Thất Sát Nữ Đế

Chương 12: Dậy Dỗ Ma Quân.

Trước Sau

break
"Nữ nhân, ngươi chính là người đem bổn tọa phong ấn tại trong này để làm con rối sao?" Tượng gỗ hình trẻ con ở trên giưởng nhảy lên vài cái, rồi đột nhiên mở miệng nói chuyện.

Phong Vô Ý đen mặt nhìn nó, được rồi.... nghe giọng nói quyết đoán này có lẽ người này hẳn là nam nhân.... Sau một lúc suy tư, nàng dùng ngón tay xách tượng gỗ lên.

"Làm càn! Dám làm chuyện vô lễ như vậy với bổn tọa!" Tượng gỗ trẻ con lại hổn hển rống lên.

"Bổn tọa? Ngươi rốt cuộc là cái thứ gì hả?" Phong Vô Ý cũng nhìn ra cái tượng gỗ này sẽ không làm ra tổn thương gì cho mình được, nên mới tò mò chọc giận hắn.

"Nữ nhân như ngươi mới chính là cái thứ đó!" Tượng gỗ tức giận nói.

"A.... ngươi không phải đồ gì đó à" Phong Vô Ý làm ra vẻ hiểu biết gật đầu.

Tượng gỗ nghe vậy thì không nhịn được, nhất thời tức giận không nói nên lời, mãi một lúc lâu sau mới nói: " Hoàng Cửu Lê!"

"Cái gì?" Phong Vô Ý giật mình.

"Hoàng Cửu Lê là tên của bổn tọa! Nhớ cho kỹ đó, nữ nhân ngu ngốc!" Giọng nói của tượng gỗ bỗng nâng cao lên.

"A Hoàng? Tại sao lại giống tên của con chó mà trước kia được cha nuôi dưỡng" Phong Vô Ý lẩm bẩm một câu. [Truyện được post tại diễn đàn lê quý đôn]

"Ngươi mới là cẩu, cả nhà ngươi là cẩu!" Tượng gỗ kích động, bắt đầu vùng vẫy kịch liệt khiến cho nàng không thể giữ chắc được bằng một bàn tay: "Hoàng Cửu Lê, là Đế Hoàng. Dị Tộc Cửu Lê đó, nữ nhân ngu ngốc ngươi có biết hay không hả!"

"Vậy sao? Vậy ngươi cũng nhớ kỹ cho ta" Phong Vô Ý nhẹ nhàng giảng giải: "Thứ nhất, ta không phải gọi là nữ nhân. Thứ hai, ta cũng không phải là nữ nhân ngốc. Thứ ba, ta không dốt nát giống như nữ nhân"

"... ...... ........." Nếu như tượng gỗ có thể có biểu tình cảm xúc, thì nhìn lúc này sẽ nhất định rất giật mình.

"Phong Vô Ý, ngươi có thể gọi ta là Vô Ý, hoặc không thì cứ kêu là chủ nhân" Khóe môi Phong Vô Ý nhếch lên, quơ quơ chiếc nhẫn trên tay, có ý nhắc nhở hắn về sự tồn tại của khế ước.

"Hừ!" Hoàng Cửu Lê cuối cùng cũng không mắng chửi người tiếp nữa.

"Được rồi, bây giờ nói cụ thể một chút, ngươi rốt cuộc là cái gì.... ừm là cái gì ma?" Phong Vô Ý vô cùng hao tổn tâm trí để tính toán xem nên làm như thế nào.

"Bổn tọa là một trong bảy đại Ma Quân ở ma giới, nữ.... Hừ!" Hoàng Cửu Lê thở phì phì mà đem chữ 'nhân' sau cùng nuốt xuống, đổi thành một tiếng hừ lạnh.

"Một trong bảy đại Ma Quân? Xem ra cũng rất có địa vị" Phong Vô Ý cười hì hì nói tiếp: "Vậy ngươi làm sao có thể làm cho bản thân chính mình trở nên thê thảm như vậy, ngay cả thân thể cũng không có?"

"Còn không phải là do cái không gian Khiêu Dược gây ra tai họa sao!" Hoàng Cửu Lê nghiến răng nghiến lợi nói: "Mấy tên vô liêm sỉ đi ám toán bổn tọa, đợi sau khi bổn tọa trở về thì sẽ rút gân lột da cả đám!"

"Rút gân lột da? Chỉ bằng....." Phong Vô Ý lắc lắc tượng gỗ, giọng nói chế nhạo: "chỉ bằng tiểu thân thể này?"

"... ...... ...... ......." Hoàng Cửu Lê tức giận.

"Chỉ là, nếu ta giúp ngươi khôi phục được thân thể thì sao? nhưng mà ngươi có thể cho ta thứ gì tốt?" Phong Vô Ý hỏi.

Nàng chỉ cần nghe nói mấy câu là đã phỏng đoán ra được những chuyện đã xảy ra. Nói ngắn gọn, Hoàng Cửu Lê chính là một trong bảy vị Ma Quân, trong lúc sơ suất bị mấy tên tiểu nhân hãm hại, sau đó thông qua Không Gian Khiêu Dược chạy trốn từ ma giới tới Phạm Thiên Đại Lục. Nhưng mà trong qua chình này thì đã mất đi thân thể, chỉ còn lại có..... ừm, nếu ở ma giới thì chắc gọi đây là linh hồn nhỉ? [Truyện được post tại diễn đàn lê quý đôn]

"Ngươi?" Hoàng Cửu Lê rõ ràng không tin.

"Đừng quên ai là người đã phong ấn ngươi" Phong Vô Ý không chút khách khí mà đem chuyện ngẫu nhiên gặp may kia trở thành lợi thế của mình, dù sao.... Nếu nàng không làm được, thì có thể ném cho Tiêu Tử Mặc là xong, không phải chỉ là tạo ra một thân thể thôi sao!

"Nếu ngươi có thể giúp bổn tọa trùng tu được thân thể, bổn tọa sẽ dạy ngươi phương pháp tu luyện của ma giới. Nó sẽ giúp ngươi trường sinh bất tử, thấy thế nào?" Hoàng Cửu Lê sau khi trầm mặc một lúc, rồi lên tiếng.

"Ta là người, chuyện này sẽ không xảy ra vấn đề gì đấy chứ?" Phong Vô Ý cẩn thận hỏi lại, nhưng trái tim thì đang đập thình thịch. Trường sinh bất tử gì đó nàng không cần, nhưng.... phương pháp tu luyện của ma giới thì khác, ví dụ như ma pháp gì gì đó.

"Yên tâm! Một ngày khế ước còn chưa giải trừ, chúng ta vẫn chung một sinh mạng. Ngươi chết thì ta cũng hồn bay phách tán!" Hoàng Cửu Lê tức giận mắng.

"Cùng chung sinh mạng?" Phong Vô Ý bĩu môi: "Nói cách khác, chỉ cần ngươi còn sống thì ta sẽ không bị chết. Ngươi có thể trường sinh bất tử thì đương nhiên ta cũng sẽ không chết, chỉ cần khế ước còn thì ta vẫn còn tồn tại cùng với ngươi, xem ra điều kiện của ngươi đưa ra thật quá xấu xa rồi!"

Quy tắc của đặc công: Dùng hết mọi khả năng, đem toàn bộ biến thành lợi ích lớn nhất.

"Ngươi!" Hoàng Cửu Lê khó thở: "Phương pháp tu luyện của quân chủ ma giới tại Ma giới Đại Lục chính là bảo vật mà mọi người mơ ước, thế nhưng ngươi còn chưa vừa lòng?"

"Được rồi, thêm một điều kiện nữa. Trong thời gian ngắn sắp tới này, ngươi phải nghe toàn bộ mệnh lệnh của ta, coi như ta chịu thiệt một chút vậy" Phong Vô Ý vừa nghĩ vừa nói.

"Được, một lời đã định!" Theo lời nói của Hoàng Cửu Lê, trên dấu vết ấn ký khế ước cũng có ánh sáng lóe lên, giống như nhiều thêm một chút gì đó.

Phong Vô Ý vui vẻ vừa lòng đeo lại chiếc nhẫn lên tay, ngồi xuống giường cầm lên tượng gỗ nói: "Nói một chút xem, ngươi hiện tại có thể làm được những chuyện gì?"

"Không nhiều lắm" Hoàng Cửu Lê tức giận nói: "Không có thân thể, phần lớn ma pháp đều không có cách sử dụng được. Chỉ có thể sử dụng vài thứ đơn giản, nhưng đối với thân phận 'chủ nhân' của ngươi thì nó cũng không có hiệu quả gì!"

"Như vậy à.....Tối nay chúng ta cứ từ từ thử nghiệm đi" Phong Vô Ý nói xong, lấy ra một cái dây lưng buộc lên cổ tượng gỗ.

"Ngươi làm cái gì?" Hoàng Cửu Lê tức giận quát lên.

"Làm gì? Ngươi đã như vậy rồi ta còn có thể treo cổ ngươi được sao!" Phong Vô Ý thuận tay đem dây lưng cùng với tượng gỗ làm thành một vật trang sức, sau đó nói: "Đặt ngươi ở chỗ khác ta không yên tâm, cho nên phải mang theo người. Nhưng ngươi không được phép lên tiếng, nếu không người ngoài nghe được lại tưởng ngươi là yêu quá mà ném vào lửa thiêu!" [Truyện được post tại diễn đàn lê quý đôn]

"Hừ!" Hoàng Cửu Lê từ chối cho ý kiến, yên lặng trước tình cảnh này. Nhưng trong lòng thì suy nghĩ tới mười bảy mười tám phương pháp tra tấn dày vò, đợi tới khi khôi phục thân thể, giải trừ khế ước, hắn sẽ trút giận lên trên người nữ nhân đáng giận này!"

"Bốn....." Phong Vô Ý đưa tay gõ gõ lên tượng gỗ, lạnh lùng nói: "Ta không gọi là 'nữ nhân đang giận', cho nên không cần khiêu chiến tính nhẫn nại của ta!"

Hoàng Cửu Lê cả kinh, hắn chưa từng nghe nói qua người có khế ước lại bị chủ nhân đọc được suy nghĩ ạ? Nhưng dù sao trước mắt hắn cũng chỉ có thể đem mấy thứ hỗn loạn này đè nén xuống, miễn cho chưa ra trận quân đã chết.....

Phong Vô Ý thầm cảm thấy buồn cười, cái tên Ma Quân này.... căn bản là không thể nào giấu được bất kỳ tâm sự gì, chỉ cần nhìn thái độ là đã biết rồi. Loại người như vậy,..... trách không được lại bị người ta hãm hại tới mức này ạ, thật không biết hắn làm sao để trở thành người lãnh đạo chứ?

"Nương nương, Tống thái y đến" Giọng nói của Dao Nguyệt vang lên từ bên ngoài điện.

"Vào đi" Phong Vô Ý hô lên một tiếng, lại cùi đầu nói tiếp: "Từ giờ trở đi, ngươi cứ làm một cái tượng gỗ chân chính cho ta!"

Hoàng Cửu Lê tức giận tới mức điên lên, nhưng vẫn phải cố nhẫn nhịn.

"Nương nương đã cảm thấy tốt hơn được chút nào chưa?" Dao Nguyệt lo lắng hỏi.

"Vẫn là bệnh cũ mà thôi" Phong Vô Ý lắc đầu, mỉm cười nói: "Làm phiền Tống thái y rồi"

"Đâu có, đâu có, nương nương khách khí rồi" Tống Tuyên vội vàng hành lễ, rồi tiến lên cẩn thận bắt mạch.

"Thái Y, nương nương nhà ta như thế nào rồi?" Dao Nguyệt đứng bên cạnh, không kiên nhẫn lên tiếng.

"Không sao" Tống tuyên đưa tay vuốt chòm râu, mắt cười híp lại: "Nương nương chỉ bị sợ hãi, nên cần phải điều dưỡng lâu dài.... Vừa rồi lúc Tiêu Quốc Sư xuất cung cũng có nói qua. Nương nương gặp..... sau đó còn ở lại chỗ lão phu một lúc để đợi lấy đơn thuốc an thần"

"Vậy thì làm phiền thái y rồi" Phong Vô Ý mở miệng.

Lại là Tiêu Tử Mặc.... Người nam nhân này thật cẩn thận, làm việc gì cũng đều đi một bước tính trước ba bước. Cho nên không thể để hắn lại cho Hách Liên Diệu sử dụng, nhất đinh dù có phải dùng dây trói lại cũng phải mang đi cùng!
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc