Lúc vừa mới đâm vào, Tô Tú Tú cảm thấy bên trong mình cương cứng đến cực điểm. Nhưng Hàn Liệt lại không cho nàng thời gian phản ứng lại, vừa đâm vào đã bắt đầu di chuyển. Chẳng mấy chốc, cơn đau đớn chậm rãi biến mất, thay vào đó là sự thoải mái dễ chịu.
Đây là lần đầu tiên Tô Tú Tú phát hiện, thì ra sau khi bị đâm vào nhiều thì nơi đó cũng sẽ dần dần to lên!
Nàng nhắm mắt lại, liên tục rêи ɾỉ, thân thể đỏ bừng.
Hàn Liệt càng lúc càng cảm thấy nóng.
Hắn liên tục đâm ba ngón tay vào trong ŧıểυ huyệt của nàng, chờ đến khi ngón tay thứ ba cũng có thể di chuyển trơn tru thì hắn mới cởi quần ra, cho dươиɠ ѵậŧ của mình ra ngoài.
dươиɠ ѵậŧ của hắn chĩa thẳng đứng, trên đầu còn dính chút dịch trắng.
Hàn Liệt nhanh chóng rút ba ngón tay ra, sau đó đỡ lấy ©ôи th!t, chĩa vào phần miệng ŧıểυ huyệt!
Ba ngón tay rời khỏi cơ thể, Tô Tú Tú nhất thời cảm thấy hạ thể trống rỗng muốn chết.
Nàng mờ mịt mở mắt ra, ấm ức nhìn về phía Hàn Liệt, giọng nói khàn khàn: “Hàn Liệt, sao huynh không đυ. ta nữa?”
Nhìn dáng vẻ này của nàng, hô hấp của Hàn Liệt như cứng lại, dươиɠ ѵậŧ cũng không khống chế được nữa mà trực tiếp đâm vào trong ŧıểυ huyệt.
Vừa rồi chỉ là ba ngón tay mà Tô Tú Tú cũng chật vật lắm mới nuốt hết được, bây giờ đột nhiên biến thành dươиɠ ѵậŧ to lớn hơn gấp bao nhiêu lần, nàng lập tức đau đến chảy nước mắt: “Huynh đâm cái gì vào người ta vậy? To quá, không được đâu, ta không nuốt được!”
Trong lúc giặt quần áo nàng đã sớm nghe nhóm Đào Đào nói chuyện rồi, bọn họ kể rằng Lâm đại tỷ ở thôn bên cạnh từng nhét cả một khúc gỗ lớn vào nơi đó của mình, nghe nói là vì tướng công của tỷ ấy thích nhìn tỷ ấy làm những chuyện da^ʍ đãиɠ như vậy! Có một lần, Lâm đại tỷ nhét khúc gỗ lớn quá, lúc rút ra rất khó khăn, còn phải đi gọi đại phu tới hỗ trợ!
Tô Tú Tú chưa từng nhìn thấy chuyện đó nên không tin lắm, nhưng mà không ngờ bây giờ Hàn Liệt cũng đối xử với nàng như vậy!
Nàng rất sợ, ŧıểυ huyệt vốn dĩ đã nhỏ, lúc này lại càng siết chặt lại hơn.
Tô Tú Tú vừa khóc lóc vừa cầu xin: “Hàn Liệt, ta xin huynh, huynh đừng đâm khúc gỗ vào trong người ta như thế. Nếu huynh không muốn đυ. ta thì huynh cứ nói, ta sẽ không quấy rầy huynh nữa!”
Hàn Liệt bị nàng thít chặt đến mức da đầu tê dại, không nhịn được mà rên lên một tiếng đau đớn.
Nghe thấy nàng vừa khóc vừa nói như vậy, hắn không nhịn được mà bật cười, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ. Nàng đang suy nghĩ cái gì vậy, dươиɠ ѵậŧ của hắn mà nàng coi là khúc gỗ?
Hàn Liệt vươn tay đỡ eo Tô Tú Tú, dươиɠ ѵậŧ của hắn mới chỉ tiến vào được một nửa. Hắn đè nàng lên chân mình, nhẹ giọng: “Ngoan, mở mắt ra nhìn xem, có phải ta đâm khúc gỗ vào trong dâm huyệt của nàng không.”
Dù được đỡ dậy nhưng cơ thể Tô Tú Tú vẫn mềm nhũn.
Nàng tựa vào cánh tay Hàn Liệt, cúi đầu nhìn xuống. Không nhìn thì thôi, vừa mới nhìn thì nàng lập tức ngây ngẩn cả người.
“Đây là dươиɠ ѵậŧ của huynh? Vậy thứ lúc trước...”
Hàn Liệt giơ ba ngón tay của mình ra.
Tô Tú Tú nhìn ba ngón tay của hắn, rồi lại nhìn dươиɠ ѵậŧ to lớn của hắn, không nhịn được cảm thán: “Sao dươиɠ ѵậŧ của huynh to thế?”
Nhìn thấy nàng có ý định lùi bước, Hàn Liệt lập tức lên tiếng: “Chẳng phải người ta thường nói, dươиɠ ѵậŧ của nam nhân càng lớn thì nữ nhân sẽ càng sung sướиɠ sao? Ta cứ nghĩ Tú Tú đã biết dươиɠ ѵậŧ của ta lớn nên mới chọn ta chứ?”
Tô Tú Tú kinh hoàng che mặt lại, lắp ba lắp bắp nói: “Không... Không phải.”
Nhưng nàng cũng không phủ nhận là mình biết dươиɠ ѵậŧ của Hàn Liệt rất lớn.
Mỗi lần nàng đi giặt quần áo thì đều nghe nhóm ŧıểυ tức phụ nói chuyện, Tô Tú Tú cũng từ miệng bọn họ mà nghe được biết bao tin tức trong thôn ngoài thôn.