Thập Niên 90: Xuyên Thành Mèo Tôi Muốn Làm Công Cho Tổ Quốc

Chương 49

Trước Sau

break

 

Mèo đen nhỏ đang ngẫm nghĩ, Bạch Hạ Hạ không biết nó có hiểu hay không.

 

Hai con mèo, một đen một trắng, đứng đối diện nhau kêu meo meo liên tiếp, khiến Lưu Phong đứng xem sợ ngây người. Mèo đen cứ gật đầu, rồi lại lắc đầu, rốt cuộc là nó đồng ý hay từ chối? Mèo được nuôi trong nhà đang đàm phán với mèo hoang à?

 

Không biết vì sao, từ trên người hai con mèo này, Lưu Phong thật sự nhìn thấy cảnh tàn sát khốc liệt, giữa bác gái bán đồ ăn trong chợ và người bán hàng rong đang trả giá.

 

Lưu Phong: Hoảng hốt. Bây giờ mèo con cũng biết mặc cả hả? Trông còn trâu bò hơn anh ấy!

 

Lưu Phong rất khâm phục những người biết mặc cả, bởi vì anh ấy không mở nổi miệng, không biết nói chuyện.

 

Anh ấy khom người, tay chống lên đầu gối, bỏ ý định rời đi, ở lại xem tiếp.

 

Bạch Hạ Hạ không biết Lưu Phong đang nghĩ gì, toàn tâm toàn ý căn dặn mèo đen những việc cần chú ý. Không biết có phải cô gặp ảo giác hay không, dường như sau bao khó khăn, mèo đen nhỏ đã nghe hiểu, khi nghe xong giao phó, phản ứng trở nên nhanh nhạy hơn nhiều.

 

“À, được.” Mèo đen nhỏ ngồi liếm chân, Bạch Hạ Hạ thấy nó lấp đầy cái bụng bằng đất cát thì hơi khó chịu.

 

Khuôn mặt mèo đen đờ đẫn, có lẽ vì trong thời gian ngắn phải tiếp thu quá nhiều thứ vào đầu, nó hỏi: “Nếu tìm thấy thứ cậu muốn tìm thì chúng tôi có thể ăn ngon hơn hả?”

 

“Đúng vậy, tất cả mèo đều có phần mà!” Bạch Hạ Hạ khoác lác, không hề tỏ ra keo kiệt. Mặc dù trên người cô không có một đồng nào, nhưng giả vờ rất tốt.

 

Nhìn dáng vẻ của tôi đi! Một con mèo cao quý có cuộc sống sung sướng, vừa nhìn đã biết con sen là kẻ có tiền!

 

Cô ưỡn ngực, cố gắng học theo biểu hiện của đám con nhà giàu xứ Versailles, nói: “Yên tâm, đảm bảo con sen sẽ mở tiệc lớn thiết đãi các cậu.”

 

Nếu thật sự có thể tìm được người thì đám mèo này được tính là góp sức lớn. Không nói đến những cái khác, đảm bảo không thiếu phần của đám mèo này. Chút thức ăn không thể nào sánh bằng một mạng người.

 

Thật ra Bạch Hạ Hạ không dám đặt quá nhiều hy vọng, chỉ là đâm lao phải theo lao. Dù được hay không thì cô cũng đã cố gắng.

 

Không biết việc tìm mèo con để điều tra thông tin của người có đáng tin cậy hay không, nhưng Bạch Hạ Hạ cũng chỉ là một con mèo, có thể làm gì thì làm cái đó. Miễn cô đã hết lòng hết dạ, dốc hết sức lực là được.

Cô hẹn thời gian lần sau gặp mặt với ba anh em mèo hoang xong, đến khi đó cô gặp những người lao động hợp đồng, ừm, gặp mặt xong là mọi chuyện sẽ xong xuôi!

 

Bệnh viện quân khu Thông Thành ở trung tâm thành phố, cách khu phố phía Nam một đoạn đường.

 

Bạch Hạ Hạ nghĩ cô sẽ đi tìm mèo ở khu phố phía Nam, nhưng cách này rất nguy hiểm.

 

Quan trọng nhất là… Cô mù đường. Sợ đến lúc tìm được người rồi nhưng cô lại không về được, vậy thì thảm.

 

Mèo đen làm cho cô rất ngạc nhiên, cũng rất vui mừng. Tâm hồn mèo yêu lao động, đi làm vì miếng cơm manh cá mà! Mèo đen đảm nhiệm nhiều công việc, bày tỏ rằng có thể làm được!

 

Chúng nó có cách để vượt qua, Bạch Hạ Hạ không biết vùng đó là nơi tụ tập của rất nhiều chó mèo hoang đến từ nhiều nơi khác nhau. Khá rối loạn, có rác rưởi, có đồ ăn, vì không có ai quản lý nên chó mèo hoang cũng tự nhiên nhiều lên như vậy.

 

Bạch Hạ Hạ nhìn theo mèo đen dẫn mèo cam béo nhảy lên bờ tường, cam béo vụng về ở theo phía sau.

 

Nó ở góc tường giãy giụa chật vật rồi cuối cùng rơi bụp xuống đất.

 

Cam béo không hề để ý, lại nhảy lên một lần nữa, quay ra kêu meo meo với Bạch Hạ Hạ rồi lại tiếp tục học cách nhảy lên tường, bám vào và chạy đi mất.

 

Bạch Hạ Hạ còn đang lo lắng cam béo sẽ ngã xuống nhưng người ta là béo mà linh hoạt. Bạch Hạ Hạ nghiêng đầu nghĩ: Cô bỗng nhiên cảm nhận được sự vui vẻ của việc làm chủ. Đúng là có tiền có uy lực hẳn, có cá nhỏ có thể sai khiến được mèo nha!

 

Sau khi trở thành mèo, Bạch Hạ Hạ chậm chạp nhận ra cảm giác vui vẻ của việc làm chủ.

 

Lại còn rất… Thoải mái nha!

 

Bạch Hạ Hạ bước đi thong thả xinh đẹp, ung dung đến gần Lưu Phong.

 

Bây giờ sẽ giải quyết việc chụp lén.

 

Đi vòng quanh Lưu Phong giống như đang đánh giá một thứ đồ.

 

Cuối cùng yên ổn ngồi chồm hổm đối diện Lưu Phong, đôi mắt hai màu nhìn chằm chằm vào anh ấy.

 

Làm cho Lưu Phong mờ mịt khó hiểu, nghi ngờ mà đưa tay ra: “Meo meo?”

 

Mèo Ba Tư nhà nuôi rất thân thiết với con người, có con mèo sẽ chủ động tiến tới cọ vào người ta. Con mèo này, chẳng lẽ cũng…

 

“Đúng là đồ thối tha không biết xấu hổ, đã chụp lén lại còn muốn sờ miễn phí!”

 

Bạch Hạ Hạ nghiêng đầu tránh, đi tới gần chân Lưu Phong, dùng chân sau đạp một cái rồi thu lại, lăn mình nằm xuống.

 

break
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường

Báo lỗi chương