Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 894: Lục Doanh quy lai (Lục Doanh quay về)

Trước Sau

break
Về đến đại điện Trừ Ma liên minh, mọi người chia ra ngồi hai bên, bên trái theo thứ tự là Lục Vân, Bách Linh, Trương Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Hứa Khiết, Lâm Vân Phong, Càn Nguyên chân nhân, bên phải lại là Phật Thánh Đạo Tiên, Lưu Tinh, Dương Thiên, Tư Đồ Thần Phong, Thiên Mục Phong, Quy Vô đạo trưởng, Trần Ngọc Loan vẫn ngồi bên trên. Nhìn qua mọi người, Trần Ngọc Loan nói trước: - Lần này Thương Nguyệt tỷ tỷ đã bình an quay về, đây chính là chuyện đáng mừng nhất, lại thêm Ngạo Tuyết tỷ tỷ bình an, chúng ta hẳn phải ăn mừng lớn, chuyện này giao cho Quy Vô đạo trưởng chuẩn bị. - Chuyện này minh chủ an tâm, ta đã phân phó đệ tử liên minh chuẩn bị yến tiệc để đón tiếp Thương Nguyệt và Thiên Mục Phong trưa nay, mà cũng để chúc mừng tất cả mọi người. Quy Vô đạo trưởng mỉm cười đứng lên, nồng nhiệt lên tiếng. Trần Ngọc Loan mỉm cười hài lòng, nói tiếp: - Lần này, khó khăn lắm mọi người mới tụ hội với nhau, ngoại trừ việc chúc mừng ra, chúng ta cũng nên bỏ chút công sức cho thiên hạ bá tánh. Trước mắt, tình thế nhân gian phức tạp nhiều biến đổi, mọi người có kiến nghị thế nào, có cách nhìn thế nào cũng đừng ngại nói ra, chúng ta tận hết khả năng cùng nhau vượt qua kiếp nạn này. Tư Đồ Thần Phong nói: - Chuyện trước mắt mọi người đều biết, cũng không cần nói nhiều, hay để Thiên Mục Phong nói tiếp chuyện của huynh ấy, cùng nhau đàm luận về những chuyện huynh ấy đã nhìn thấy, nghe thấy trong những ngày qua. Thấy mọi người đưa mắt nhìn, Thiên Mục Phong cũng không chần chừ, cất tiếng nói: - Ngoại trừ chuyện của Lý Trường Xuân ra, ta còn gặp một chuyện kỳ lạ. Đó là sau khi ta và Bổn Nhất bỏ chạy, lúc thương thế vừa mới khỏi, đột nhiên chúng ta cảm nhận được khí tức của Giới Thiện … Người thần bí đó hung hiểm quỷ dị, hung bạo kinh người, thực lực mạnh mẽ vô cùng, so ra còn lợi hại hơn Kiếm Vô Trần lúc trước, ta quả thật nghĩ không ra, trong nhân gian lúc nào xuất hiện nhân vật như vậy. Mọi người thất kinh, trầm ngâm không nói. Theo những lời của Thiên Mục Phong, những người đang ở đây chưa từng có ai đã từng gặp một cao thủ đặc tính kinh thế như vậy, vì sao trước giờ chưa từng có chút tin tức nào? Trần Ngọc Loan nhìn mọi người, nhỏ giọng hỏi: - Mọi người có biết được lai lịch của người đó không? Mọi người không nói, cùng nhau nhìn về phía Bách Linh vốn luôn điềm đạm, lại thấy lúc này nàng đang cau chặt đôi mày, ngồi yên trầm tư suy nghĩ về vấn đề vừa nói. Giây lát, Phật Thánh Đạo Tiên nhìn về Lục Vân, trầm giọng nói: - Lục Vân, có phải ngươi biết một chút gì đó phải không? Lục Vân trầm ngâm cất tiếng: - Ta đúng là đã nghĩ đến một số chuyện, bất quá cần phải tìm bằng chứng, lúc này còn chưa thể khẳng định được. Bây giờ đừng bàn luận đến vấn đề này, những phương diện