Còn bố mẹ của Tú Phân, sau khi bán cô cho anh ta thì biệt tích, chẳng moi ra nổi một xu.
Càng nghĩ càng tức, anh ta túm tóc Tú Phân lôi ra khỏi bếp rồi đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.
Đánh xong anh ta thấy hả dạ, quay về phòng ngã lăn ra ngủ.
Tú Phân bị đánh đến mình mẩy thương tích, không dám để con thấy, chỉ đặt bữa sáng lên bàn rồi vội vàng băng bó qua loa, sau đó lập tức đi làm ở thị trấn.
Không ngờ đang làm việc thì máu từ vết thương sau lưng thấm ra, nhuộm đỏ cả áo.
Thị trấn chỉ có hiệu thuốc đông y, muốn khám tây y phải lên tận huyện, may mà có đồng nghiệp đi lấy hàng giúp, đưa bà đến bệnh viện huyện khám.
Chính là chuyến đi tình cờ đó, bà đã gặp được Chu tiên sinh.
Tú Phân kể:
“Chu tiên sinh nói, ngoại hình của mẹ lúc trẻ trông giống hệt phu nhân của Bạch lão gia, ông ấy liếc mắt một cái là nhận ra ngay. Nhưng lúc đó ông ấy không nói gì, chỉ lấy tóc và máu của mẹ ở bệnh viện mang về làm kiểm tra…”
“Mấy hôm sau mẹ có hỏi vài bác sĩ, họ đều nói loại kiểm tra đó rất đắt, lại rất rắc rối, người bình thường căn bản không làm nổi.”
Xét nghiệm ADN huyết thống.
Thẩm Huệ Huệ thầm bổ sung trong lòng.
Mấy chục năm sau, công nghệ xét nghiệm ADN đã trở nên phổ biến, chỉ cần đến bệnh viện đủ điều kiện, nếu làm gấp, vài tiếng là có kết quả.
Nhưng vào những năm 90, đây vẫn còn là kỹ thuật mới được du nhập.
Có thể làm xét nghiệm huyết thống, quả thực không phải người bình thường.
Vì phải đợi kết quả xét nghiệm nên lúc đó Chu tiên sinh không đến nhận người ngay, còn Tú Phân từ đầu đến cuối cũng không chú ý đến ông. Sau khi băng bó xong vết thương, bà lại vội vã quay về nhà máy làm việc.
Mãi đến mấy hôm trước, sau khi có được kết quả xét nghiệm, Chu tiên sinh dựa vào thông tin đăng ký ở bệnh viện huyện, tìm đến nhà máy gặp Tú Phân.
Trùng hợp khi đó Thẩm Dũng lại thua bạc, đánh bà một trận nữa. Chu tiên sinh thấy bà toàn thân đầy thương tích, liền đưa đi bệnh viện điều trị, tiện thể nói rõ chân tướng sự việc.
Kết quả xét nghiệm cho thấy, Tú Phân và Bạch tiên sinh là quan hệ cha con.
Nói cách khác, cặp vợ chồng từng bán Tú Phân năm xưa không phải là cha mẹ ruột, mà Bạch tiên sinh và phu nhân mới là song thân thực sự.
Tính theo tuổi tác, Tú Phân vốn nên là con gái đầu lòng của Bạch tiên sinh, tên là Bạch Cầm.
Không biết năm xưa đã xảy ra chuyện gì khiến vợ chồng Bạch tiên sinh nhầm một bé gái khác là con ruột đem về nuôi, còn Tú Phân thì bị gia đình nông thôn ôm đi mất.
Số phận hai đứa trẻ bị tráo đổi, quỹ đạo cuộc đời cũng thay đổi hoàn toàn.
Cô gái vốn tên Bạch Cầm nay mang tên Tú Phân, bị bán về làng Phúc Thủy gả cho Thẩm Dũng, chịu đựng gần nửa đời người.
Còn cô gái đáng lẽ tên Tú Phân thì được gọi là Bạch Cầm, lớn lên bên cạnh vợ chồng Bạch tiên sinh, giờ cũng đã có chồng con.
Chớp mắt đã gần bốn mươi năm trôi qua, đến giờ mới lộ ra sự thật.
Chỉ tiếc cặp vợ chồng năm xưa giờ đã biệt tăm, không thể xác minh rõ ràng chuyện năm đó.
Tú Phân nói tiếp:
“Chu tiên sinh bảo, ông ấy có thể đưa mẹ rời khỏi làng Phúc Thủy, nhưng có thể trở lại nhà họ Bạch được hay không, thì phải dựa vào bản thân mẹ, ông ấy sẽ không can thiệp, chỉ đưa mẹ đi thôi.”
Những năm qua, vì con cái mà bà luôn cam chịu sống cùng Thẩm Dũng. Nay biết được cha mẹ ruột của mình là người khác, gia cảnh lại giàu có, bà nhìn vết thương trên người mình, nghĩ đến hai con gái còn trong làng, suy tính mãi, cuối cùng gật đầu đồng ý.