Thê Tử Ngốc

Chương 3

Trước Sau

break
Chỉ vì một câu nói của Khâu Minh Thông mà đêm hôm đó Khâu Tiểu Ninh có một giấc mơ đẹp. Sáng sớm hôm sau, nàng vì mình mà chăm chút rửa mặt chải đầu. Đẩy cửa ra nhìn ánh nắng ban mai, nàng nhắm mắt lại, ngẩng đầu lên, hít một hơi thật sâu, làm cả người thần thanh khí sảng. Đột nhiên động tác hít sâu dừng lại, thế nào mà hôm qua quá cao hứng vì sống lại, nàng lại quên hỏi hiện giờ nàng bao nhiêu tuổi rồi. Bốn tuổi, năm tuổi, hay sáu tuổi? Có lẽ phải tìm chút cơ hội để hỏi ca ca mới được!

Viên thị cũng từ trong phòng đi ra, thấy Khâu Tiểu Ninh như vậy, thì nhíu mày. Lúc này, Khâu Tiểu Ninh tự nhiên cũng thấy Viên thị, chậm chạp chạy đến bên cạnh bà, vẻ mặt nhu thuận, yếu ớt cười, nói: “Nương, Ninh nhi và nương cùng làm đồ ăn sáng nha.”

Vì tránh làm ca ca khó xử, tất nhiên nàng phải cố gắng làm cho nương bớt ghét nàng mới được. Hơn nữa, thông qua nương, nàng cũng có thể tìm được cha mẹ ruột, rồi sau đó sẽ cùng ca ca danh chánh ngôn thuận thành thân, sẽ không làm cho người ta nói ba đạo tứ(?). Nói ra, nàng cũng rất muốn tìm được cha mẹ ruột của mình, không biết hình dáng của họ như thế nào? Mà vì sao nàng và cha mẹ lại lạc nhau? (*Di Phong: Cái này thì có lẽ một số bạn đã đọc ‘Trùng sinh chi ngốc phu quân’ thì biết nha, mình cũng không nói thêm gì, còn bạn nào chưa đọc thì có thể tìm đọc, hoặc chờ tới những chương gần cuối sẽ nói rõ, mà mấy chương sau có nhắc một chút về cha mẹ của chị Ninh và một số chuyện năm xưa đó ^^~).

Câu nói vừa rồi của Khâu Tiểu Ninh làm cho Viên thị muốn mắng người cũng phải nuốt lại, bà kinh ngạc nhìn nàng. Quả thật bà cũng muốn có người phụ giúp việc nhà, nhưng nghĩ lại lão gia sắp trở về, dừng một chút vẫn tức giận nói: “Ta không dám để cho ngươi phụ nha, đừng gây phiền toái là đã tốt cho ta rồi. Phụ thân ngươi cũng sẽ mau trở về, chính ngươi nên ngoan ngoãn ở trong phòng mình đi.”

Thật không biết hắn nghĩ gì, rõ ràng biết nha đầu kia không phải con ruột của bọn họ, mà còn đối tốt với nàng như vậy. Chẳng lẽ hắn quên con gái của mình rồi sao? Nghĩ đến rất có khả năng này, Viên thị càng chán ghét Khâu Tiểu Ninh hơn.

Khâu Tiểu Ninh muốn giúp mà không được, trong lòng nàng cũng không khổ sở mấy, bởi vì nàng biết phụ thân rất nhanh sẽ về. Hẳn là phụ thân biết nàng không phải con gái ruột đi, nhưng vì sao người lại đối xử với nàng tốt như vậy? Năm đó nương đem nàng làm thiếp cho Hàn Thiếu Quân, nếu phụ thân còn sống, không biết có đồng ý với quyết định của nương không?

Khâu Minh Duệ vừa mới bước ra khỏi phòng thì thấy muội muội đang đứng ngẩn người, lại nhớ tới mấy ngày nay, muội muội lại sinh bệnh, nhíu mày, lên tiếng: “Nha đầu! Muội đang ngốc cái gì vậy? Muốn bồi tam ca luyện quyền một chút không? Thân thể của muội yếu quá, nên luyện tập quyền một chút. Mau theo tam ca đi luyện quyền đi.” Có lẽ muội muội luyện quyền thì thân thể sẽ tốt hơn một chút nha.

Khâu Tiểu Ninh lấy lại tinh thần, nhìn Khâu Minh Trí, lập tức chạy đến bên người y: "Tam ca." Qua một đoạn thời gian nữa thì tam ca sẽ được phụ thân đưa lên núi học võ, tới năm nàng mười tám tuổi mới gặp lại tam ca. Trừ phụ thân và ca ca đối với nàng tốt nhất, thì tam ca là một trong những người nàng luyến tiếc.

Khâu Minh Duệ nghiêm túc nhìn tiểu mập mạp muội muội chạy đến, trên mặt y thấp thoáng có nét cười, chờ Khâu Tiểu Ninh đến gần, liền giơ tay xoa xoa đầu nàng, “Nha đầu, đến, tam ca chỉ muội luyện quyền…Xem nè, chân phải như vậy, tay phải huy như vậy…” Vừa nói, vừa uy vũ múa một bài quyền cho nàng xem.

Nhìn tam ca tuổi còn nhỏ mà múa quyền có dáng đến chừng này, Khâu Tiểu Ninh rất cao hứng, trách không được khi tam ca mười tám tuổi, võ công lại cao như vậy. Tay miễn cưỡng chém ra, tuy có một chút dáng vẻ, nhưng quả thật lúc này y vẫn còn quá nhỏ, không thể phát ra hết được sức mạnh.

Hai người vừa luyện được một chút, thì Khâu Minh Trí đi ra khỏi phòng mình, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Khâu Tiểu Ninh, chế nhạo nói: “Hừ, ngươi là tiểu thư mà còn đi tập quyền, đứng không ngã là không sai rồi.”, rồi lại nhìn Khâu Minh Duệ, tiếp tục nói: “Tam đệ, đệ bị choáng đầu à, lãng phí thời gian với nha đầu này, ta sẽ nói cho nương biết, để người mắng nha đầu này.” Nương không thích nha đầu, hắn cũng vậy. Nha đầu kia giống như con ngốc, thường nói chuyện với chim nhỏ và bọn côn trùng, hại hắn bị đám bạn chê cười, làm sao hắn lại có một muội muội như vậy chứ? Thật sự là xui tám đời mà.

Khâu Tiểu Ninh cúi đầu nhíu nhíu mày, nguyên lai từ lúc nhỏ, nhị ca đã chán ghét nàng? Nhưng nàng cũng không muốn bị hắn tiếp tục khi dễ, đang muốn phản bác, thì nghe được tiếng ca ca.

"Nhị đệ, phụ thân sẽ rất nhanh trở về, đệ có muốn ta nói cho phụ thân biết ngày hôm qua đệ khi dễ tiểu bàn tử không?” Không biết tại sao nhị đệ lại luôn khi dễ Ninh nhi? (**tiểu bàn tử: tiểu mập mạp)

Khâu Minh Trí vừa nghe xong, cổ liền rụt lại. Phụ thân luôn không thích hắn đánh nhau, nếu để phụ thân biết hắn đánh tiểu bàn tử, nhất định người sẽ phạt hắn quỳ ở từ đường một ngày không cho ăn. Hừ, vì tiểu nha đầu kia mà đại ca lại đi uy hiếp hắn, chờ phụ thân và đại ca không có ở nhà, hắn nhất định sẽ thu thập nha đầu đáng ghét này.

"Muội muội, muội không sao chứ?" Nha đầu luôn bị người khác khi dễ, thật sự không biết tương lai sẽ như thế nào đây? (*Di Phong: hắc, Thông ca đừng lo cho chị, tốt nhất là nên lo cho anh đi *cười nham hiểm*)

Nàng lắc đầu: "Ca ca, Ninh nhi không có việc gì, ca ca, tam ca, chúng ta tới cửa chơi đi! Chúng ta sẽ sớm thấy phụ thân về nha.” Lúc vừa rời giường, tiểu Tước nhi nói cho nàng biết, phụ thân rất nhanh đến cửa thành, hiện tại chắc là cũng sắp đến nhà rồi.

Hai huynh đệ gật đầu, ba đứa nhỏ chiều cao không đồng đều, liền đi đến của chờ phụ thân họ về.
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc