Hắn không hiểu nguyên nhân, chỉ nghĩ là mình nhân lúc Hứa Thiến ở đây mà đυ. Tú Tú khiến nàng sợ.
Tô Tú Tú được Hàn Liệt dỗ dành như thế thì hơi ngượng ngùng.
Nàng hít sâu một hơi, nuốt hết mọi ấm ức nghẹn ngào xuống, nhẹ nhàng nói: “Hàn Liệt, ta quên mất là huynh còn phải lấy vợ. Nếu không thì chúng ta dừng lại...”
Nàng còn chưa nói dứt lời thì Hàn Liệt đã cười lạnh một tiếng: “Vừa rồi là ai chủ động! Tô Tú Tú, rốt cuộc nàng có nói thật câu nào không?”
Vẻ mặt Tô Tú Tú tràn đầy sự lo lắng: “Nhưng mà...Nói cho cùng thì ta cũng chẳng thể nào thân thiết với huynh như nương tử của huynh được, lỡ như sau này lộ ra...”
“Không đâu.”
Tô Tú Tú trợn tròn mắt, khó tin nhìn Hàn Liệt.
Nàng không hiểu lời hắn nói rốt cuộc là có ý gì.
Sự kinh ngạc của lộ ra rõ ràng, Hàn Liệt vươn tay lau nước mắt cho nàng, im lặng than thở: “Ta có người trong lòng, chỉ là người trong lòng ta lại là thê tử của người khác. Nàng ấy không có ý định hòa ly, thế nên ta chỉ có thể chờ đợi trong vô vộng, có lẽ chờ cả đời cũng chẳng chờ tới.”
Hả?
Tô Tú Tú thở dài một hơi, nhưng, trái tim không hiểu sao lại cảm thấy buồn.
Nàng cắn môi, khẽ hỏi: “Vậy nếu như người trong lòng huynh hòa ly thì huynh sẽ cưới nàng ấy sao? Nếu vậy, huynh có khi nào nói ra chuyện của chúng ta với nàng ấy không?”
Lần này, Hàn Liệt trực tiếp giơ ba ngón tay lên: “Ta thề, nếu như sau này ta nhắc tới chuyện giữa ta và Tô Tú Tú với thê tử của ta thì ta sẽ không được chết tử tế!”
Tô Tú Tú nghe được mấy chữ cuối cùng thì sắc mặt tái nhợt, nàng theo bản năng muốn bịt miệng hắn lại, nhưng hắn lại tránh đi.
Sau khi nghe xong lời thề của Hàn Liệt, Tô Tú Tú không nhịn được mà bật khóc, cảm thấy áy náy vô cùng: “Hàn Liệt... Ta không có ý đó... Huynh... Thực ra huynh không cần phải như thế.”
Hàn Liệt không thèm để ý chút nào, vẫn cười một cách thản nhiên như thế, cười đến mức trái tim Tô Tú Tú không nhịn được mà đập rộn ràng.
“Bây giờ Tú Tú có thể yên tâm rồi chứ?”
Tô Tú Tú hoảng sợ né tránh ánh mắt của hắn, chân tay luống cuống: “Ta... Không còn sớm nữa, ta... ta về trước đây...”
Nàng còn chưa kịp nói xong thì Hàn Liệt đã nghiến răng nghiến lợi mà hôn nàng: “Tú Tú, nàng nhất định phải hành hạ ta đến chết mới cam lòng đúng không?”
©ôи th!t của hắn cũng không cam lòng yếu thế, nhanh chóng đâm vào nơi sâu nhất. Thân thể Tô Tú Tú bị đâm nảy lên, nàng lập tức há hốc miệng để thở.
Nàng không hề có ý đó mà.
Chỉ là vì hạ thể của nàng ngậm lấy ©ôи th!t của hắn lâu quá nên hơi quên mất.
Đáng tiếc, Hàn Liệt cũng không cho nàng thời gian giải thích, hắn như một con dã thú, mãnh liệt đâm vào trong ŧıểυ huyệt của nàng!
“
A... Ưm... A...”
Nguyên bản là nữ ở trên và nam ở dưới, nhưng khi Hàn Liệt dỗ dành Tô Tú Tú lại biến thành hai người nằm nghiêng.
Bắp đùi của hắn hơi gác lên đùi nàng, lập tức tiến vào!
Tư thế nằm nghiêng này khiến cho đỉnh của quy đầu đâm vào dễ dàng hơn.
Tô Tú Tú chỉ cảm thấy thân thể bị đâm đến tê dại!
Chờ một lúc sau, khi Hàn Liệt đâm vào rút ra mấy trăm lần thì hắn mới bắn tinh ra, lấp đầy trong ŧıểυ huyệt của nàng!
Tô Tú Tú bị cảm giác nóng ấm đột nhiên phun trào làm cho giật bắn mình, nàng vừa mới lên cao trào chưa bao lâu, thân thể vẫn còn mẫn cảm, Hàn Liệt vừa bắn tinh ra thì nàng cũng không nhịn được mà lên cao trào lần nữa!
Hai người thở hổn hển, nàng dán lên người Hàn Liệt, chậm rãi ổn định nhịp thở. dươиɠ ѵậŧ của Hàn Liệt sau khi bắn tinh xong thì hơi mềm xuống, hắn định rút ra ngoài.
Tô Tú Tú thình lình nghĩ đến những lời nói của Đào Đào, nàng lập tức ôm ghì lấy hắn: “Đừng rút ra.”
dươиɠ ѵậŧ nửa cứng nửa mềm lại bắt đầu có xu hướng ngóc đầu lên, Hàn Liệt nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Tô Tú Tú: “Không rút ra thì thân thể của nàng có chịu nổi không?”