[Thập Niên 70] Lão Đại Ở Mạt Thế Mang Không Gian Đến Niên Đại Văn

Chương 33 - Vương Mai

Trước Sau

break
Những con gà mái cô mua trước đó cũng đã bắt đầu đẻ trứng rồi.

Buổi tối hai ngày hôm trước lúc cô lướt trong hệ thống mua sắm đã dùng một thỏi vàng mua một mảnh linh điền nhỏ, thức ăn được trồng trong linh điền đều có mùi vị rất tốt, hiện tại căn bản toàn bộ nguyên liệu nấu ăn mà cô dùng đều được lấy từ trong không gian, có cải xanh mới hái, nhìn xanh tươi lại ướt át, còn có cà chua đỏ au, màu sắc khiến người ta nhìn một cái đã muốn cắn.

Thịt được kho chung với đường đã lên màu xong, cuối cùng là dùng nồi áp suất ninh, cô rất thích dùng nồi áp suất hầm thịt, làm như vậy sẽ khiến thịt vừa mềm lại vừa thấm vị, hơn nữa lại rất tiết kiệm thời gian.

Lúc này lại nghe thấy tiếng máy giặt vang lên nên cô đành phải dừng động tác xào thức ăn lại, lấy quần áo từ trong không gian ra rồi phơi lên dây thừng, sau đó cô còn tạt một chậu nước ở trong sân cho giống như mới vừa rồi cô mới giặt quần áo vậy.

Quần áo được phơi dưới ánh mặt trời, vậy nên trước khi mặt trời lặn xuống ở phía Tây thì nhất định quần áo sẽ khô hết, như vậy thì đến tối cậu ba và anh cả lúc tắm rửa có thể đổi quần áo rồi.

Chuẩn bị quần áo xong cô lại vào không gian xào tiếp đồ ăn, thịt kho được ninh trong nồi áp suất cũng đã xong, lấy chén đĩa từ bên ngoài múc đồ ăn vào rồi bỏ lại vào trong nồi, cô chống nạnh đứng nhìn bếp đất ở trước mặt, không biết nhớ đến cái gì mà đột nhiên cô lấy súng phun từ trong không gian ra, nhóm lửa ở bếp đất bằng đồ công nghệ cao, lại thả thêm hai cục than đá mà chỉ khi đến mùa đông mới dùng vào, nhìn thành quả bản thân khổ cực làm ra, cô hài lòng mỉm cười, hiện tại chỉ cần trước khi anh cả đi tới phòng bếp bưng canh gà ra là được, dù sao cháo gà ở trong không gian sẽ giữ nguyên nhiệt độ chứ không nguội đi được.

Đến lúc gần mười hai giờ trưa thì cuối cùng cũng nghe thấy tiếng nói chuyện của cậu ba, cô vừa mở cửa ra thì lập tức nhìn thấy Vương Mai ở trước mặt cậu ba cuống cuồng giải thích cái gì đó.



“Vẫn chưa đi à?”

Đôi mắt Phó Hiểu đột nhiên cực kỳ lạnh lẽo.

“Cậu, cơm đã làm xong, vào ăn cơm thôi.”

Nghe được tiếng của cô, Phó Vĩ Luân xoay người ngẩng đầu nhìn cô một cái, giọng điệu lại lần nữa dịu dàng: “Ừ, được.”

Nhưng khi quay người lại, sự dịu dàng trong mắt anh ấy đã tan hết, mặt không chút biểu cảm nhìn vị khách không mời mà đến trước mặt.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc