắc này, làm sao ngươi có thể chỉ lo cho an nguy của mình, vứt bỏ những người khác không để ý đây? Nhìn ngươi vậy làm cho ta rất thất vọng!” “Ta. . . . . .” “Bách Lí Song” xấu hổ nhìn thấp xuống lông mày và lông mi rũ xuống dưới nàng không cam lòng. Long Thiên Thần ánh mắt tăm tối, quay đầu, vừa vặn cùng ánh mắt Vân Khê đụng vào nhau. Vân Khê hướng hắn lắc đầu, ý bảo hắn tạm thời không nên vạch trần thân phận thực sự của “Bách Lí Song”. Chỉ cần có thời gian chính xác, bọn họ còn có thể lợi dụng ngược lại nàng, dẫn dắt những cao thủ áo đen rời đi. Lúc này, từ một phương hướng khác, truyền đến giọng nói lớn của Bách Lí nhị ca: “Này, cô gái áo đen làm sao giống thân ảnh Thất muội như vậy? Song Nhi, muội mau tới đây, thân ảnh nàng hình như rất giống muội?” Long Thiên Thần nghe được âm thanh, gấp gáp nhìn sang, lúc trước hắn phân phó Triệu Hiểu Du cùng Triệu Hiểu Mẫn hai tỷ muội giám thị Bách Lí Song, Kì thực chiếu cố cùng trông chừng Bách Lí Song, hiện tại Bách Lí nhị ca giống như phát hiện, hắn trong bụng bắt đầu quấn quýt. Đại tẩu cùng Song Nhi tạm thời không muốn vạch trần diện mục Tử Ngữ đích thực, muốn nhìn xem nàng đến tột cùng làm cái gì, có mục đích cùng ý đồ gì. Hắn mặc dù trong lòng không quá tán thành, nhưng là không thể làm gì khác hơn là hàng phục ý tứ các nàng. Mắt thấy bí mật giấu không được rồi, trong lòng hắn ngược lại có chút thoải mái, chỉ muốn công bố chân tướng, hắn có thể quang minh chính đại cùng Song Nhi ở chung một chỗ, về phần Tử Ngữ. . . . . . Hách Liên Tử Ngữ trong bụng hoảng hốt, đi tới trước hắn một bước, ra vẻ lớn tiếng nói: “Mọi người làm sao quên mất, nơi này còn có một vây cánh hắc y nhân. Nàng cùng những hắc y nhân kia là một phe , cao thủ áo đen có thể tìm tới nơi này, nói không chừng nàng chính là đem cao thủ áo đen đưa tới .” Lời nói “Bách Lí Song” kích động , những cao thủ các gia tộc rối rít tỉnh ngộ, lúc trước có đề cập đến chuyện Bách Lí Song bị bắt, nhóm người Vân Khê không có lộ ra, cho nên những cao thủ gia tộc khác căn bản không biết chuyện này. Bây giờ nghe Hách Liên Tử Ngữ vừa nói như thế, bọn họ mỗi một người tức giận dồn dập. Hiện tại hận không thể giết địch nhân để tiết hận. “Giết nàng! Dù sao nàng cũng nói không ra bất kỳ tin tức có giá trị giết nàng là xong hết mọi chuyện!” “Không sai! Không chừng nàng lại đang vụng trộm để lại đầu mối gì, rất nhanh sẽ đem cao thủ áo đen lần nữa đưa tới.” “Giết nàng. . . . . .” Chỉ một thoáng tình cảm xúc động. Hách Liên Tử Ngữ ánh mắt lóe lên ngoài đắc ý cũng có vài phần áy náy. Nàng cũng không phải là muốn đưa Bách Lí Song vào chỗ chết chẳng qua là nàng không làm như vậy, bị đưa vào chỗ chết sẽ là nàng. Mọi người đúng là ích kỷ , nàng không thể nào lấy tính mạng chính mình đánh cuộc. Bách Lí Song trợn mắt nhìn đứng dậy, cùng nàng đối mặt mà đứng, nàng đột nhiên mở miệng nói chuyện: “Hách Liên Tử Ngữ, ngươi thật là độc ác! Ngươi mạo nhận thân phận của ta, còn muốn đưa ta vào chỗ chết, ngươi nữ nhân này làm sao trở nên ác độc như vậy?” “Ngươi. . . . . . Làm sao ngươi ?” Bách Lí Song đột nhiên mở miệng nói chuyện, để cho Hách Liên Tử Ngữ lấy làm kinh hãi theo dự đoán của nàng Bách Lí Song hẳn là chưa thể lên tiếng , chẳng lẽ là. . . . . . Hách Liên Tử Ngữ quay đầu lại, nhìn về phía Long Thiên Thần, trên mặt của hắn không có quá nhiều đắc ý thật giống như đã sớm biết được ngọn nguồn mọi chuyện . Nàng lảo đảo dưới chân rút lui một bước, bắt đầu sinh lòng bối rối: “Ngươi đang ở đây nói gì? Ta mới là Bách Lí Song!” Bách Lí Song nhướng mày: “Ngươi là Bách Lí Song? Vậy ngươi có biết nhị ca ta yêu thích nhất là cái gì? Hắn sinh nhật ngày nào?” Bách Lí nhị ca nhìn hai người hai bên một chút, ngó chằm chằm Hách Liên Tử Ngữ hỏi tới: “Không sai! Nếu như thật là ngươi, ngươi nhất định biết những thứ này. Mau nói!” Hách Liên Tử Ngữ tạm thời giả trang Bách Lí Song, làm gì có thời gian điều tra cùng chuẩn bị? Trong khoảng thời gian ngắn nàng bị hỏi khó. Bách Lí nhị ca nhìn thấy đầu mối, nhất thời lộ ra sắc mặt giận dữ, hắn cánh tay phải vung, đem Hách Liên Tử Ngữ cả người ném đi một bên không có chút nào ý tứ cùng nửa điểm thương hương tiếc ngọc. Hắn cánh tay dài bao quát, đem thật Bách Lí Song ôm đến trong ngực, đau lòng nhìn muội muội, an ủi: “Thất muội, muội chịu khổ rồi. Muội sớm biết nàng là giả , tại sao không vạch trần nàng? Hại nhị ca bị nàng lừa gạt lâu như vậy . . . . . .” Bách Lí Song vui mừng kéo cánh tay nhị ca liếc mắt cười nói: “Ta chính là muốn nhìn nàng một chút rốt cuộc có âm mưu gì, ta muốn để cho Thiên Thần chính mắt nhìn ra diện mục đích thực của nàng, tránh cho nàng giả bộ đáng thương lại đi tranh thủ sự đồng tình của Thiên Thần . . . . . .” Nói đến một nửa, nàng liếc mắt về phía Long Thiên Thần thấy hắn không có tức giận, nàng lúc này mới thả lỏng. Nói cho cùng, thật sự nàng cũng có tư tâm, nếu không cách nào khiến cho Thiên Thần hoàn toàn đối với Hách Liên Tử Ngữ thất vọng, nàng rất lo lắng một ngày kia Hách Liên Tử Ngữ làm quỷ kế để tranh thủ sự đồng tình của Thiên Thần, Thiên Thần sẽ nhất thời mềm lòng, trúng quỷ kế của nàng. Bọn hắn bây giờ thấy rõ diện mục đích thực của Hách Liên Tử Ngữ, nhìn Thiên Thần còn có thể đối với nàng tình cũ không phai? Vân Khê không có tham gia, chẳng qua là ở một bên đứng xem, nếu Hách Liên Tử Ngữ chẳng qua là giả mượn thân phận Song Nhi vì đệ đệ báo thù, nàng có lẽ sẽ hiểu. Nhưng là bây giờ nàng đã đối với Song Nhi nổi lên sát ý, còn kích động những cao thủ khác muốn đẩy Song Nhi vào chỗ chết, cái này không thể tha thứ. Hách Liên Tử Ngữ ngã trên mặt đất, cúi đầu, ai cũng nhìn không thấy vẻ mặt của nàng, giờ phút này chẳng qua là hai vai của nàng khẽ lay động. “Thì ra là ngươi là Hách Liên Tử Ngữ? Khó trách ngươi muốn ám sát ta!” Mặc Tam Thiếu bừng tỉnh đại ngộ, hướng về phía nàng cười lạnh. Hách Liên Tử Ngữ chợt ngẩng đầu, mắt lộ ra sắc hận: “Không sai! Ta chính là Hách Liên Tử Ngữ, ngươi giết đệ đệ của ta, ta nhất định sẽ giết ngươi, vì hắn báo thù!” “Chỉ bằng ngươi?” Mặc Tam Thiếu chẳng thèm ngó tới. “Không sai, chỉ bằng ta! Mối thù giết đệ không đội trời chung, vô luận bỏ ra bất cứ giá nào, ta cũng muốn báo thù!” Hách Liên Tử Ngữ kích động nói. Nhớ ngày đó nàng chính là sai lầm rồi tìm cừu nhân, mới bỏ lỡ Thiên Thần. Chính là hắn, chính là người trước mắt, phá hủy tất cả của nàng! “Tốt, đừng nói ta không để cho ngươi cơ hội. Ta hiện tại liền cho ngươi cơ hội một lần giết ta. Bất quá nếu ngươi giết không được ta, người chết chính là ngươi.” Mặc Tam Thiếu âm lãnh bật cười, hắn căn bản không đem Hách Liên Tử Ngữ để vào trong mắt, bất quá hắn cũng không thể ngồi nhìn người một lòng muốn giết hắn lưu lại trên đời. Để cho mình một mối họa không bằng liền thừa dịp này giết nàng. Hách Liên Tử Ngữ từ trên mặt đất bò dậy, từ trong tay rút kiếm ra, ánh mắt của nàng sắc như đao lưỡi dao, trong lòng hận ý ngay lập tức phun trào. Nàng muốn báo thù, nàng nhất định phải báo thù! Tất cả mọi người tại chỗ bị hai người này quyết đấu hấp dẫn tới đây, thực lực Mặc Tam Thiếu mọi người quá rõ ràng, mà cô gái trước mắt mới vừa rồi bị Bách Lí nhị ca nhẹ nhàng đẩy một cái liền ngã trên mặt đất như vậy thực lực cách xa còn có bất kỳ sự hồi hộp nào? Long Thiên Thần nhìn hận ý bao phủ Hách Liên Tử Ngữ, tâm tình không khỏi đi xuống, chẳng qua là ngây người nguyên tại chỗ, không có ngăn cản. Bách Lí Song dạo bước đi tới bên người hắn cùng hắn xem xét cuộc quyết đấu này. “Ngươi nghe kỹ cho ta, muốn báo thù, chỉ có một cơ hội này. Bỏ lỡ cơ hội này, ngươi cũng chỉ có con đường chết.” Mặc Tam Thiếu âm thanh lãnh khốc sát khí tứ phía. Hách Liên Tử Ngữ khẩn trương nắm kiếm trong tay trước ngực phập phồng nàng bỗng nhiên hét lớn một tiếng, giơ kiếm hướng Mặc Tam Thiếu đâm tới! Kia hẳn quyết tâm phải chết kèm theo tiếng quát của nàng ngay lập tức bộc phát. Keng! Hai kiếm đánh nhau, Hách Liên Tử Ngữ trường kiếm trong tay chỉ một chút đã bị đánh bay. Hách Liên Tử Ngữ không còn kịp thu hồi kinh ngạc trên mặt ánh mắt Mặc Tam Thiếu đột nhiên lạnh lùng sát ý bắn ra, một kiếm hướng trái tim Hách Liên Tử Ngữ đâm tới. Trong điện quang hỏa thạch, tiếng tiêu một trận từ nơi xa truyền đến, tiếng tiêu huyền diệu, trận trận âm ba đánh tới, hẳn là sinh sôi thay đổi hướng Mặc Tam Thiếu một kiếm đâm tới. “Người nào?” Vân Khê rống to một tiếng, đem âm ba ầm ầm bức lui. Nơi xa, truyền đến một cái kêu rên, mặc dù rất nhỏ nhưng phàm là cao thủ cảnh giới nhất định vẫn có thể nhận ra. Một lúc lâu từ đàng xa bay tới một người, hắn tướng mạo bình thường, nhưng khí độ bất phàm, đương nhiên đó là người hôm đó mang theo Hách Liên Tử Ngữ rời đi, Tứ chưởng quỹ Thịnh Bảo trai . Hách Liên Tử Ngữ nhìn người vừa tới hơi kinh ngạc. “Không phải là nói qua cho ngươi, mọi việc phải nhẫn nại sao? Lấy thực lực bây giờ của ngươi căn bản là giết không được hắn!” Tứ chưởng quỹ không coi ai ra gì đi về phía Hách Liên Tử Ngữ, ánh mắt của hắn ngoài dự tính nhìn thật ôn nhu. Tại chỗ, tất cả mọi người đang nhìn hắn không có ai ngăn trở. “Sao ngươi lại tới đây?” Hách Liên Tử Ngữ tâm trạng khẽ động, hắn hiện thân vào lúc này, cũng là tương đương đem mình lâm vào hiểm cảnh, hắn muốn bình an thoát thân, sợ là khó khăn. “Ta nói rồi, ta sẽ giúp ngươi báo thù, ta cho tới bây giờ nói là làm .” Tứ chưởng quỹ cười đến ôn nhu, từng bước đến gần. Hách Liên Tử Ngữ ánh mắt lóe lên, chẳng biết tại sao, thấy hắn cười như vậy đáy lòng nảy sinh ra tình cảm phức tạp khó nói lên lời . Hình ảnh như vậy trở nên mấy phần quỷ dị. Mọi người dưới đáy lòng suy đoán thân phận nam tử này hắn cùng với Hách Liên Tử Ngữ có quan hệ đặc biệt gì. Không khí trở nên có chút không giống với lúc trước. Tứ chưởng quỹ đánh tới bên người Mặc Tam Thiếu đột nhiên trong tay của hắn xuất hiện môt cây chủy thủ, hắn hướng phía trước vọt mạnh, bổ nhào vào Mặc Tam Thiếu, đem chủy thủ hung hăng đâm vào trái tim của hắn. Khục! Máu tươi đỏ tươi ngất trời vẩy ra. Tất cả mọi người sợ ngây người. Mặc Tam Thiếu mở trừng mắt, vừa tức giận, vừa kinh ngạc. Hắn mới vừa cảm giác đến sát khí, muốn tránh né nhưng tốc độ đối phương thật sự là quá nhanh, một kích đâm trúng trái tim của hắn. “Ngươi. . . . . .” Mặc Tam Thiếu gắt gao bắt được vạt áo của hắn muốn chất vấn hắn, đáng tiếc hắn không có cơ hội. Hách Liên Tử Ngữ che miệng mình, khiếp sợ nhìn Tứ chưởng quỹ máu trên người Mặc Tam Thiếu từ từ chảy xuống, nàng không thể tin được, mối thù của mình cứ như vậy bị giết rồi, mối thù của nàng đã trả được rồi. . . . . . “Giết bọn họ!” “Giết bọn họ!” Chung quanh những cao thủ rối rít rút kiếm, dù nói thế nào Mặc Tam Thiếu cũng là cao thủ trong bọn họ làm sao có thể tùy ý để đối phương sát hại? Những cao thủ như ong vỡ tổ đem Hách Liên Tử Ngữ cùng Tứ chưởng quỹ hai người nhất tề vây xung quanh.
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc