Thiên Kim Giả Bị Quan Quân Tháo Hán Làm

Chương 6

Trước Sau

break

Nguyễn Tinh Hà ngồi ở trên ghế lái phụ, người đàn ông ném khăn mặt qua: "Cô hãy dùng nó để lau đi, đừng để bản thân bị cảm lạnh, đây là chiếc khăn mà tôi mới mua, vẫn chưa dùng bao giờ đâu.”

Khang Chí Viễn biết phái nữ thích sạch sẽ, cho nên ngay cả khăn mặt cũng cho cô dùng cái mới, không dám lấy cái khăn của mình cho cô dùng.

Quả là một người đàn ông tỉ mỉ, săn sóc, dịu dàng biết bao.

Tại sao nguyên chủ có thể đối xử với hắn như vậy được cơ chứ?

Nghĩ đến việc bản thân đã xem qua nội dung ở trong sách, Nguyễn Tinh Hà đột nhiên dâng lên cảm giác thương tiếc và đồng tình với đối phương, nỗi đau khổ sở khiến cho trái tim trong lồng ngực đau nhói.

Cô vừa sững sờ nhìn hắn, vừa run rẩy dùng khăn lông lau tóc.

Người đàn ông không hiểu tại sao đối phương lại nhìn mình như thế, bèn hỏi: "Cô biết tôi à?”

“Không biết." Cô cuống quít thu hồi ánh mắt, lắc đầu lia lịa.

Dường như anh có chút buồn cười: "Vậy tại sao cô lại nhìn tôi như vậy?”

Nguyễn Tinh Hà không biết nên trả lời thế nào.

Nguyễn Tinh Hà trong thế giới hiện thực, đơn thuần và đơn giản, nói chuyện thẳng thắn, yêu ghét rõ ràng, hơn nữa chỉ cảm thấy hứng thú với nghiên cứu vấn đề y học, cho nên cô chưa từng có bạn trai, cô không có hứng thú việc nói chuyện với người khác.

Rốt cuộc cô nên nói gì với người đàn ông đây?

Cô mở miệng được một hồi, dứt khoát nói ra lời thật lòng: "Anh rất đẹp!”

Khang Chí Viễn hơi nhíu mày, nghi hoặc nhìn cô.

Một lúc lâu sau anh mới tươi cười: "Vậy sao? Đẹp thì nhìn nhiều một chút.”

Nguyễn Tinh Hà cảm thấy nụ cười này của anh đã xua tan cả bầu trời u ám.

Tính cách tốt, nhan sắc siêu cao, làm sao có thể tìm được một người đàn ông như vậy.

Đột nhiên trong lúc đó, cô cảm thấy, xuyên vào bên trong quyển sách này, trở thành pháo hôi nữ ở trong sách, nói không chừng là chuyện tốt.

Cô nhất định phải lợi dụng khả năng biết trước được tương lai của mình cho thật tốt để ôm chặt lấy đùi của nam chủ, như vậy mới xứng đáng với người đàn ông tốt thế này.

Thời tiết đầu thu, thời tiết phương Bắc đã có chút rét lạnh.

Toàn thân Nguyễn Tinh Hà bị ướt, đành phải khoanh hai tay, muốn cho bản thân ấm áp một chút.

Cô nhìn khuôn mặt tuấn mỹ không có góc chết của Khang Chí Viễn, trong lòng đột nhiên dâng lên suy nghĩ đen tối, rất muốn nhào vào trong lòng của anh, hôn lên khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của anh, đôi môi trơn bóng và mềm mại của anh, yết hầu nhô ra của anh…

“Bốp! Bốp!" Nguyễn Tinh Hà hung hăng tát mình hai bạt tai, ngăn chặn suy nghĩ miên man của mình.

Bản thân rốt cuộc đang bị làm sao vậy, thế mà lại sinh ra suy nghĩ xấu xa đối với một người bản thân không hề quen biết ở trong sách.

Nhất định những suy nghĩ này được tạo thành là do bản thân đã độc thân quá lâu, dù sao trong cuộc sống hiện thực cô chưa bao giờ thấy qua người đàn ông đẹp trai kinh người như Khang Chí Viễn.

Sống đến 35 tuổi, ngay cả một việc đơn giản như nắm tay với đàn ông cũng chưa từng được nắm.

Cô liên miên cằn nhằn và lẩm bẩm đối với chính mình, tự nhắc nhở bản thân cho thật bình tĩnh: "Bình tĩnh! Đây đều là những suy nghĩ bị tư duy của nguyên chủ quấy nhiễu! Bình tĩnh lại đi nào! Dù sao bản thân cũng có trí thức cao cấp của một người ở thế kỷ 21 mà, không nên suy nghĩ lung tung như thế!"

 

break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc