Trần Nan xấu hổ đến nỗi khuôn mặt có phần vặn vẹo và cứng đơ, nhưng đôi mắt cô vẫn nhắm nghiền không dám nói chuyện, chỉ có thể để mặc Trương Đông thưởng thức cơ thể xinh đẹp và quyến rũ của mình.
“ Nan Nan thật sự rất đẹp. “ Hơi thở của Trần Ngọc Thuần trở nên hơi gấp gáp, cố tình thả chậm tốc độ úp sấp vào người Trần Nan, ôm lấy cơ thể đang cứng đờ vì căng thẳng.
Máu trong người Trương Đông sôi sục, nhịn không được cũng tiến lên.
Đột nhiên Trần Ngọc Thuần hôn vào cái miệng nhỏ của Trần Nan. Hơi thở của Trần Nan lập tức hơi gấp gáp, xấu hổ đến nỗi lông mày hơi nhăn lại, cô vẫn nhắm mắt, nhưng rõ ràng Trương Đông có thể thấy được đôi chân cô đang run rẩy.
Trong cơn sững sờ của Trương Đông, Trần Ngọc Thuần đã rút tay ra và nắm lấy cặp vυ" đầy đặn của Trần Nan, nhưng bộ ngực lớn không thể nắm được bởi đôi tay nhỏ bé của cô.
Có lẽ do rượu quấy phá, Trương Đông luôn cảm thấy rằng hành động của Trần Ngọc Thuần rất khéo léo, mang hơi hướng phong cách của riêng mình.
“ Ừm! “ Trần Ngọc Thuần thở hổn hển, nhẹ nhàng hôn Trần Nan, nhưng không thể cạy mở hàm răng ngọc rắn chắc của Trần Nan.
Lúc này, Trần Ngọc Thuần đột nhiên sáng suốt, cô dùng ngón tay véo mạnh vào núm vυ" của Trần Nan.
Trần Nan cuối cùng cũng nhịn không được ré lên, trong khoảng trống mà miệng cô mở ra, cái lưỡi của Trần Ngọc Thuần ngay lập tức tiến vào, và trong khi kịch liệt hôn lưỡi của Trần Nan một cách mãnh liệt, cô thì thầm mơ hồ: “ Nan Nan không ngoan, ngươi đang vờ ngủ ... “
Thấy không thể giả vờ được, Trần Nan lập tức mở mắt ra và vùng vẫy. Trong khi đẩy cơ thể nóng bỏng của Trần Ngọc Thuần ra, cô thì thầm một cách mơ hồ: Ngọc Thuần, không được như vậy, xấu hổ
“ Nan Nan, hãy để cho ta hảo hảo hôn ngươi. “ Trần Ngọc Thuần ôm chặt lấy Trần Nan, ấn mạnh vào cơ thể cô, hôn mạnh vào khe miệng đang mở của Trần Nan, đôi tay nhỏ không ngừng xoa nắn bộ ngực đầy đặn của cô.
Trương Đông thấy vậy, máu mũi liền muốn phun ra ngoài.
Trần Nan bị trêu chọc làm cho choáng váng cùng bối rối, nhắm mắt lại giả vờ như không nhìn thấy Trương Đông, rồi đột nhiên ngây ngô bắt đầu hôn lại Trần Ngọc Thuần, tận hưởng sự vuốt ve của Trần Ngọc Thuần . Bàn tay nhỏ đang cầm ga giường cũng buông lỏng bắt đầu ôm lấy vòng eo của Trần Ngọc Thuần.
“ Nan Nan không ngoan, ngươi đã nhìn trộm trong một thời gian dài ... “ Trần Ngọc Thuần nói trong khi hôn vào tai Trần Nan, hai bàn tay xoa xoa bầu sữa đầy đặn.
“ hai người lớn tiếng như vậy, ai cũng bị đánh thức! “ Trần Nan thở gấp liên tục, lông mày nhăn lại, chịu đựng sự thôi thúc muốn phát ra âm thanh, quay đầu đi chỗ khác không dám nhìn Trương Đông, cô không biết phải đối mặt với tình huống này như thế nào, nhưng cảm giác xốp giòn và tê dại đã đến, và khiến suy nghĩ của cô dần mơ hồ.
“ Nan Nan, ngươi có muốn thử không? “ Trần Ngọc Thuần hôn lên khuôn mặt nhỏ của Trần Nan.
“ Thử? “ Trần Nan sững sờ.
Chân của Trần Ngọc Thuần ép vào chân của Trần Nan. Chất lỏng nhỏ giọt dính trên da tạo cảm giác kỳ lạ, nhưng nó lại khiến cô cảm thấy sốt nóng không thể giải thích được.
Trần Ngọc Thuần khẩu giao cho Trương Đông một lúc, và bất ngờ ôm lấy Trần Nan đang ngây người, cười híp mắt và chỉ vào cái miệng nhỏ của mình đang dính đầy chất dịch. Cô nói với sự dụ dỗ mê hoặc: “ Nan Nan, mau đến hôn ta ... “
Ngay cả khi bầu không khí hiện tại rất dâm uế, Trần Nan vẫn không thể không nghĩ về điều đó, tuy bản năng rụt rè của cô đang quấy phá, nhưng cô vẫn cảm thấy kỳ lạ.