Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 826: U Hoàng Huyết giới

Trước Sau

break
Lúc này, Lục Vân đã thu lại khá nhiều Ý Niệm Thần Ba, tập trung tâm trí để dò xét, phát hiện khí tức đó không chỉ có một mà có tới tám luồng, mỗi luồng có lộ trình vận hành khác nhau, lần lượt đan xen hình thành một đồ án Thái Cực hoàn chỉnh. Xem xét cẩn thận đường vận chuyển của tám luồng khí tức này, Lục Vân phát hiện tám luồng khí tức này tuy yếu ớt nhưng lại không giống nhau, tựa hồ ngầm dùng theo số lượng bát quái, ứng với tám cửa Khai, Hưu, Sinh, Thương, Đỗ, Cảnh, Tử, Kinh. Đã có được ý niệm, Lục Vân lập tức đối chiếu với khối ngọc thạch trước đó Vân giới Thiên Tôn đã ẩn mình vào, phát hiện quả đúng như mình tính toán, khối ngọc thạch đó vừa hay là cửa Khai trên đường vận hành, không trách Vân giới Thiên Tôn nhờ đó có thể ẩn tránh được. Đã kiểm chứng được điều suy nghĩ trong lòng, Lục Vân lập tức hiểu rõ bí ẩn trong đồ án Thái Cực. Té ra tám luồng chân khí trên bề mặt, tuyệt đối không phải luồng nào cũng có thể mở ra cửa xông vào tầng thứ hai, duy chỉ có luồng chân khí đại diện cho cửa Khai có thể mở ra mà thôi. Đồng thời, luồng chân khí di động cực nhanh đó cũng cần phải chọn lựa thời cơ, chỉ có thể chuẩn bị xuất hiện ngay tại nó vào lúc suy đoán không sai, mới có thể nắm lấy thời cơ trong tích tắc để thông qua khối ngọc thạch đó mà tiến vào. Đây cũng là nguyên nhân căn bản vì sao sau khi Vân giới Thiên Tôn tiến vào rồi, Lục Vân chỉ chậm một bước liền không thu được kết quả. Ngưng thần tĩnh khí, Lục Vân tập trung chú ý vào luồng chân khí đại diện cho cửa Khai, thuy đoán cẩn thận đường lối vận chuyển có nó, nhanh chóng nắm vững được quy luật này. Cười ngạo nghễ một tiếng, Lục Vân bay lên, ngay khi đến gần nóc đại điện, cả thân thể lóe lên ánh sáng huyền hoặc, hóa thành một luồng sáng bảy màu phóng thẳng vào trong khối ngọc thạch đó. Đúng lúc đó, Lục Vân chỉ phát hiện trên bề mặt ngọc thạch sóng ánh sáng dao động, bản thân tiến vào một khúc quanh của không gian và thời gian, trong đó chỉ có ánh sáng xanh đỏ đan xen, căn bản không nhìn thấy được bất cứ cảnh vật nào. Quá trình này kéo dài một lúc, ngay khi Lục Vân cảm thấy không nhẫn nại được nữa, đường ánh sáng trước mặt đột nhiên sáng lên, chớp mắt liền xuất hiện một thế giới tuyệt đẹp, nơi này lấp lánh ba màu đỏ vàng xanh lam. Ánh bảy màu lóe lên, Lục Vân trở lại nguyên bản, ánh mắt dò xét bốn phía, chỉ thấy nơi đây nhỏ hơn tầng thứ nhất một chút, bất quá cũng có thể nói là rộng rãi, cả đại điện ngập đầy ánh sáng hỗn hợp, khiến cho người ta chói mắt tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều. Tập trung tinh thần, Lục Vân dò xét vùng lân cận, phát hiện mắt thường vốn không thể nhìn xa được, Ý Niệm Thần Ba cũng chịu nhiễu loạn rất lớn, bản thân rơi vào trong vùng mê loạn. Tình trạng như vậy, Vân giới Thiên Tôn ẩn nấp nơi nào, chàng căn bản không tìm ra được, địch nhân trong tối, ta ngoài ánh sáng, tình thế có thể nói là bất lợi rất lớn. Ở trong nguy hiểm, Lục Vân càng đặc biệt cẩn thận, vừa dùng Ý Niệm Thần Ba vô hình phân bố phòng ngự trùng trùng điệp điệp, vừa phân tích đặc tính của ánh sáng đỏ vàng xanh lam. Thông qua tìm hiểu, Lục Vân phát hiện ba loại ánh sáng này có tính chất đặc biệt độc nhất vô nhị, trong đó sắc đỏ sẽ ngăn trở tầm nhìn quan sát của mắt thường, sắc vàng lại phản xạ lại Ý Niệm Thần Ba, còn sắc xanh lam lại ngăn trở hoàn toàn không cho linh thức xuyên qua. Ba màu hòa lẫn vào nhau, liền khiến cho người ở trong đó có mắt như mù, không thể nhìn rõ chuyện gì. Thôi không nghĩ thêm, Lục Vân ngưng thần suy tư, hoàn cảnh như vậy giao chiến với Vân giới Thiên Tôn tất nhiên không có đường thắng, phải làm thế nào mới xoay chuyển tình thế? - Lục Vân, không ngờ ngươi thật có bản lĩnh, nhanh chóng giải được huyền cơ bên trong để tiến vào tầng thứ hai. Nhưng càng lên cao, tình cảnh của ngươi càng nguy hiểm, thiết nghĩ điểm này ngươi cũng đã có phát giác. Thanh âm phiêu hốt bất định, lại có mấy phần uy hiếp từ bốn phương tám hướng truyền đến. Lục Vân cười lạnh mấy tiếng, phản bác lại: - Vô Cực thần điện chỉ có ba tầng, mỗi lần ta tiến lên một tầng, đường lui của ngươi lại ngắn đi một tầng, khoảng cách đến cái chết của ngươi cũng mất đi một phần, điều này hẳn ngươi cũng nên cảnh giác. - Hay cho Lục Vân ngươi giọng điệu thật sắc bén, tâm trí thật cuồng vọng. Bây giờ nếu như ngươi đã đến tầng thứ hai của Vô Cực thần điện, hẳn không cần phải nghĩ toàn mạng trở ra. Nói thật cho ngươi biết, tầng này có tên là “U Hoàng Huyết giới”, ngụ ý vào lúc hoàng hôn, anh hùng chậm chạp, kiếp nạn đầu rơi máu chảy xảy đến. Lời vừa dứt, trong đại điện ảo ảnh đột nhiên hiện ra, ba bóng sáng một đỏ, một vàng, một xanh bắn đến như chớp, hệt như có ba lưỡi đao bén với sức mạnh chém nát thời gian và không gian, hung hăng bắn thẳng đến Lục Vân. Đứng yên bất động, Lục Vân phảng phất như không biết, nhưng ba bóng sáng đó khi đến gần liền bị phòng ngự của chàng đánh nát. Trong lòng Lục Vân hiểu, né tránh hẳn là có thể, nhưng chàng biết rõ, một khi đã bắt đầu thì không thể dừng lại, vì thế chàng dự tính dùng tĩnh chế ngự động, dùng bất biến để ứng phó vạn biến, trong lúc chưa nghĩ được đối sách tốt, tạm thời không cần phản kích. Vân giới Thiên Tôn hơi kinh ngạc với phản ứng của chàng, cười trào lộng: - Lục Vân, ngươi rất thông minh. Nhưng nếu chỉ như thế không đối phó lại, ngươi có thể chịu đựng đến lúc nào đây? Lời vừa dứt, bóng sáng lại xuất hiện, lần này là sáu luồng đao sáng dùng thế hợp nhau phát kích, uy lực lập tức tăng gấp bội. Lục Vân cảm nhận được áp lực, vội vàng thi triển pháp quyết “Hư Vô Không Ngân”, toàn thân đột nhiên mờ đi hệt như bằng không khí, thoải mái chịu đựng tất cả công kích. Đồng thời, Lục Vân cũng nghĩ đến một đối sách, đó là gia tăng thêm vào ánh sáng ba màu để dùng chính nó hỗ trợ chính mình phân tích mọi thứ chung quanh. Ánh xanh lóe lên, Lục Vân không chút chậm trễ, “Thái Huyền Liệt Thiên đạo” mạnh mẽ tuôn trào từ người chàng hệt như một cơn cuồng phong thổi đến, chỉ giây lát đã ngập tràn khắp đại điện, khiến cho ánh sáng bốn bề càng thêm chói mắt, tầm nhìn càng thêm phần mơ hồ không rõ. La lên một tiếng kinh dị, Vân giới Thiên Tôn quát lớn: - Lục Vân ngươi thật giảo hoạt, đáng tiếc ngươi suy nghĩ quá đơn giản rồi. Chữ rồi vừa dứt, ánh sáng ba màu trong đại điện đột nhiên hội tụ lại, hình thành một quả cầu ánh sáng ba màu quanh thân Lục Vân, bề mặt có hào quang luân chuyển, mỗi lần lướt quanh một vòng thì quả cầu ánh sáng lại thu nhỏ một khoảng nhất định. Rất nhanh, quả cầu này đã thu nhỏ đến đường kính chừng một trượng, áp lực bên trong càng mạnh mẽ, cho dù Lục Vân đã thi triển pháp quyết “Hư Vô Không Ngân” cũng vẫn cảm nhận được nguy cơ. Một chiêu này của Vân giới Thiên Tôn thật ác độc, ông lợi dụng đặc tính của ánh sáng ba màu ngăn trở mọi tầng ý thức xuyên qua, mạnh mẽ vây khốn Lục Vân vào trong, ép chàng không cách nào thi triển thuật Không Gian Khiêu Dược, chỉ có thể thẳng thắn đón đỡ mà thôi. Đồng thời, Vân giới Thiên Tôn lợi dụng hoàn cảnh vật lý nơi này, thúc động đồng thời sáu Thái Cực Bát Quái trước sau, trái phải, trên dưới cùng vận hành, phát động một chiêu mạnh đến tuyệt thần diệt tiên. Nguy hiểm nhanh chóng ập đến, Lục Vân không ngờ Vân giới Thiên Tôn lại xuất động toàn lực tấn công, điều này khiến lòng chàng chấn động, trong lúc gấp rút không khỏi hơi bối rối trở tay không kịp. Cố gắng định thần lại, Lục Vân vừa suy nghĩ kế ứng phó, vừa mở rộng hai tay phát xuất khí thế to lớn để chống lại áp lực sinh ra do quả cầu ánh sáng thu nhỏ lại. Hai sức mạnh gặp nhau, sức mạnh điên cuồng hoang dã trong quả cầu ánh sáng tung hoành đánh thẳng, khiến cho thân thể Lục Vân lắc lư, khóe miệng tươm máu tươi. Theo lý thuật, lúc này Lục Vân đã tiến đến mức kinh thiên động địa, hẳn không dễ dàng bị vây khốn. Nhưng một chiêu này của Vân giới Thiên Tôn, chính là hội tụ toàn bộ linh khí của Vân Chi Pháp giới, dùng Vô Cực thần điện làm chất trung gian, phát ra một chiêu hủy trời diệt đất. Vì vậy, phản kích của Lục Vân bị nó đánh lui, sức phản lực lại thêm áp lực bên ngoài tự nhiên ép cho Lục Vân trọng thương phun máu. Gầm lên một tiếng giận dữ, Lục Vân nhanh chóng điều chỉnh chân nguyên trong cơ thể, vừa thay đổi pháp quyết tiếp tục phản kháng, vừa thi triển Hóa Hồn phù thôn tính áp lực quanh mình. Lúc này đây, áp lực quanh thân của Lục Vân đã mạnh đến mức có thể hủy diệt mọi vật thể. Để trung hòa được nguy cơ này, Lục Vân chỉ có thể dùng Hóa Hồn phù thôn tính luồng sức mạnh này, hơn nữa còn biến nó thành chân nguyên nhập vào trong cơ thể mình, nhằm giảm thiểu áp lực bên ngoài, giằng co với sự hủy diệt đang ập đến. Biện pháp của Lục Vân đúng là không sai, nhưng sau khi thi triển rồi chàng mới phát hiện, tốc độ tạo nên chân nguyên của mình còn xa mới so được với tốc độ gia tăng của áp lực bên ngoài, hành động này có thể nói là như đào ao chứa nước biển, căn bản không thể đối phó được. Hơi giận dữ, Lục Vân trong tình huống không còn cách nào thực hiện được, trong lòng phát sinh một tình cảm nóng nảy. Trong lòng chàng vốn cho mình có được sức mạnh to lớn, đủ sức hủy diệt mọi thứ, nhưng hiện thực tuyệt đối không phải như vậy, đúng là có nhiều chuyện không thể dự tính được biến hóa, đã điều khiển vận mệnh của chàng. Phát hiện được quẫn bách của Lục Vân, Vân giới Thiên Tôn bật cười lớn nói: - Lục Vân, nhiều lần giao chiến ngươi đều may mắn thoát khỏi, nhưng lần này ngươi tuyệt đối không còn được may mắn đó nữa đâu. Lục Vân gầm lên giận dữ: - Đừng vội đắc ý, ta có thể vài lần không chết, tuyệt đối không nhờ vào vận may, mà chính là thực lực của ta. Hai tay giơ cao, toàn thân Lục Vân lấp lánh ánh bảy màu. Trong tình huống bị ép không còn lối thoát, chàng bắt đầu thi triển toàn lực “Thiên Địa Vô Cực”, dùng cảnh giới “Sở Hướng Vô Địch”, bắt đầu phát động phản kích mãnh liệt nhất. Theo sự vận chuyển nhanh chóng của chân nguyên toàn thân Lục Vân, một luồng bá khí rung động trời đất bắt đầu tuôn ra, chớp mắt đã gặp phải áp lực do quả cầu ánh sáng tạo ra, giữa hai bên liền có hoa lửa tung tóe, tiếng sấm ầm ầm không dứt, toàn bộ quả cầu ánh sáng dao động nhấp nhô, cảnh tượng bên trong thật hỗn loạn, căn bản nhìn không rõ được hình bóng của Lục Vân. Tình huống này cứ mãi tiếp tục, Vân giới Thiên Tôn khi cảm ứng được Lục Vân phản kích kịch liệt, vội vàng thúc động toàn bộ chân nguyên trong cơ thể, dùng quyết tâm cứng rắn vô cùng, tập trung vào một chỗ. Cứ như thế, quả cầu ánh sáng chịu ảnh hưởng của ông, lập tức uy lực tăng gấp bội, dấu hiệu bắt đầu khuếch tán nhanh chóng ngừng lại, hơn nữa còn mau chóng thu nhỏ, lập tức mạnh mẽ ép chặt Lục Vân ở giữa. Trong đại điện, theo sự thi triển của Vân giới Thiên Tôn, ánh sáng ba màu đỏ vàng xanh lam vốn chói mắt nhanh chóng yếu đi, sáu Bát Quái xung quanh vận chuyển nhanh chóng, từng cái đều phát xuất một cột sáng xoay tròn kết nối với quả cầu ánh sáng, hỗ trợ Vân giới Thiên Tôn áp chế Lục Vân trong chỗ nguy khốn. Rơi thân vào vòng nguy hiểm, Lục Vân ngoan cường phản kích, dùng sức mạnh to lớn vô cùng chống đỡ khiến phạm vi khống chế của quả cầu ánh sáng giữ nguyên, không cách nào thu nhỏ nữa. Cứ như vậy, hai bên rơi vào tình trạng giằng co, sức mạnh cả hai nhanh chóng tiêu hao, ai có thể kiên trì tới cuối cùng thì có thể đạt được thắng lợi. Trước mắt, phân tích tình hình của Lục Vân, chàng đã bị trọng thương, tuy nhiên chàng lại có thể chuyển hóa áp lực to lớn bên ngoài thành chân nguyên bản thân, dùng nó để chống lại Vân giới Thiên Tôn, nhưng cứ kéo dài mãi như thế, thân thể chàng căn bản không cách nào chịu đựng nổi, cuối cùng vẫn phải rơi vào vận mệnh bại vong. Điều này, trong lòng Lục Vân có quan tâm, nhưng lúc này chàng không còn cách nào khác, ngoại trừ việc liều chết còn có thể làm thế nào đây?
break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc