Thế Giới Tu Chân

Chương 158: Bế quan

Trước Sau

break
Tả Mạc quyết định bế quan tịnh không phải tâm huyết dâng trào (bộc phát).

Thương thế toàn thân hắn hiện nay mới được bảy tám, còn lại chỉ là điều dưỡng. Hắn phải tĩnh tâm chỉnh lý được mất lần này một cái, lần hội đấu kiếm này, các loại tình huống hắn gặp nhiều hơn nhiều so với hắn tưởng tượng, cho đến bây giờ, hắn mới có thời gian chỉnh lý cho tốt.

Kỳ thực hắn có rất nhiều chuyện muốn hỏi Bồ yêu, tỷ như phân thần. Nhưng khi hắn mở mắt ra, đã phát hiện Bồ yêu lại đang nhập định, vô luận hô gọi ra sao cũng không được. Đành chịu, hắn chỉ có tự mình mày mò.

Hắn có quá nhiều sự tình cần phải suy tưởng cẩn thận.

Mà một nguyên nhân trọng yếu khiến hắn cấp bách bế quan như thế, là tin tức về bí cảnh mà Lý Anh Phượng lộ ra. Bí cảnh là cái gì, Tả Mạc biết. Chính bởi thế hắn biết, đó là cơ hội khó được hội, mới kiên nghị quyết định bế quan!

Bên trong bí cảnh, có rất nhiều cơ hội. Nếu vận khí tốt, tìm được một hai món tài liệu tốt, tuyệt đối đại phát. Nhưng nếu coi bí cảnh như là linh điền nhà mình, muốn hái thì hái, ấy đại sai đặc biệt sai. Nếu Thiên Tùng tử đã cho phép mọi người có thể thám tra bí cảnh, vậy nói lên, bí cảnh này là bí cảnh chưa bí khám phá. Nếu là bí cảnh đã bị khám phá xong, thiên tài địa bảo bên trong sớm đã bị vơ vét hết sạch, kêu mọi người lại đi phám phá một lần, không có bất cứ ý nghĩa gì.

Trong bí cảnh, trừ cơ hội, nguy hiểm là phần nhiều. Bí cảnh là nơi yêu thú hoành hành, nhưng phàm là thiên tài địa bảo, thường đều có yêu thú thủ hộ, càng là thứ tốt trân hi hiếm thấy, thực lực yêu thú thủ hộ càng mạnh.

Ngoài yêu thú, càng khó phòng bị chính là lòng người. Lợi ích trực tiếp, xung đột trực tiếp. Không như tỷ thí ở Tùng Đào các, sẽ không có giám sát, không người hô ngừng, tranh đoạt sẽ càng thêm trần trụi trực tiếp. Nếu có đoạt bảo giết người, Tả Mạc tuyệt không bất ngờ.

Thế đạo như thế thôi! Nhưng bởi thế không tham gia, vậy quá dốt.

Muốn có thu hoạch, trừ vận khí, còn phải có thực lực.

Đừng xem hắn xếp thứ ba, hắn biết thực lực chính mình, có thể đứng thứ ba, vận khí là nhân tố chiếm tương đối lớn. Mà sở trường của hắn là phù trận, cực không thích hợp kỳ chiến. Hắn đoán đến lúc chưởng môn nhất định sẽ khiến ba vị đệ tử bản môn cùng hoạt động, không chút nghi vấn, tam xoa kích của Vô Không kiếm môn, là tổ hợp mạnh nhất khỏi ngờ. Thứ đến đại khái phải kể tổ hợp của Du Bạch cùng Nam Môn Dương.

Chẳng qua, Tả Mạc không muốn bản thân trở thành gánh nặng, cái tu giả khác có lẽ sẽ kiêng dè thực lực bọn họ mà vòng tránh, nhưng những yêu thú kia lại không nhận thức bọn họ.

Lần hội đấu kiếm này có quá nhiều thể ngộ cần phải chỉnh lý, mà tháp ngũ sắc của hắn, hắn cũng phải nghiên cứu kỹ một phen.

Bồ yêu mỗi lần đều ở thời điểm mấu chốt nhất tuột xích, Tả Mạc hơi phẫn hận nghĩ.

Vô Không đường.

"Hắn muốn bế quan?" Bùi Nguyên Nhiên trầm ngâm.

Trừ Tân Nham còn là bộ dáng lành lạnh thờ ơ, hai người khác một vẻ đau đầu.

Diêm Nhạc vò vò đầu nói: "Hắn đích xác cũng cần phải bế quan thể ngộ thu hoạch lần này."

"Thể ngộ cái gì?" Thi Phượng Dung vừa nhắc tới cái này lập tức cáu bẳn, sự trào phúng lúc quan chúng xem so đấu bà còn nhớ rõ ràng: "Thể ngộ phù trận của hắn? Hay là thể ngộ làm sao kiếm tinh thạch?" Nhớ lúc Tả Mạc nghe được chính mình xếp thứ ba, há miệng hỏi lúc nào phát phần thưởng, trong đầu bà bốc lửa.

Sao mình lại thu phải một đệ tử vừa tham tài lại vừa không thích tu kiếm như vậy?

Nàng không tự kìm khẽ liếc nhị sư huynh thần tình băng lãnh một cái, tức giận trong lòng đối với Tả Mạc nặng thêm một phần. Nàng biết, nhị sư huynh lần tức giận này là thật.

Tiểu tử hỗn này, không ngờ khiến nhị sư huynh tức giận! Thi Phượng Dung trong lòng thầm hận, nàng quyết định phải tìm cơ hội thu thập cho tốt cái thằng vô pháp vô thiên này.

"Không quan hệ, cho hắn bế quan." Tân Nham đột nhiên mở miệng, chẳng qua lão vừa nói, lập tức khiến mọi người đều cảm thấy bất ngờ. Bọn họ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thông thuộc tính cách lẫn nhau, nhìn ra Tân Nham nổi giận, đâu chỉ Thi Phượng Dung?

Mắt nhìn Tả Mạc tiếp tục trầm mê ở phù trận, không lo chính nghiệp, Tân Nham lại tịnh không ngăn trở. Án cách nghĩ của bọn họ, Tân Nham hẳn nên tự thân chộp lấy Tả Mạc, hung hăng giáo huấn một cái, sau đó dẫn hắn vào chính đạo.

Vô Không đường một mảnh tịch tĩnh, mọi người đều bị thái độ Tân Nham dọa kinh.

Trong bầu an tĩnh này, chỉ nghe được tiếng Tân Nham lạnh lẽo mà tràn đầy đè nén vang vọng.

"Ta sẽ khiến nó minh bạch, vì đâu kiếm tu có thể thống lĩnh Tu Chân giới!"

"Vô Không phù môn! Nó không được đi..."

Thanh âm phiêu hốt âm lạnh sát khí lẫm liệt, đột nhiên khiến ba người khác nhất tề rùng mình một cái, bọn họ không khỏi hiện vẻ đồng tình.

Tả Mạc lúc này tịnh không biết, quyết tâm của Tân Nham sư bá có bao nhiêu kiên quyết, hắn rất nhanh thu phần thưởng về. Như hắn tưởng tượng, ngọc giản này thuận lợi về tay hắn. Chọn lựa của hắn, cũng khiến rất nhiều người thấy bất ngờ. Tuy hội đấu kiếm kết thúc, nhưng các chuyện liên quan tới hội đấu kiếm, y nguyên tại Đông Phù, tại Thiên Nguyệt giới cuộn lên sóng gió.

Có xưng tán, có cười nhạo, chọn lựa của Tả Mạc là chọn lựa trong top10 khiến mọi người bất ngờ nhất.

Dường như lột da cương thi làm chuyện gì, đều khiến người bất ngờ.

Tả Mạc không quan tâm những lời này, ngọc giản đến tay, tia vướng víu cuối cùng trong lòng hắn đều không, chỉ một lòng bế quan.

Hắn chui vào thạch thất, bó gối nhập định.

Kiểm tra tình trạng nội thể, mới phát hiện tình hình không hay. Tình hình bị thương lần này nặng hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng, kinh mạch toàn thân dưới trị liệu của sư phụ, cơ bản khỏi hẳn. Nhưng so với khi hắn toàn thịnh, phải héo úa không ít.

Tả Mạc quyết định điều dưỡng kinh mạch cho tốt.

Điều dưỡng kinh mạch cũng không khó, chỉ cần dùng linh lực chầm chậm ôn dưỡng thấm vào kinh mạch, khiến cho lần nữa khôi phục sinh cơ. Chẳng qua, đó là việc tỉ mỉ, cần rất kiên nhẫn.

May là Tả Mạc cũng không nóng nảy, chầm chậm ôn dưỡng kinh mạch. Mượn cơ hội này, tử tế quan sát bên trong thân thể chính mình.

Linh lực trong không khí chỉ cần vừa tiếp cận hắn, sẽ được ma văn hút vào nội thể. Ma văn sẽ tự động hút lấy linh lực, mà càng khiến Tả Mạc cảm thấy thần kỳ là, ma văn ngoại việc có thể chủ động hút lấy linh lực, còn như một tấm lưới, có thể tự động lọc tạp chất trong linh lực.

Tu giả luyện hóa linh lực, không cách nào bỏ qua một bước này. Không có luyện hóa làm tinh linh lực, tu giả không chỉ không thể sử dụng, mà còn thương tổn thân thể của mình.

Nhưng nhờ có ma văn thần kỳ, Tả Mạc không cần tốn thời gian luyện hóa.

Vấn đề tồn trữ linh lực y nguyên chưa giải. Linh lực thông qua ma văn hút vào nội thể, kinh mạch nội thể vận chuyển, lại tan vào nội thể. Chỗ tích trữ linh lực lớn nhất trong nội thể hắn, là đan điền. So với linh lực hút vào nội thể, nó chỉ có thể tính là một vũng nước nhỏ.

Linh lực thừa không cách nào tồn giữ, chỉ có thể theo kinh mạch lưu chuyển, lần nữa tan vào thân thể.

Tu giả bình thường phải tiêu phí lượng lớn thời gian hút linh lực vào, lại kinh qua từng lần luyện hóa, gạt sạn lấy tinh, muốn đổ đầy đan điền cần thời gian rất dài.

Nhưng Tả Mạc cảm giác vấn đề không ở đây.

Nếu tu giả là một cái bình đựng lớn, hiện tại cái bình này trở nên nhỏ khi đồ chứa tăng, vậy nhất định là cái bình này có vấn đề. Cũng là nói, hẳn là đan điền có vấn đề, cách nghĩ của hắn rất rõ.

Quả nhiên, khi hắn đặt sự chú ý vào đan điền của chính mình, hắn cuối cùng rõ ràng, tu vi của mình vì đâu lại tăng chậm chạp như thế.

Đan điền như một cái ao, linh lực như nước trong ao. Chỉ là ao này khá thần kỳ, tùy theo mực nước tăng cao, thành ao cũng sẽ cao theo cùng. Dạng này sẽ là, linh lực tồn trữ càng lúc càng nhiều. Nhưng vấn đề hỏng là ở chỗ ma văn, không biết cái thằng Bồ yêu hỗn đản nghĩ thế nào, không ngờ có một đạo ma văn xuyên qua đan điền của hắn.

Ấy thật giống thành ao thêm hai lỗ hổng, một khi nước ao cao quá lỗ thủng, linh lực sẽ từ hai lỗ thủng chảy ra, mà hai lỗ thủng này không nhỏ. Thế là, dẫu không ngừng có nước rót vào ao, mực nước trong ao cũng sẽ không thăng cao.

Tả Mạc không nhịn cười khổ.

Lần hội đấu kiếm này, hắn có thể nói ăn đủ khổ chuyện tu vi không đủ. Tu vi không đủ, tức ấn định hắn không đủ năng lực cùng người khác chính diện va chạm. Kiếm đi thiên phong đôi khi còn cố mà chống đỡ, nhưng nếu nhiều lần, sẽ không chịu nổi.

Chết tiệt!

Cho dù đã biết mấu chốt vấn đề ở đâu, hắn cũng không biết nên thế nào làm mới tốt.

Động tay chân trên đan điền, không phải hắn một tu giả trúc cơ kỳ có thể làm được.

Đành chịu, hắn chỉ có thể mở mắt ra.

Vấn đề tu vi phải chầm chậm tới, gấp cũng không được. Mà lại hiện tại coi như đã làm rõ được chuyện gì, chầm chậm nghĩ biện pháp vậy, hắn chỉ có thể tự an ủi mình như thế.

So với linh lực đình trệ không tiến, thần thức của hắn tiến bộ thần tốc, không ngờ trong bất tri bất giác đột phá năm hơi. Trên bầu trời ý thức hải, lại thêm một viên tinh thần.

Kỳ thực trước hội đấu kiếm, Tả Mạc không có quá nhiều hảo cảm với Thai tức luyện thần. Nó tuy cũng có thể tăng trưởng linh lực, nhưng tác dụng chủ yếu là tăng trưởng thần thức. Nhưng thần thức đối với Tả Mạc mà nói, xa xa không trọng yếu bằng linh lực. Huống hồ nó mặc dù thể hiện khá mạnh ở phương diện tu luyện thần thức, nhưng lại không có pháp môn vận dụng thực tế, trong mắt kẻ thực tế vô cùng như Tả Mạc, món đồ chơi này đúng là một khúc gân gà.

Nhưng hiện tại, coi trọng của Tả Mạc đối với Thai tức luyện thần xa xa vượt quá các tâm pháp pháp quyết khác.

Trạng thái huyền bí khó miêu tả kia, như sao trời điểm điểm như thật như ảo, cảm giác quen thuộc như một bộ phận thân thể...

Tả Mạc nhìn tháp ngũ sắc trong bàn tay, một cảm giác huyết mạch tương liên tự nhiên mà sinh, bảo tháp nho nhỏ như một bộ phận thân thể hắn, thân thiết quen thuộc.

Lần bế quan này của hắn còn một nguyên nhân khác là tháp ngũ sắc. Va chạm mạnh cuối cùng, hắn thân bị trọng thương, tháp ngũ sắc cũng bị tổn thương nghiêm trọng. Hắn có sư phụ giúp trị thương, tổn thương của tháp ngũ sắc chỉ có chính hắn động thủ.

Tháp ngũ sắc trước mắt ảm đạm vô quang, thân tháp ẩn ước có vân rạn, nếu không phải kia cỗ cảm giác máu thịt tương liên vẫn còn, Tả Mạc sẽ hoài nghi đây không phải là tháp ngũ sắc của mình.

Cảm được cảm giác suy nhược tháp ngũ sắc truyền đến, Tả Mạc không nhịn được vươn tay vuốt nhẹ thân tháp.

Hắn nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào trong tháp ngũ sắc.

Vừa tới tháp ngũ sắc, hắn tức thì dọa hơi nhảy.

Trong tháp ngũ sắc, năm luồng tinh khí ngũ hành, cái cái ảm đạm vô quang, nhạt như tùy thời có thể tan biến.

Cầu thần thức yếu ớt trôi nổi trong tại năm luồng tinh khí ngũ hành, không có nửa điểm hoạt bát lúc trước. Nếu nói, trước trong tháp ngũ sắc như một cái thế giới ngũ hành to lớn, như hiện tại cái thế giới ngũ hành này gần kề sụp đổ!

Tả Mạc sắc mặt xấu vô cùng, tình huống còn bí bét hơn so với hắn tưởng tượng

break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc