Kỳ kinh nguyệt của Giản Hân làm Hoa Thần phải nhịn một trận, trong thời gian này anh nhận thức được một vấn đề nghiêm trọng ---- người con gái này thế mà lại không biết dùng nơi khác để thỏa mãn du͙© vọиɠ của anh.
Vì vậy anh quyết định mở khóa bổ sung cho cô.
Bước học bù đầu tiên nên bắt đầu từ hình ảnh: Kéo rèm cửa sổ trong phòng khách lại, Hoa Thần và Giản Hân ngồi trên ghế salon ..., Hoa Thần cầm điều khiển từ xa nhấn để phát.
Lo lắng đến trình độ tiếp thu của Giản Hân, Hoa Thần quyết định tìm bộ ngắn gọn, là chuyện của các gian thần...
Mới đầu phim tiếng rất to, còn có không ít cảnh máu tanh, cảnh bạo lực, sợ ảnh hưởng cảm xúc, Hoa Thần vốn đang định đổi bộ, quay đầu lại thì thấy Giản Hân đang say sưa xem, anh dứt khoát mặc kệ, dù sao bên trong huấn luyện sự đời, cũng đáng giá cho Giản Hân học hỏi.
Người đán ông vốn là động vật thị giác, phim Hàn ngắn gọn súc tính này tất nhiên không thể khiến cho bọn họ dồn "Tính" lại, hơn nữa Hoa Thần yêu cầu rất cao, nên bộ phim này vẫn thiếu thiếu gì đó.
Xong anh nhìn Giản Hân vẫn rất tập trung, nhíu mày hỏi cô: "Học được gì rồi?"
Giản Hân trầm tư một chút, bắt đầu phát biểu quan niệm của cô: "Bộ phim nà chính là bề ngoài của mầu phiến, nghiệng về nội tâm. Hình ảnh màu sắc rất tốt, ngay từ đầu...."
"..." Hoa Thần chẳng biết nên nói cái gì.
Nhưng anh đã quên, trước khi Giản Hân bị điều làm trợ lý cho anh, cô là người tuyên truyền cho truyền hình, nghĩ đến bình luận điện ảnh vân vân và vân vân cũng đã viết không ít.. Nghe cô nghiêm chỉnh phân tích, Hoa Thần trực tiếp thay đổi bộ khác.
Tâm tư Giản Hân quay lại tiếp tục nhìn màn hình.
Trên TV là hình ảnh người đàn ông ôm hôn người phụ nữ mãnh liệt, ôm nhau kịch liệt, người đàn ông từ từ cởi áo khoác của người phụ nữ ra, sau đó là nội y, người phụ nữ xấu hổ rêи ɾỉ một tiếng, động tác của người đàn ông nhanh hơn, hai tay xoa trước ngực của người phụ nữ....
Lúc nhìn đến đây Giản Hân mới bật người kịp phản ứng, đây là một bộ AV.
Loại phim này cũng cần nghiên cứu, lẽ nào kinh tế của Hoa Liên không ổn định sao? !
Giản Hân quay đầu khiếp sợ nhìn Hoa Thần, đã thấy đối phương chuyên tâm xem.
Giản Hân không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nhìn màn ảnh, lại qua một lát, cuối cùng cô nhịn không được mở miệng nói, "Tổng giám đốc, có thể đổi bộ khác hay không?"
Trong màn ảnh âm thanh cũng đã sắp bắt đầu rồi. Hoa Thần quay đầu nghi ngờ nhìn cô, cũng có lúc da mặt của cô mỏng hay sao?
"Vì sao?" Anh hỏi.
"Tổng giám đốc, nếu anh muốn nghiên cứu chuyện tình yêu, thì cũng nên chọn bộ phim nào tự nhiên hơn. Phim này tình tiết quá kéo dài, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác, nhớ rồi cũng không dùng được, anh nhìn vẻ mặt của bọn họ cùng nhiều động tác đều không phối hợp, giống như người phụ nữ này kêu lên nhanh hơn động tác của người đàn ông nửa nhịp, còn nữa..."
"Em cũng có nghiên cứu nhỉ?" Khóe môi Hoa Thần rút lại, ánh mắt sắc bén nhìn cô.
"Đây cũng là kiến thức. Làm phụ nữ cũng nên tìm hiểu chút." Giản Hân cúi đầu ho khan một cái.
"Biết nhiều ít?"
"Không nhiều lắm, cũng chỉ xem qua bảy tám bộ."
Nghe thấy, Hoa Thần cũng không nhiều nói, trực tiếp cởi quần áo.
"Tổng giám đốc, chúng ta rốt cuộc là muốn..."
"Học bù."
Giản Hân sửng sốt một chút, mới phản ứng được, học bù của Hoa Thần không phải là cho cô bổ sung kiến thức điện anh, mà là loại trên giường này...
"..." Giản Hân sơ lược nhớ lại mình hình như có xem AV một chút, có chút không xác định mà mở miệng nói, "Tổng giám đốc, nhiều như vậy, chúng ta bổ sung từ đâu?"
Hoa Thần ôm cô ngồi trên ghế salon, khiến mặt cô đối mặt với màn hình lớn. Hai cánh tay bắt đầu cởi áo của cô, dùng hai tay bao kín hai khối nhũ thịt lại: "Theo tiết tấu của màn hình."
Giản Hân ngẩng đầu, chỉ thấy trên màn ảnh, nữ diễn diên đang ghé vào quần của người đàn ông, cầm vật to đó lên, há miệng nhỏ nhắn, ngậm vào...