khác có tin tức gì không? Quy Vô đạo trưởng đáp: - Tạm thời không có động tĩnh lớn nào, bốn người được phái đi Quỷ vực và Ma vực còn chưa quay về, Bắc Phong và Khiếu Thiên cũng chưa có tin tức, chỉ còn lại Phần Thiên, ta đã phái người đuổi theo, nhưng đến giờ … Lục Vân cắt ngang: - Được rồi, ta đã biết rồi. Phần Thiên hẳn không việc gì bởi vì ta đã có thể cảm nhận được khí tức của Lục Doanh đang nhanh chóng tiến gần về nơi này. Hiện nay, Kiếm Vô Trần không có tin tức, Hư Vô Giới Thiên có áp dụng biện pháp gì với những hành động của hắn không? Quy Vô đạo trưởng đáp: - Chuyện này cần phải có thời gian, những người huynh vừa đề cập đều là những cao thủ siêu cấp, đệ tử liên minh chúng ta căn bản không cách nào tiếp cận, vì thế thu thập tin tức vừa mất thời gian vừa mất công sức. Lục Vân sửng người, sau đó cười khổ lên tiếng: - Như vậy tạm thời không cần để ý đến những người đó. Hay là chúng ta hãy chờ Lục Doanh đến đây, xem thử nàng ta đã gặp chuyện gì sau đó mới ra quyết định. Quy Vô đạo trưởng nghe vậy không nói thêm gì. Bách Linh lại mỉm cười mà nói: - Lục Vân, bây giờ không nói chuyện chính sự nữa, huynh hãy kể cho mọi người những chuyện huynh đã gặp phải ở Cửu U Minh giới được không? Trần Ngọc Loan cũng phụ họa: - Đúng thế, nơi đó nghe nói rất thần bí, Lục đại ca hãy giảng giải cho chúng ta đi, cũng giúp cho chúng ta tăng thêm một chút kiến thức. Lục Vân hơi chần chừ, chuyện này chàng thật ra không muốn nói đến, nhưng nếu như Bách Linh đã mở miệng, tự nhiên chàng không thể cự tuyệt được. - Cửu U Minh giới hung hiểm quỷ dị, đó là nơi ác quỷ oan hồn tụ tập lại, hội tụ đầy đủ khí oán, hận, cừu, sát, tà, độc, tàn các khí trong trời đất. Nếu ở trong đó, người có tu vi cao cường không gặp phải phản ứng quá lớn, nhưng người có tu vi không đủ, sẽ dễ dàng bị mê man đi. Nơi đó hung hiểm hơn nhiều so với Quỷ vực, chỉ đáng tiếc nơi đó đã không còn được như xưa nữa. - Không được như xưa, ý là thế nào? Mọi người hoang mang nhìn Lục Vân, trong lòng không hiểu chút nào. Lời này của Lục Vân nghe ra hơi quái dị, nhưng tiếc là ở nơi đây mọi người lại nói không rõ được. Đối với nghi vấn của mọi người, Lục Vân không chút để ý, cứ tiếp tục nói thêm: - Ở nơi đó, ta đã gặp được ông chủ Cửu U, hơn nữa còn trao đổi một điều kiện với lão để đổi lấy tung tích của Thương Nguyệt, đồng thời, còn biết được một số chuyện từ lão. Trần Ngọc Loan vẻ mặt hiếu kỳ, hỏi dồn: - Lục đại ca, chuyện thế nào, có phải rất thần bí không một người biết chăng? Lục Vân liếc nàng, nhịn không được cười nói: - Đúng thế, điều này thuộc về loại bí mật không có người biết. Ngoại trừ ta ra, hẳn không có người thứ hai nào biết … Chữ “được” còn chưa nói ra, Lục Vân đột nhiên đứng lên, giọng đột ngột thay đổi nói với mọi người: - Lục Doanh đến rồi, chúng ta đi gặp nàng ta thôi. - Thật vậy, quá tốt, chúng ta cùng nhau đi gặp vị Long nữ của Đông hải thôi. Trần Ngọc Loan theo sát sau, vừa nói vừa dẫn mọi người cùng ra khỏi đại điện. Phi thân lên không trung, Lục Vân nhìn thấy hai bóng người đang bay đến, trên mặt lộ chút tươi cười. Đợi khi khoảng cách hai bên chỉ còn khoảng ba dặm, hình bóng của Lục Vân lóe lên, chớp mắt đã xuất hiện ngoài hai dặm, ngăn Phần Thiên và Lục Doanh đang tiến đến. Bốn mắt nhìn nhau, Lục Vân và Lục Doanh ai nấy trầm ngâm. Phần Thiên thấy vậy cũng không nói nhiều, âm thầm rời đi, chỉ còn hai người lẳng lặng nhìn nhau. Lục Doanh vẻ mặt thê lương, nhìn thấy Lục Vân hệt như thấy được người thân, trong mắt lệ tuôn lả chã. Lục Vân vẻ tươi cười biến mất, giọng êm ái nói: - Sao vậy, vừa thấy ta đã khóc rồi, trách ta không đến cứu muội hay là bởi vì chuyện khác vậy? Lục Doanh lắc đầu nhưng chỉ khóc lóc, âm thầm lộ vẻ đau thương tang tóc. Lục Vân cảm nhận được sự khổ sở trong lòng của nàng, không khỏi đưa tay vuốt lên mái tóc của nàng, nhỏ giọng nói: - Không cần phải khóc lóc, muội là Đông hải Long nữ, cho dù chuyện gì xảy ra muội đều cần phải kiên cường đối mặt. Nhìn ta đây, còn nhớ đến con thú trên vai ta không? Lục Doanh ngửng đầu, liếc nhìn Tứ Linh thần thú, phát hiện nó đã lớn khá nhiều so với ngày trước, đồng thời cũng phát ra một luồng khí tức khiến bản thân cảm thấy run rẩy. - Đúng là nó, đã lớn hơn nhiều so với ngày trước rồi. Lục Vân cười nhàn nhạt, trong lòng nghĩ lướt qua, Tứ Linh thần thú trên vai liền nhảy sang vai Lục Doanh, nhẹ nhàng đưa lưỡi liếm lấy những giọt lệ trên mặt của nàng. - Nhìn xem, nó cũng không muốn muội khóc, vì thế muội cần phải mạnh mẽ lên. Cho dù có chuyện gì đi nữa, chúng ta đều là bằng hữu, ta sẽ không bỏ qua mặc muội đâu. - Lục Vân, đa tạ huynh. Lần này ta đến đây tìm huynh chính là hy vọng huynh có thể giúp đỡ ta. Nhưng chuyện của ta cực kỳ nguy hiểm, ta sợ … Lục Doanh nhìn Lục Vân, ánh mắt đầy vẻ lo lắng. Lục Vân bật cười lên tiếng: - Đừng sợ, muội đã tìm đến ta chứng tỏ muội tin tưởng ở ta, nếu muội đã tin tưởng ở ta, muội hẳn phải tin tưởng nhãn quang của muội tuyệt đối sẽ không sai. Bây giờ khoan hãy nói những chuyện đó đã, chúng ta về tới Trừ Ma liên minh rồi lại nói, ở đó toàn là bạn hữu của ta, bọn họ đều trông mong được gặp muội. Lục Doanh liếc nhìn phía sau Lục Vân, chỉ thấy Phần Thiên đang nói chuyện với nhiều người, ai nấy đều nhìn về phía này, ánh mắt thân thiện cũng như có vẻ phức tạp khó hiểu. Đi theo Lục Vân, Lục Doanh nhẹ giọng nói: -Lục Vân, trên đường đến đây ta đã hỏi một số chuyện liên quan đến huynh. Phần Thiên cũng nói với ta một số thứ, nhưng không nhiều, chỉ nói huynh có ba vị hồng nhan tri kỷ, ngoài ra còn … Lục Vân hơi bối rối, quay đầu hỏi: - Muội hỏi những điều đó là có ý muốn tìm hiểu ta, hay là … Lục Doanh né tránh ánh mắt của chàng, vâng vâng dạ dạ nói: - Ta chỉ nghe nói huynh có ba người phụ nữ xinh đẹp rất yêu huynh, sợ là chuyện của ta sẽ gây thương hại cho các vị, vì thế muốn … Hiểu rõ ý tứ của nàng, Lục Vân cười nói: - Muội đã nghĩ quá nhiều rồi. Lẽ nào trong mắt muội ta là người trọng sắc khinh bạn chăng? - Không hề, ta không hề có ý tứ đó, nhưng ta … Lục Doanh vội vàng phủ nhận, vẻ mặt lộ ra trầm trọng đau xót. Lục Vân thấy vẻ mặt nàng như vậy, trong lòng mơ hồ có chút bất an. Lục Doanh liều mạng đến đây cầu cứu, chứng tỏ Hải vực đã phát sinh chuyện lớn. Nhưng cuối cùng là chuyện gì đây, chàng tạm thời còn đoán không ra được. - Lục Doanh, ta biết muội lo lắng thế nào. Nhưng nếu như muội là bằng hữu của Lục Vân, cho dù chuyện gì đi nữa, ta đều chia sẻ lo lắng với muội. Được rồi, cười lên đi, ta giới thiệu muội với mọi người. Thấy chàng đã nói như vậy rồi, Lục Doanh vội vàng bỏ đi bi thương, mỉm cười nghênh đón mọi người đang đến, trong ánh mắt lộ ra mấy phần kinh ngạc. Trước đây, nàng tập trung toàn bộ chú ý đến Lục Vân, hoàn toàn không để ý đến người khác. Nhưng lúc này khi hình bóng mấy người Bách Linh, Trương Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Trần Ngọc Loan đập vào mắt, vẻ đẹp rung động lòng người của mấy người khiến cho nàng thân là Đông hải Long nữ cũng hơi thất kinh. Ngây ngốc nhìn bốn người nữ, Lục Doanh cảm thán lên tiếng: - Người đẹp của nhân gian quả nhiên Hải vực không thể so sánh được. Bách Linh cười nói: - Đông hải Long nữ, cũng không có người nữ của nhân gian nào có thể so được, ta chính là Bách Linh. Nhìn vào đôi tay ngà ngọc đang nắm lấy tay mình, Lục Doanh đột nhiên tỉnh lại, hơi ngượng ngùng đáp lời: - Chào tỷ, ta là Lục Doanh, tỷ quả thật xinh đẹp. Bách Linh cười nhẹ lên tiếng: - Xinh đẹp không hề có giới hạn, chúng ta chỉ là có phần khác nhau mà thôi. Đến đây, cùng gặp Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, còn có Ngọc Loan, Hứa Khiết. Nồng nhiệt kéo tay nàng, Bách Linh giới thiệu bốn người nữ bên cạnh mình với nàng. Nói chuyện với nhau một lát, Trần Ngọc Loan nắm lấy tay Lục Doanh cười nói: - Ta cho tỷ biết, Bách Linh, Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt ba vị tỷ tỷ chính là hồng nhan tri kỷ của Lục đại ca. Ta chính là tiểu muội được Lục đại ca thương yêu nhất, Hứa tỷ tỷ là sư muội của Thương Nguyệt tỷ tỷ, hơn nữa còn là người trong lòng của Lâm thiếu hiệp. Tỷ tỷ có thể xem là người thế nào đối với Lục đại ca đây? Lục Doanh nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của nàng, cảm thấy vô cùng thân thiết, nhịn không được bật cười nói: - Ta chính là bằng hữu của Lục Vân, huynh ấy đã từng cứu mạng của ta. Trần Ngọc Loan thất kinh, hiếu kỳ nói: - Thật không, Lục đại ca từ trước đến giờ chưa hề nhắc đến, tỷ nói nhanh nhanh đi. Bên cạnh, Lục Vân nghe vậy cười mắng: - Được rồi, náo loạn của nửa ngày, để cho Lục Doanh gặp mọi người đi. Có chuyện gì đợi lúc quay vào đại điện mới nói đến cũng chưa muộn.
break
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc