Thị Trấn Ma Quái

Chương 17: Chạy Trốn

Trước Sau

break

Cảm ơn bạn đã ủng hộ nhóm dịch. Có những bộ truyện hay khác mong bạn cũng ủng hộ nhiều cho chúng mình nhé

1. Yêu Kẻ Bắt Cóc

2. Truyền Thuyết Rồng Thiêng.

3. Người Đẹp Và Quái Vật

4. Ép Hôn Nàng Hầu

5. Vật Hiến Tế

6. Khi Nhà Sinh Vật Học Yêu

7. Kẻ Săn Và Con Mồi

8. Đóa Hoa Của Quỷ

9. Lạc Vào Xứ Sở Thần Tiên.

10. Cướp Biển Vùng Caribige

***

Chỉ cần nghe thấy là đủ với anh. Biết rằng họ được an toàn và được ăn uống đầy đủ là đủ với anh.

Anh luôn nghĩ rằng thật tuyệt vời khi một ngày nào đó có một gia đình của riêng mình, nhưng theo như anh biết, anh là người duy nhất trong số những người có ý nghĩ viển vông như vậy. Ít nhất là ở đây.

Eddy thở dài, hướng sự chú ý trở lại Osiris: "Sẽ không ai có thể chứng minh anh sai nếu anh không cho họ cơ hội."

Osiris mỉm cười nhẹ nhàng. "Tôi sẽ ghi nhớ điều đó, bạn già ạ."

Eleanor gật đầu khi ông ta quay gót và chạy nhanh về hướng họ vừa đi tới.

Cô nín thở chờ đợi, dõi theo ông ta rẽ qua góc phố.

Ngay khi ông ta khuất khỏi tầm mắt, cô nhặt váy lên và chạy.

Chạy xuống hành lang nhanh nhất có thể.

Cô dặn lòng mình rằng không được phép ngoảnh lại nhìn.

Cô nhất định không được dừng lại.

Tim cô đập thình thịch trong lồng ngực khi cô tăng tốc, gần như trượt chân khi cô rẽ vào góc hướng về phía cửa sau.

Cô không hề chạy chậm lại trước cánh cửa để mở chúng ra một cách cẩn thận. Thay vào đó, cô đẩy mạnh cánh cửa khiến nó bị hất tung ra phía sau.

Khi rẽ qua một góc khác, cô dừng lại phía sau tòa nhà nơi có người đang buộc ngựa, khiến những con vật giật mình vì sự xuất hiện đột ngột của cô.

"Suỵt, Suỵt." Cô nói, cố giữ giọng bình tĩnh:

"Không sao đâu, im lặng nào" Cô ấy thì thầm.

Eleanor cẩn thận bước đến gần một trong những con ngựa cái màu trắng. Cô giơ tay lên vuốt ve khuôn mặt dài của con ngựa, cô hỏi

"Thấy chưa? Tao chỉ cần một chút giúp đỡ thôi mà."

Cô cẩn thận tháo sợi dây thừng ra khỏi cột và dẫn nó ra khỏi tòa nhà.

"Tao chỉ cần giúp đỡ thôi, được chứ?" Cô lặp lại khi di chuyển đến bên hông con ngựa cái. Với sự thận trọng lớn, Eleanor đặt một chân vào bàn đạp, nhảy lên và nắm lấy mép yên khi cô kéo mình lên ngựa.

Cô nhìn lại nơi cô vẫn có thể nghe thấy tiếng đàn organ chơi bài hát đám cưới của cô. Phải mất bao lâu nữa thì họ mới biết?

Cô nhìn lên mặt trời đang lặn.

Họ sẽ sớm phải về nhà để tránh xa Kỵ sĩ không đầu.

Cô không muốn thêm bất kỳ sự thật nào vào câu chuyện của họ vì tất nhiên, đó chỉ là những câu chuyện mà thôi.

Nhưng ngay cả khi cô tự nhắc nhở mình về điều này, cô không thể không cảm thấy tóc gáy mình bắt đầu dựng đứng, khiến cô lạnh sống lưng khi cô nắm chặt dây cương hơn.

Nuốt nỗi lo lắng, cô lè lưỡi và đá mạnh vào hai bên hông của con ngựa cái nhằm thúc nó chạy. Con ngựa giật mình về phía trước, khiến Eleanor hơi ngả người ra sau khi họ khởi hành.

Eleanor muốn phớt lờ nỗi lo lắng ngày một tăng của mình, nhưng nhiều câu hỏi đang chạy đua trong tâm trí cô.

Nếu họ bắt được cô trước khi cô rời khỏi thị trấn thì sao?

Liệu có ai đến tìm cô không?

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc