Thay Chị Gả Vào Hào Môn, Tôi Lại Được Yêu Chiều Hết Mực

Chương 29

Trước Sau

break

May thay, lúc này Chu tiên sinh có vẻ hơi đói, liền cầm dao và nĩa lên bắt đầu cắt thịt và thưởng thức.

Lúc đó bà mới hiểu ra là phải ăn như vậy.

Bà không dám biểu lộ sự kinh ngạc quá rõ rệt, chỉ rụt rè cầm lấy dao và nĩa, bắt chước cách Chu tiên sinh cắt thịt.

“Két” Tiếng dao cọ vào đĩa vang lên chói tai.

Tô Tú Phân giật bắn mình, tay run lên, dao và nĩa va vào nhau, phát ra tiếng lanh canh.

Âm thanh liên tiếp khiến cả Tô Chí Vũ và Lisa đều dừng cuộc trò chuyện, đồng loạt quay sang nhìn bà.

Thấy động tác vụng về cứng nhắc của bà, cả Lisa lẫn Tô Chí Vũ đều lộ vẻ cố nhịn cười.

“Xin... xin lỗi, tôi chưa từng ăn món này, không biết cách dùng...” Tô Tú Phân đỏ bừng mặt vì xấu hổ, hai tay lóng ngóng cầm dao nĩa, không ngừng xin lỗi.

“Không sao đâu dì Tú Phân, món này rất dễ, học một chút là biết ngay.” Tô Chí Vũ nói xong thì ra hiệu cho Lisa .

Lisa bước đến bên cạnh bà, dùng giọng chuyên nghiệp chỉ dẫn: “Chào bà, cách cầm dao nĩa của bà chưa đúng lắm. Dao nên cầm tay phải, nĩa tay trái...”

“Dao và đĩa nên giữ ở góc khoảng mười lăm độ, bà cầm cao quá rồi.”

“Giữ lưng thẳng, thả lỏng vai và cổ tay.”

“Khi ăn phát ra tiếng động là hành vi vô cùng bất lịch sự.”

Lisa vừa nói vừa hướng dẫn từng chút một, muốn Tô Tú Phân sửa lại.

Thế nhưng Tô Tú Phân lúc này đang vô cùng căng thẳng, hoàn toàn không thể thả lỏng, chẳng những không khá lên mà càng lúc càng cứng đờ. Đừng nói là ăn bò bít tết, đến cả uống một ngụm nước bà cũng chưa dám động tới.

Nhìn dáng vẻ vụng về mãi vẫn không học được của Tô Tú Phân, cả Tô Chí Vũ lẫn Lisa đều không nhịn được mà đưa tay che miệng cười khúc khích. Cho đến khi một ánh mắt lạnh lẽo lặng lẽ bắn tới.

Lisa cảm nhận được ánh nhìn, quay đầu lại nhìn theo thì phát hiện người đang nhìn chằm chằm mình không ai khác chính là Thẩm Huệ Huệ.

Cô bé cau mày, mặt nghiêm nghị, lạnh lùng trừng mắt về phía cô, thoạt nhìn còn có chút dọa người.

Thế nhưng khi ánh mắt Lisa chuyển sang phần bò bít tết trước mặt Thẩm Huệ Huệ vẫn còn nguyên, chưa hề động đến, cô lại bật cười khẽ.

Mẹ còn ngốc nghếch vụng về như thế, huống hồ chỉ là một đứa trẻ con như Thẩm Huệ Huệ, chắc chắn còn chẳng hiểu gì.

Lisa lập tức cười nói: “Cô bé cũng không biết cách ăn bò bít tết à? Hay là để chị dạy em luôn nhé, vừa vặn học cùng với mẹ em nghi thức ăn uống kiểu Tây?”

Từ sau khi biết Tú Phân mới là thiên kim thật bị bế nhầm, còn Bạch phu nhân chỉ là thiên kim giả, thì bất luận là đối với nhà họ Bạch hay nhà họ Tô, Thẩm Huệ Huệ đều chẳng còn chút thiện cảm nào.

Tú Phân bị bế nhầm suốt mấy chục năm, khó khăn lắm mới được nhận lại, vậy mà nhà họ Bạch lại thờ ơ, mặc kệ chẳng đoái hoài.

Ngoài việc cử Chu tiên sinh đến đón bà từ thôn Phúc Thủy về, gần như không hề có bất kỳ sự hỗ trợ nào đáng kể dành cho Tú Phân.

Ngay cả chuyện ly hôn giành quyền nuôi con, cũng là do Tú Phân phải tự nghĩ cách mượn thế lực của Chu tiên sinh, lấy cái chết ra ép buộc mới có thể hoàn thành.

Rời khỏi môi trường quen thuộc, đặt chân đến thành phố xa lạ, không tiền, không nhà, người thân chưa từng gặp mặt, nỗi bất an và hoang mang trong lòng Tú Phân cũng có thể hình dung được.

Tưởng rằng sẽ nhanh chóng được gặp người thân ruột thịt, ai ngờ đến cả một bóng người cũng không thấy, ngược lại còn bị sắp xếp vào sống tại nhà của thiên kim giả Bạch Cầm.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc