Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Q.3 - Chương 25 - Tiểu Mặc Mặc Đón Thêm Khách

Trước Sau

break
“Đúng rồi, Vân thúc thúc, phiền toái thúc đem Độc Cô thúc thúc mời tới, người của Tư Đồ gia tựa hồ cũng rất sợ Độc Cô thúc thúc.”

Con ngươi mơ hồ của Vân Tiểu Mặc di chuyển lòng vòng, như có điều suy nghĩ.

Vân hộ pháp ngẩn ra, rồi cảm thấy cũng đúng, có thiên hạ đệ nhất sát thủ áp trận, sẽ không sợ đối phương làm loạn. Mặc dù thực lực của bản thân hắn cũng không yếu, nhưng bàn về danh tiếng ở trên giang hồ, so sánh với Độc Cô mưu thì hắn vẫn không bằng .

“Tốt, Tiểu Thiếu chủ chờ một chút, thuộc hạ hiện tại đi mời Độc Cô công tử.”

Ở một góc khác của Hoa Viên , Vân Thanh đang được Vân Dật giúp đỡ làm quy trình luyện tập mỗi ngày, mồ hôi hột lấm tấm hiện đầy cái trán, đón ánh bình minh, trên khuôn mặt cương nghị của Vân Thanh có chút ít mừng rỡ. Hắn rốt cục có thể dựa vào sức lực của mình mà bước ra bước thứ nhất, mặc dù có lảo đảo muốn ngã, nhưng cuối cùng hắn cũng bước ra được bước đầu tiên. Hắn tin tưởng chỉ cần hắn có thể bước ra bước đầu tiên, là có thể tiếp tục đi bước thứ hai, bước thứ ba, thậm chí có một ngày hắn có thể hoàn toàn khôi phục thực lực.

“Thanh nhi, nghỉ ngơi một chút đi!” Vân Dật nhìn chất nhi cực khổ như thế, thì không khỏi đau lòng.

“Ta không sao, ta còn muốn nhiều luyện tập một lát.” Vân Thanh uyển chuyển cự tuyệt, ở bên trong ánh nắng sớm, ngũ quan kiên nghị như đao gọt của hắn, càng lộ vẻ mạnh mẽ hào phóng.

Lúc này, cách đó không xa có đệ tử dẫn ba vị khách nhân Tư Đồ gia đi qua hoa viên, Vân Thanh tình cờ đúng lúc quay đầu, vừa vặn thấy một vị quen mặt trong đó, hắn khẽ kinh ngạc.

Trong ba người của Tư Đồ gia, có một vị lão giả chú ý tới ánh mắt của hắn, cũng quay đầu lại, bốn mắt chạm vào nhau, cả hai đều có chút kinh ngạc.

“Tường trưởng lão?” trong lòng Vân Thanh chấn động, không biết đối phương sẽ đến đây, nhưng hắn lại biết Tường trưởng lão chính là một vị trong những thái thượng trưởng lão của Tư Đồ gia tộc có thực lực không thể khinh thường. Ban đầu khi hắn tự mình tới cửa cầu hôn, Tường trưởng lão đã từng phản đối cửa hôn sự này, hơn nữa còn tham dự đánh cho hai chân của hắn tàn phế. Thấy hắn, trong đầu Vân Thanh không khỏi một lần nữa hiện ra một màn tàn nhẫn kia, đủ để khiến tim của hắn nhéo đau lần nữa.

Tường trưởng lão cũng đã nhìn thấy hắn, lúc này Vân Thanh vừa vặn đang vịn một bên của lan can, đứng yên ở chỗ cũ, thoạt nhìn như là người không có chuyện gì cả, người không biết căn bản sẽ không nghĩ tới hắn đã từng bị đánh cho tàn phế hai chân. Ông khẽ sững sờ, ngày đó ông rõ ràng nhìn Vân Thanh bị cắt đứt hai chân, ném ra khỏi Tư Đồ phủ, nhưng hôm nay xem ra, hắn hình như đã hoàn toàn khôi phục.

Đã xảy ra chuyện gì?

Trong lúc đang suy tư, có tiếng đệ tử Lăng Thiên Cung thúc giục: “Mấy vị, bên này, mời!”

Tường trưởng lão từ từ thu hồi ánh mắt, con ngươi khẽ cụp xuống, thần sắc từ từ chuyển sang thâm trầm. Hắn cất bước, tiếp tục cùng đệ tử Lăng Thiên Cung dạo bước đi về phía đại sảnh tiếp khách.

Cũng trong phút chốc hắn xoay người đó, dưới chân của Vân Thanh mềm nhũn, cả người rơi xuống trên mặt đất. Giống như là lại một lần nữa đã trải qua sự hành hạ của chuyện chân gảy, Vân Thanh tâm thần đều mỏi mệt.

“Thanh nhi, ngươi không sao chớ?” Vân Dật vội vàng tiến lên đở hắn dậy.

thanh âm Vân Thanh thì thào nói: “Nhị thúc, người mới vừa rồi chính là Tường trưởng lão của Tư Đồ gia . . . . . . Không biết lần này hắn tới đến đến tột cùng là vì cái gì, có thể có liên quan tới ta hay không?”

“Cái gì? người Tư Đồ gia ?” Vân Dật kinh hãi, nhưng rất nhanh liên nghĩ đến nơi này là Lăng Thiên Cung, cũng không phải là Vân phủ, có Long Thiên Tuyệt ở đây, thì người của Tư Đồ gia cũng không dám làm ra chuyện gì .

“Yên tâm đi, có đứa bé Thiên Tuyệt kia ở đây, người của Tư Đồ gia sẽ không dám càn rỡ!”

“Chỉ hy vọng như thế.” Vân Thanh khẽ thở dài một tiếng, sự sầu lo giữa hai đầu lông mày vẫn không có tản đi.

Vân Tiểu Mặc và Vân hộ pháp cùng Độc Cô Mưu đồng hành đi tới đại sảnh, người của Tư Đồ gia bước đầu tiên vào đã ngồi rồi, đối với Vân hộ pháp, bọn họ là quen biết , liếc thấy thằng bé trai đi bên cạnh Vân hộ pháp , mấy người họ đều có chút kinh ngạc, không biết nó đến tột cùng là người phương nào.

Hơn nữa bên cạnh thằng bé trai còn có một nam tử Hắc y đội mũ che, lúc này Tường trưởng lão híp lại hai mắt, trong đầu nhất thời liên tưởng đến một người, nhưng cuối cùng cũng không dám khẳng định lắm. Không thể trách việc hắn không cách nào đem nam tử Hắc y đội mũ che cùng thiên hạ đệ nhất sát thủ liên tưởng cùng một chỗ, bởi vì những người lần trước từ Lăng Thiên Cung trở về đều cố trốn tránh trách nhiệm của mình, hoàn toàn,từ đầu, đến cuối cũng chưa có đem tình huống thật để hồi báo chi tiết.

Nhìn ba người Vân hộ pháp tiến vào đại sảnh, Tường trưởng lão liền đứng dậy, có chút hữu lễ chắp tay: “Vân hộ pháp, đã lâu không gặp.” Tường trưởng lão tính tình chững chạc, xử sự ổn thỏa, cũng bởi vì duyên cớ này, mà lần này người Tư Đồ gia mới phái hắn đến đây.

Vân hộ pháp tiến lên, ôm quyền nói: “Tường trưởng lão, vẫn khỏe chứ?”

Hai người nhìn như cực kỳ khách khí, kì thực đều có tính toán, người nào mà không biết giữa Lăng Thiên Cung cùng thập đại gia tộc có mối thù truyền kiếp, nếu không phải Thất tiểu thư của Tư Đồ gia bị Lăng Thiên Cung bắt đi, thì sợ rằng đối phương cũng sẽ không khách khí như thế.

“Lão phu rất tốt! Lão phu lần này đến đây, là vì chuyện của Thất tiểu thư nhà ta, còn hi vọng tôn chủ có quý Cung thể cùng lão phu tự mình gặp mặt nói chuyện, giải quyết chuyện này.” Tường trưởng lão đi thẳng vào vấn đề, thái độ bất ti bất kháng.

“Tường trưởng lão chớ vội!Tôn chủ Nhà ta hôm qua đại hôn, sáng nay đã cùng Tân phu nhân dắt tay đi du ngoạn, trước mắt không có ở trong cung. Vì để không chậm trễ khách quý, tại hạ cố ý mời Tiểu Thiếu chủ đến đây cùng Tường trưởng lão đàm đạo.” Vân hộ pháp hướng Vân Tiểu Mặc làm tư thế mời, rồi giới thiệu nói, “Vị này chính là con trai ruột của tôn chủ chúng ta, Tiểu Thiếu chủ Lăng Thiên Cung. Hết thảy mọi chuyện ở Lăng Thiên Cung, Tiểu Thiếu chủ có toàn quyền quyết định.”

Tường trưởng lão híp lại ánh mắt, tinh quang lướt qua đánh giá Vân Tiểu Mặc, gật đầu nói: “Tiểu Thiếu chủ lớn lên tuấn tú khả ái, thật là phúc của Lăng Thiên Cung.” Nhưng trong lòng nghĩ tới, chính là một tiểu oa nhi cũng có thể chủ sự? Chẳng lẽ là Lăng Thiên Cung người cố ý muốn nhục nhã cho hắn?

Vân Tiểu Mặc nhìn Vân hộ pháp một chút, lại nhìn Tường trưởng lão một chút, con ngươi linh động như lưu ly đảo đảo, hắn chỉ cảm thấy thế giới của người lớn thật phức tạp, suốt ngày là lời nói dối, lại nghĩ một đằng nói một nẻo, hắn rất là không thích.

Xuyên qua mấy người, Vân Tiểu Mặc đến thẳng ghế Thái sư ngồi lên chủ vị, hai cái chân nhỏ khả ái lắc lư lắc lư. Độc Cô mưu thì không tiếng động đứng ở bên người hắn, còn Tiểu Bạch trực tiếp chui lên bắp đùi của hắn, một đôi con ngươi đảo qua đảo lại ngó chừng ba người Tường trưởng lão, nghiễm nhiên mang một bộ dáng hộ vệ nho nhỏ, nếu người nào muốn thương tổn Tiểu Mặc Mặc, trước tiên phải qua cửa ải này của nó.

“Vân thúc thúc, bọn họ là ai a, tìm phụ thân ta làm cái gì?”

Vân hộ pháp tiến lên, cung kính hồi bẩm nói: “Tiểu Thiếu chủ, vị này là Tường trưởng lão của Tư Đồ gia tộc, lần này bọn họ tới là chuộc đám người Thất tiểu thư bị nhốt trong đại lao trên mặt đất.”

Vân Tiểu Mặc tiếp tục quơ chân nhỏ, gật đầu nói: “Nga, ngươi nói là mấy tiểu tặc tới nhà chúng ta trộm Xích đầu linh cô sao?”

Tường trưởng lão nghe vậy, trên mặt khó chịu, tuy nói sự thật là như thế, nhưng đứa nhỏ không phải nói thẳng quá sao. Đường đường Thất tiểu thư Tư Đồ gia, lại bị so sánh với tiểu tặc trộm đạo, lời này nếu như truyền ra ngoài, chẳng phải là tổn hại lớn đến mặt mũi Tư Đồ gia sao? Thôi bỏ cho rồi, hắn chỉ cho là Đồng Ngôn Vô Kỵ, sẽ cùng hắn so đo.

Vân hộ pháp nén cười trả lời: “Đúng vậy, Tiểu Thiếu chủ!”

Vân Tiểu Mặc cau chân mày nhỏ lên, nghiễm nhiên một bộ dáng của đương gia, cái tay nhỏ bé gõ lên mặt bàn, không nhanh không chậm nói: “Nếu là tiểu tặc trộm Xích đầu linh cô, vậy thì theo như Cung quy của Lăng Thiên Cung xử trí là được, còn có cái gì để nói chứ?”

Vân hộ pháp ngẩng đầu nhìn hắn, trong thoáng chốc thật giống như thấy được thân ảnh của tôn chủ, hắn thở dài trong lòng, không hổ là hai phụ tử, ngay cả cử chỉ mờ ám cũng giống hệt.

“Thuộc hạ trí nhớ không tốt, quên mất là Cung quy nào, kính xin Tiểu Thiếu chủ chỉ bảo.”

“Vân thúc thúc, làm sao ngươi lại mau quên như vậy? Cung quy của Lăng Thiên Cung Chúng ta, thì phàm là tới người Lăng Thiên Cung trộm Xích đầu linh cô, hoặc là dùng một vạn hai lượng bạc chuộc người, hoặc là trực tiếp bán vào hoàng cung. . . . . . Đây không phải là chuyện rất rõ ràng sao? Ngươi tự xử lý là được rồi, tại sao còn muốn ta tới chứ?” Vân Tiểu Mặc giống như là mất đi tính nhẫn nại, hướng đệ tử hầu hạ hai bên vẫy vẫy tay, nói, “Ta thật đói nga, ta muốn ăn điểm tâm.”

Hai đệ tử lĩnh mệnh, đi trước chuẩn bị đồ ăn sáng.

Tường trưởng lão nhíu hai đầu mày, đứa nhỏ này cùng Vân hộ pháp ngươi một lời ta một câu, nhìn giống như tùy ý, nhưng đã mạnh mẽ đưa ra quy tắc chuộc người, ngay cả cơ hội chen lời vào hắn cũng không có, thật không biết đứa nhỏ này đến tột cùng là thông minh tuyệt đỉnh, hay là mò mẫn gặp may, ngẫu nhiên mà trúng.

“Tiểu Thiếu chủ, mọi chuyện phải biến đổi thích hợp, chẳng lẽ chúng ta không thể hảo hảo nói chuyện một chút sao? Một vạn lượng chuộc một người, không khỏi quá cao đi.” Theo kế hoạch của bọn hắn, người của Tư Đồ gia bị bắt ít nhất cũng có chừng hai mươi người, nhưng nếu mỗi người đều phải đem một vạn hai lượng tới chuộc, vậy chẳng phải là mất đi hai mươi vạn lượng bạc trắng sao? Với một vạn lượng bạc, không biết là bọn họ đã có thể mua bao nhiêu đệ tử tới bán mạng vì Tư Đồ gia, tội gì mang một vạn lượng tới chuộc những thứ đệ tử không có gì tiền đồ này chứ? Dù sao, hắn đều cảm thấy không đáng.

Vân Tiểu Mặc nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nói: “Vậy cũng tốt! Nể tình lão nhân gia ngày đây, thì giảm cho các ngươi chút ít, mua một tặng một, như thế nào?”

Mua một tặng một, đó chính là một trăm ngàn lượng.

Tường trưởng lão ngẫm nghĩ rồi miễn cưỡng đáp: ” . . . .được!”

Vân Tiểu Mặc nhếch môi cười một tiếng: “Vân thúc thúc, vậy ngươi nhớ cho bọn hắn mua một tặng một. . . . . . Hai vạn hai chuộc một người.”

“. . . . . .” cái này thì có khác nhau sao? sắc mặt Tường trưởng lão nhất thời xanh mét.

“Dạ, Tiểu Thiếu chủ.” Vân hộ pháp dùng sức nén cười, Tiểu Thiếu chủ thật sự là quá keo kiệt rồi, keo kiệt đến thật là đáng yêu!

Tường trưởng lão hít một hơi thật sâu, quyết định không cùng tiểu hài tử so đo: “Tiểu Thiếu chủ, nếu không như vậy đi, lần này lão phu mang theo ngân lượng có hạn, nên dùng một vạn lượng bạc trắng, chỉ chuộc một mình Thất tiểu thư, về phần đệ tử khác, đợi ngày sau quay lại chuộc, như thế nào?” giá tiền một vạn lượng một người, hắn thật sự khó có thể tiếp nhận, cùng lắm hắn từ bỏ những tên đệ tử kia, làm cho bọn họ tự sanh tự diệt đi, dù sao hắn chỉ cần đem Thất tiểu thư an toàn đưa về Tư Đồ gia coi như là công đức viên mãn rồi,

Hắn tính toán, rất khôn khéo.

Lại không nghĩ, Vân Tiểu Mặc không chút nghĩ ngợi mà bác bỏ: “Vậy không được ! Nếu bọn họ cùng bị bắt tới, muốn chuộc người, cũng phải cùng nhau chuộc, nếu không, thì ai cũng không để cho chuộc! Phật viết, chúng sanh ngang hàng! Ngài là lão nhân gia, hẳn là từ bi mới phải, tại sao có thể vứt bỏ những người khác mà không để ý chứ?”

Chút tính toán nhỏ nhặt này, hắn còn không hiểu sao?

Bọn họ cứu Thất tiểu thư đi rồi, thì chết sống của những người khác, bọn họ còn quản sao?

Vốn là có thể kiếm hai mươi vạn lượng bạc, hiện tại chỉ có một vạn lượng, hơn nữa còn phải lãng phí lương thực nuôi hơn hai mươi người, hắn không thèm a! Chuyện hao vốn như vậy, hắn mới không làm!

“. . . . . .” Tường trưởng lão rất là im lặng, đây rốt cuộc là con cái nhà ai, làm sao mà nói đi rồi nói lại thế, hơn nữa còn khôn khéo như vậy?

Lửa giận nhất thời xông lên ngực, mềm là không được, thì cũng chỉ có thể dùng sức mạnh. Sắc mặt Tường trưởng lão trầm xuống, thần sắc âm tàn nhìn chằm chằm Vân Tiểu Mặc, lớn tiếng quát lên: “Tiểu Thiếu chủ, lão phu niệm tình ngươi còn nhỏ, không muốn cùng so đo! Nhưng nếu ngươi tiếp tục càn quấy như thế, cũng đừng trách lão phu không khách khí!”

Hắn vừa nói, dưới chân tung ra một bước một làn gió đột nhiên nổi lên, thẳng tắp ép đến vị trí của Vân Tiểu Mặc.

Tóc mai trên trán Vân Tiểu Mặc thổi lên, thân thể hắn nhẹ ngửa về phía sau, hai tay đem ghế Thái sư nắm chặc, nhưng trên mặt lại vô cùng trầm tĩnh, không sợ chút nào.

Một cái bóng đen chắn trước mặt hắn, đem này cổ kình khí như trận gió này trừ khử đi.

Tường trưởng lão nhìn tận mắt Độc Cô Mưu bước ra một bước, chắn trước mặt Vân Tiểu Mặc, cơ hồ là không cử động chút nào, đã đánh tan mất lực đạo của hắn, hắn thầm giật mình, và càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng mình.

Hắn, nhất định chính là đệ nhất thiên hạ sát thủ, Độc Cô Mưu!

Chẳng qua là, vì sao Độc Cô Mưu lại xuất hiện ở Lăng Thiên Cung?

Hắn cảm thấy rất là khó hiểu.

Độc Cô Mưu ôm kiếm mà đứng, ánh mắt bén nhọn vô thanh vô thức từ dưới mũ che truyền lại, hơi thở khiếp người kia, khiến cho Tường trưởng lão không dám tùy ý thi triển võ lực nữa.

Chỉ riêng một Độc Cô mưu, hắn cũng chưa có nắm chặc đối phó được, huống chi trong Lăng Thiên cung cao thủ nhiều như mây. Nếu hắn thật sự thương tổn Tiểu Thiếu chủ của bọn họ, như vậy ba người bọn hắn đừng mơ tưởng sống mà rời đi Lăng Thiên Cung.

Hắn hiểu được nắm chặc tình thế, cho nên không dám tùy ý lỗ mãng nữa.

Vân Tiểu Mặc ngoài mặt nhìn không thấy bất kỳ vẻ nào, trong nội tâm vẫn là có chút bị sợ, bất quá chỉ rất nhanh , hắn hít sâu một hơi, trấn định tinh thần. Tay nhỏ bé đẩy Độc Cô mưu người che trước mặt hắn ra, con mắt tàn bạo nhìn chằm chằm Tường trưởng lão, cũng tăng thêm ngữ điệu nói: “Lão nhân gia, ta niệm tình ngươi tuổi đã cao, sống ở trên đời này cũng không được bao nhiêu năm nữa, ta cũng sẽ không so đo với ngươi! Nhưng ngươi đừng quên rằng, nơi này là địa bàn của phụ thân ta, nếu các ngươi dám ở trên địa bàn của phụ thân ta giương oai, cũng đừng trách ta không khách khí!”

Tiếng nói non nớt, nhưng lực uy hiếp lại không thể khinh thường.

Tường trưởng lão tức giận không dứt, lồng ngực phập phồng không chừng, ngón tay khẽ run chỉ vào hắn, mắng chửi nói: “Trẻ con mất dạy!”

Vân Tiểu Mặc hướng về phía trước liếc mắt, bỉu môi nói: “Lão nhân gia, làm sao ngươi có thể mắng ra lời thô tục như thế? Quá không có dạy dỗ!”

“Ngươi. . . . . .” Tường trưởng lão giận đến sắc mặt đỏ lên, gần như là muốn hộc máu, đứa nhỏ này thật có bản lãnh tức chết người.

Vân hộ pháp cười đến sắp nghẹn thành nội thương, quyết định của hắn quả nhiên là đúng, để cho Tiểu Thiếu chủ tới tiếp đãi khách nhân, tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt nhất!

Vân Tiểu Mặc quơ quơ chân nhỏ, đột nhiên ngữ điệu vừa chuyển, như là không có chuyện gì vậy, nói: “Lão nhân gia ngài ăn điểm tâm chưa? Chúng ta có thể vừa ăn, vừa tiếp tục nói.”

“Không cần!” Ăn cái đầu của ngươi! Còn ai có tâm tình cùng nhau ăn cơm chứ? Tường trưởng lão sắc mặt rất là khó coi, thật giống như có người thiếu hắn mấy trăm vạn lượng bạc vậy.

Vân Tiểu Mặc tiếp tục quơ chân nhỏ, nhún vai không sao cả nói: “Nga, vậy cũng tốt, ta sẽ không giữ các ngươi lại. Người đâu, tiễn khách!”

Sắc mặt Tường trưởng lão lại đen thêm một tầng, giống như là ăn phải nửa con ruồi, cắn răng nói: “. . . . . . Lão phu chưa nói muốn đi!”

Vân Tiểu Mặc liền ngọt ngào cười một tiếng: “Vậy thì cùng nhau ăn điểm tâm đi! Yên tâm, bữa ăn sáng là miễn phí .”

Tường trưởng lão sắp bị tức điên rồi.

“Vân hộ pháp, lão phu thành tâm thành ý tới chuộc người, không nghĩ tới Lăng Thiên Cung lại tùy tùy tiện tiện đẩy ra một đứa con nít miệng còn hôi sữa đến đuổi lão phu, chẳng lẽ người Tư Đồ gia chúng ta dễ bị lấn lướt như vậy?”

Không có biện pháp, vì thế hắn không thể làm gì khác hơn là dời đi mục tiêu, nếu còn tiếp tục cùng hài tử này nói chuyện, hắn sợ mình sẽ giận đến hộc máu.

Vân hộ pháp nghe thế sắc mặt nghiêm lại, giọng điệu nghiêm nghị nói: “Tường trưởng lão, xin chú ý cách dùng từ của ngươi! Thân phận Tiểu Thiếu chủ rất là tôn quý, còn chịu tự mình đến tiếp đãi Tường trưởng lão, đã cho thấy thành ý rất lớn của Lăng Thiên Cung chúng ta rồi. Hiện nay ngươi nhục mạ Tiểu Thiếu chủ chúng ta, chẳng lẽ là khi dễ Lăng Thiên Cung chúng ta dễ ức hiếp sao?”

Tường trưởng lão đang nổi nóng, vừa nghe vậy liền muốn xông lên định cùng hắn giao thủ, nhưng hai người ở phía sau đã kéo lấy hắn, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ: “Tường trưởng lão, chúng ta ra bên ngoài nói chuyện.”

Tường trưởng lão lại thở hổn hển mấy hơi thở, thật vất vả mới tỉnh táo lại, rồi hừ lạnh một tiếng, đi theo còn hai người còn lại tạm thời rời đi đại sảnh.

Vân Tiểu Mặc híp híp mắt, hướng về phía Tiểu Bạch bĩu môi: “Tiểu Bạch, đi ——”

Tiểu Bạch một khi lĩnh mệnh, thì nhanh như chớp đuổi sát theo ba người, đi thực hiện hành động Vô Gian đạo (nội gián ^.^).

“Tiểu Thiếu chủ, mệt mỏi không? Thuộc hạ cho đấm bóp cho người giãn gân cốt.” Vân hộ pháp vô cùng sùng bái nhìn lên hắn, hai mắt bắn ra tim hồng.

Vân Tiểu Mặc lắc lắc đầu nói: “Ta đói bụng, nhanh đi thúc dục phòng bếp đi! Đúng rồi, bảo làm cho ta thêm một xâu mứt hồ lô.”

“Tốt, thuộc hạ lập tức đi ngay!” Vân hộ pháp cười ha ha lĩnh mệnh đi, thật là một hài tử a, đồ ăn sáng cũng không quên ăn kẹo hồ lô.

Ba người Tư Đồ gia vừa ra khỏi đại sảnh, liền tìm nơi yên lặng không người, bắt đầu thương lượng.

“Tường trưởng lão, gia chủ phân phó, lần này nhất phải đem Thất tiểu thư mang về Tư Đồ gia. Gia chủ cùng các vị trưởng lão, thái thượng trưởng lão đều có ý muốn tiếp tục cùng gia tộc Hách Liên nghị hôn, lúc trước bởi vì chuyện của Đại tiểu thư, đã đắc tội với Hách Liên gia. Lần này mượn cơ hội Hách Liên Tử Phong sắp kế nhiệm vị trí gia chủ của gia tộc Hách Liên mà làm cho tốt, gia chủ bọn họ tính toán để Thất tiểu thư gả cho Hách Liên Tử Phong, kể từ đó Tư Đồ gia vẫn có thể cùng gia tộc Hách Liên đám hỏi như cũ, còn tìm được một núi dựa lớn, cho nên chúng ta phải đem Thất tiểu thư bình yên vô sự mang đi về, việc này rất cấp bách.”

Tường trưởng lão tức vẫn giận không tiêu: “Các ngươi cũng nhìn thấy đó, cái đứa bé miệng còn hôi sữa kia vô lễ hết biết, bắt chúng ta đem mọi người cùng nhau chuộc về. Chúng ta làm gì có nhiều ngân lượng như vậy?”

“Hắn bất quá là đứa bé, trẻ người non dạ, tiểu hài tử bình thường đều thích mềm không thích cứng , có lẽ đổi lại là nữ nhân tới cùng hắn nói chuyện sẽ thích hợp hơn chút ít.”

“Ngươi là nói. . . . . .” đáy mắt của Tường trưởng lão nổi lên một đạo tinh quang.

“Nhị phu nhân cùng Đại tiểu thư đang ở bên trong xe ngựa ngoài Lăng Thiên cung chờ chực, nếu để cho các nàng tới cùng tiểu oa nhi của Long gia nói chuyện, có lẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều.”

Trên mặt Tường trưởng lão lúc này lộ ra ý cười, gật đầu tán thành nói: “Có đạo lý! Vậy ngươi đi mời Nhị phu nhân cùng Đại tiểu thư đến đi.”

“Dạ” một người trong đó nhanh chóng rời đi.

Cách ba người đó không xa phía sau một chậu hoa, Tiểu Bạch đang ngụy trang ẩn núp, đem lời của ba người toàn bộ thu hết trong tai, đáy lòng không khỏi bắt đầu lẩm bẩm: “Bại hoại! Hợp mưu khi dễ Tiểu Mặc Mặc cùng kẻ chưa khi dễ thành công cũng là bại hoại!”

Thân ảnh màu trắng của nó chợt lóe lên, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, nhanh chóng đi về trước ba người họ, dẫn đầu trở lại đại sảnh, mật báo.

Chờ hai người Tường trưởng lão trở lại đại sảnh , Vân Tiểu Mặc đang vui vẻ địa dùng đồ ăn sáng, tay trái một xâu mứt hồ lô, tay phải là chén cháo trứng muối thịt nạc, bên trái liếm, bên phải uống một ngụm, ăn đến ngon lành.

Tường trưởng lão hí mắt đánh giá hắn, nhìn thế nào thì hắn cũng không thấy được đứa nhỏ này giống như là người có tâm cơ, chẳng lẽ là hắn đa tâm, suy nghĩ quá phức tạp rồi?

“Các ngươi thật không cùng ăn sao?” Vân Tiểu Mặc ngẩng đầu, có lòng tốt hỏi một câu, thật ra thì hắn đã rất khẳng khái , quyết định hôm nay không thu bạc bữa ăn sáng của bọn họ.

Tường trưởng lão mặt lạnh nói: “Không cần, đa tạ ý tốt của Tiểu Thiếu chủ!”

“Tốt đáng tiếc nga, chiêu đãi không chu đáo, xin thông cảm giúp.” Vân Tiểu Mặc khả ái quay đầu, hướng về phía Tiểu Bạch đang đứng ở trong mâm gặm bánh nướng nói, “Tiểu Bạch, ăn nhiều một chút!”

Tường trưởng lão lúc này mới phát hiện Tiểu Bạch tồn tại, vừa nhìn một cái, hắn không khỏi bị choáng váng. Con thú sủng này thật là đặc biệt, lại thích ăn bánh nướng!

Cách bên ngoài Lăng Thiên cung không tới mấy trăm bước, có một chiếc xe ngựa xa hoa ngừng lại, bên trong xe ngựa, có hai nữ tử ngồi đối diện nhau, trên mặt đều có chút lo lắng riêng của mình.

Nhìn nữ tử bên trái thì thấy được, tuổi của nàng không quá hai mươi tuổi, nàng có chiếc cổ nhỏ dài trắng nõn, rất yếu đào tơ, hơn nữa còn lộ ra vẻ đẹp nhu nhược, song ẩn chứa trong sự nhu nhược này, vẻ nhã nhặn lịch sự cùng lạnh nhạt chiếm nhiều hơn. Nên chỉ cần nhìn một cái, sẽ để lại ấn tượng rất sâu cho người khác, nữ tử như thế sao mà không làm cho người ta thương tiếc chứ?

Nữ tử ngồi bên phải khá lớn tuổi, khoản trên dưới năm mươi, nhưng mà phong vận dư âm, nên vẫn giữ lại mấy phần mị thái. Nàng thỉnh thoảng liếc nhìn đối phương một cái, dưới đáy mắt toàn là ghét bỏ cùng ghen tỵ, trong lòng oán hận nói, nha đầu này tựa hồ bất cứ lúc nào cũng luôn có bộ dáng đại gia khuê tú hào phóng, con gái của mình so sánh với nàng, đích xác là có chỗ thua kém rất nhiều, bất quá vậy thì thế nào? Nàng đã không còn là Đại tiểu thư Tư Đồ gia mà ngày xưa các đệ tử của danh môn vọng tộc theo đuổi, nàng hiện tại bất quá chỉ là một đàn bà dâm đãng, bị gia tộc Hách Liên thối hôn, sao có cùng con gái của mình so sánh chứ?

Nàng vừa nghĩ, nàng vừa hừ hừ mấy tiếng.

Tư Đồ Mẫn Mẫn nghĩ là nàng đang lo lắng an nguy của Thất muội muội, nên tốt bụng khuyên bảo: “Nhị nương, ngài đừng lo lắng, Tường trưởng lão nhất định có thể đem Thất muội muội cứu ra ngoài.”

Nhị phu nhân khắc bạc hừ lạnh nói: “Ngươi đừng có mèo khóc chuột giả từ bi! Bản thân ngươi không thể gả vào Hách Liên gia, nên nhất định cũng không hi vọng Thất muội muội ngươi gả vào Hách Liên gia, đừng có mà ở chỗ này làm bộ quan tâm muội muội ngươi!”

Tư Đồ Mẫn Mẫn hơi sửng sờ, không ngờ bà ta lại đối đãi với nàng như vậy, trong lòng khẽ đau nhưng mặt ngoài nàng vẫn tận lực hòa hoãn giọng nói, ôn nhu nói: “Nhị nương, người hiểu lầm rồi, Mẫn Mẫn nào có nghĩ như vậy đâu?”

Nhị phu nhân châm chọc cười nhạo nói: “Cho dù ngươi thật sự muốn, chỉ sợ cũng không có cơ hội đó! Ngươi đường đường là Đại tiểu thư của Tư Đồ gia, lại tùy ý cùng con của quan gia tằng tịu với nhau, quả thực là mất hết mặt mũi của Tư Đồ gia chúng ta. Nữ nhi của ta, băng thanh ngọc khiết, thông minh lanh lợi, không biết hơn ngươi gấp bao nhiêu lần. Ta thật không hiểu, vì sao gia chủ không đem ngươi giam lỏng, ngược lại còn tiếp tục để cho được hưởng hết thảy đãi ngộ của Đại tiểu thư Tư Đồ gia, gia chủ làm như vậy không phải quá mức nặng bên này nhẹ bên kia, thiên vị cho ngươi đi!”

Thần sắc khắc bạc của Nhị phu nhân có chút vặn vẹo , chân mày Tư Đồ Mẫn Mẫn nhẹ chau lại, ổn định tâm thần, nói: “Nhị nương nếu có bất mãn, có thể tự đi hỏi phụ thân, Mẫn Mẫn căn bản không thèm để ý cái gì là đãi ngộ của Đại tiểu thư!”

Nhị phu nhân hừ lạnh nói: “Ngươi đừng có ở nơi đây giả bộ thanh cao! Nói thì dễ nghe! Ngươi. . . . . .”

Nói tới một nửa, thì ngoài xe ngựa truyền đến thanh âm của đệ tử, cắt đứt lời nàng.

“Nhị phu nhân, Đại tiểu thư, thuộc hạ có chuyện bẩm báo.”

Nhị phu nhân nghe tiếng, nhanh chóng vén lên màn xe, vội hỏi: “Như thế nào? Nữ nhi của ta đâu? Có cứu ra hay không?”

Đệ tử lắc đầu: “Còn không có.”

Nhị phu nhân vừa nghe liền nổi giận, cao giọng quát lớn: “Các ngươi đang làm cái gì không biết? Chút chuyện nhỏ này mà cũng làm không xong?”

Tên đệ tử vội la lên: “Nhị phu nhân xin bớt giận! Thuộc hạ phụng mệnh của Tường trưởng lão, đến đây xin Nhị phu nhân vào đó cùng đối phương đàm phán.”

Nhị phu nhân nghe thế nhất thời tiêu tan tức giận, đàm phán? Để cho nàng đi cùng người của Lăng Thiên Cung đàm phán sao? Trong lòng nàng khẽ run rẩy, giọng nói cũng run run theo: “Ta, ta? Ta không được! Đó chính là hang sói hang hổ, một nữ tử như ta sao có thể đi đàm phán?”

Tên đệ tử ngẩng đầu liếc nàng một cái, trong lòng không khỏi sinh ra miệt thị, mới vừa còn bộ dáng lớn lối lên mặt nạt người, hiện tại vừa nghe đến phải đi Lăng Thiên Cung đàm phán, đã bị hù dọa thành bộ dạng này, hắn từ trong lòng đã xem thường nàng.

Tư Đồ Mẫn Mẫn thử thăm dò, nhưng thần sắc vẫn lạnh nhạt hỏi: “Tường trưởng lão có nói vì sao muốn Nhị nương đi qua đó không?”

Nghe được Đại tiểu thư hỏi thăm, tên đệ tử cung kính hồi bẩm: “Bởi vì hôm nay tôn chủ của Lăng Thiên Cung không có ở đây, Do con của hắn là Tiểu Thiếu chủ Lăng Thiên Cung đến đây chủ sự, đứa nhỏ này năm nay bất quá năm sáu tuổi, tánh tình trẻ con, Tường trưởng lão cùng hắn không hợp ý, cho nên đã nghĩ đến tìm nữ nhân theo hắn nói chuyện, dụ dỗ hắn tốt, có lẽ hắn sẽ chịu thả người ra.”

Tư Đồ Mẫn Mẫn âm thầm gật đầu, cũng cảm thấy cách làm của Tường trưởng là đúng, cùng hài tử trao đổi với nhau, thì nữ tử luôn có tính kiên nhẫn hơn.

Nhị phu nhân vừa nghe chỉ là hài tử, thì sắc mặt chợt biến hóa, khôi phục thái độ ngạo mạn lớn lối lúc trước: “Sao không nói sớm, thì ra chỉ là hài tử năm sáu tuổi ! Vậy còn chờ cái gì nữa? Bổn phu nhân đi theo ngươi, dụ dỗ đứa bé còn không phải quá dễ dàng sao?”

Tư Đồ Mẫn Mẫn suy tư , rồi nói: “Nhị nương, nếu không ta đi cùng với người.”

Nhị phu nhân không chút nghĩ ngợi đã bác bỏ: “Không cần! Nữ nhân không sạch sẽ như ngươi, đi chỉ làm chuyện xấu thêm, nói không chừng ngươi căn bản không muốn cứu muội muội ngươi, đi theo ngược lại chỉ muốn làm chuyện xấu hại nàng, ta sẽ không để cho gian kế của ngươi được như ý.”

“Chúng ta đi!” Nhị phu nhân sửa sang quần áo của mình, sau đó trang điểm xinh đẹp theo sau tên đệ tử, hướng Lăng Thiên Cung chạy tới.

“Nhị nương. . . . . .” chân mày Tư Đồ Mẫn Mẫn nhíu chặc, nàng sớm biết Nhị nương đối với mình có nhiều bất mãn, nhưng dù sao bà ấy cũng là trưởng bối, nên nàng cũng không nói thêm cái gì, chẳng qua, trong lòng chỉ có chút lo lắng cho muội muội của mình, nhưng mà…… nàng chỉ phải im lặng thở dài, hy vọng chuyện này có thể thuận lợi.

Nhị phu nhân đi theo đệ tử tiến vào Lăng Thiên Cung, vừa đi, vừa đánh giá khắp mọi nơi, trong lòng không khỏi thầm than, người người đều nói Lăng Thiên Cung là tà phái, mọi người ở bên trong đều là hung thần ác sát, bên trong Lăng Thiên Cung khắp nơi đều là hài cốt máu tanh, nhưng trước mắt nhìn thấy xem ra cũng không phải như thế.

Lăng Thiên Cung có phong cảnh như tranh, so với chỗ ở của Tư Đồ gia, không biết là đẹp hơn gấp bao nhiêu lần. Hơn nữa khi nàng thấy Hoa Lầu phủ kín những bó hoa tươi và lụa đỏ, thì mắt của nàng sáng rỡ, ở nơi này là tà phái gì chứ, rõ ràng là nhân gian tiên cảnh!

“Nhị phu nhân, chính là chỗ này.” Được đệ tử nhắc nhở , Nhị phu nhân cất bước tiến vào đại sảnh, giương mắt khắp nơi, thì thấy được Tường trưởng lão, cùng với một bé trai phấn điêu ngọc mày ngài đang ngon lành dùng cơm. Ánh mắt của nàng chợt sáng lên, lúc này đã đoán được thân phận của bé trai kia, thì ra hắn chính là Tiểu Thiếu chủ của Lăng Thiên Cung, thật là khả ái quá!

“Ơ, vị này chính là Tiểu Thiếu chủ sao? Thật là quá khả ái đẹp!” Nhị phu nhân lắc mông cười rạng rỡ đến bên cạnh Vân Tiểu Mặc, khuôn mặt tươi cười nhẹ nhàng, đưa tay ra định nắm khuôn mặt nhỏ bé của hắn.

“Keng!”

Một thanh trường kiếm ngăn ở trước mặt nàng, nàng bị làm cho sợ đến nhất thời hoa dung thất sắc, liền lùi lại ba bước suýt nữa thì ngã nhào.

Nàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nam tử cầm kiếm mặc đồ đen đội mũ che chắn trước người đứa bé trai kia, ngăn trở nàng đến gần. Nhìn trường kiếm trong tay của hắn, lòng nàng nhất thời hoang mang rối loạn , bắt đầu hối hận. Ai nói nơi này không phải là đầm rồng hang hổ, ai nói nơi này không có nguy hiểm, chỉ tới dụ dỗ một hài tử thôi sao? Nàng thật hận không được ở tại chỗ lột da của tên đệ tử kia, hắn dám giả truyền tin tức, nói dối tình huống!

Nhưng mà trước mắt, nàng không rút lui được, nên không thể làm gì khác hơn là khẽ run rẩy thối lui đến bên cạnh Tường trưởng lão, sắc mặt trắng bệch, không dám tùy tiện nói gì nữa.

Vân Tiểu Mặc liếm cái miệng nhỏ nhắn, như ăn rất ngon, rồi quay đầu nhìn về phía nữ nhân bỗng nhiên xuất hiện kia, hỏi: “Đại thẩm, ngươi là ai a?”

Khóe miệng Nhị phu nhân co quắp một cái, miễn cưỡng cười khan nói: “Tiểu Thiếu chủ, ta là Nhị phu nhân của Tư Đồ gia, Thất tiểu thư Tư Đồ gia mà các ngươi giam giữ chính là nữ nhi của ta, ta muốn gặp nữ nhi nên tới đây.” Nàng hung hăng nặn ra vài giọt nước mắt, muốn tranh thủ đồng tình.

“Nha.” Vân Tiểu Mặc tùy tiện đáp, rồi cúi đầu tiếp tục bữa ăn sáng của hắn.

Nhị phu nhân sắc mặt tối lại, còn tưởng rằng đối phương ít nhất cũng sẽ có phản ứng, lại không nghĩ đến, hắn chẳng qua là thuận miệng nói câu”Nha” , rồi sau đó thì không điếm xỉa đến nữa, làm cho những lời nàng chuẩn bị nói tiếp bị nghẹn…, hiện tại sao mà mở lời tiếp đây?

Nhị phu nhân quay đầu cùng Tường trưởng lão liếc nhau một cái, muốn từ chỗ của hắn nhận được chút đề nghị gì, lại không nghĩ đến Tường trưởng lão lại tránh đi tầm mắt của nàng, không có ý định vì nàng bày mưu tính kế, để mặc nàng tự do phát huy.

Ngại Độc Cô mưu hộ vệ ở bên cạnh, nên Nhị phu nhân không dám tùy ý đến gần Vân Tiểu Mặc nữa, nàng cười khanh khách, ôn nhu nói: “Tiểu Thiếu chủ ngày thường có sở thích làm gì không, hay không đồ vật gì đặc biệt thích không?”

Vân Tiểu Mặc cầm lấy một cái khăn, ưu nhã lau miệng, nói: “Ta thích cỡi ngựa, chính là cưỡi ở trên cổ người, giá, giá, giá. . . . . . Đại thẩm, ngươi muốn chơi với ta sao?”

Nhị phu nhân sắc mặt cứng ngắt, ho khan vài tiếng, lắc đầu nói: “Tiểu Thiếu chủ có sở thích thật đúng là đặc biệt!”

Tường trưởng lão hừ lạnh một tiếng, đối với nàng rất là thất vọng, sớm biết như thế, còn không bằng chính hắn nghĩ biện pháp, hắn cũng không tin nạy không ra miệng của thằng nhóc này.

Nhị phu nhân suy tư một chút, lại nói: “Cái kia. . . . . . Không biết Tiểu Thiếu chủ có thể để cho ta gặp nữ nhi của ta một lần hay không?”

Tường trưởng lão nghe vậy, ánh mắt đột nhiên khẽ phát sáng, thật may, nàng cuối cùng cũng nói ra vấn đề chính.

Vân Tiểu Mặc mấp máy miệng, gật đầu nói: “Vậy cũng tốt! Sẽ để cho các ngươi gặp mặt một lần.”

Nhị phu nhân nghe vậy thì mừng rỡ.

Sắc mặt của Tường trưởng lão cũng dễ coi hơn rất nhiều, xem ra đối phó hài tử, vẫn là nữ nhân tương đối hữu dụng.

Chờ chực ở ngoài Lăng Thiên cung thật lâu, mà Tư Đồ Mẫn Mẫn còn không thấy Nhị phu nhân cùng Tường trưởng lão trở về, tâm tình càng thêm lo lắng cùng khẩn trương. Do dự một hồi lâu, cuối cùng nàng quyết định tiến vào Lăng Thiên Cung để dò hỏi, nói đến cùng bọn họ dù sao cũng đều là người nhà của nàng, người nhà gặp chuyện không may, nàng làm sao có thể ngồi yên không để ý đến chứ ?

Nàng tiến lên thông báo thân phận của mình, dưới sự hướng dẫn của đệ tử Lăng Thiên Cung, nàng cất bước vào Lăng Thiên Cung.

break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc