“Để đảm bảo an toàn, đội sản xuất quy định phải có từ 2 người trở lên đi chăn thả gia súc. Hiện tại đội đang thiếu người trầm trọng nên đành phải bố trí cho các cô mỗi người đi theo một người chăn nuôi giàu kinh nghiệm thôi.” Đại đội trưởng vừa nói vừa ngồi xuống mép giường đất của các nữ thanh niên, thò tay vào trong chăn, sưởi ấm.
“Tôi đã chọn được bốn con ngựa rất hiền lành rồi, lát nữa mọi người chọn mỗi người một con, dù có biết cưỡi ngựa hay không thì cũng thử xem sao. Chăn cừu, chăn bò tuy đi xa nhưng đi chậm. Nếu sợ cưỡi ngựa thì có thể đi bộ, mệt thì leo lên lưng ngựa, nhờ người chăn nuôi dìu cho. Nếu không dám cưỡi ngựa thì có thể cưỡi lạc đà hoặc bò cái chưa mang thai cũng được. Vừa chăn gia súc vừa học hỏi kinh nghiệm, được không?”
Theo suy nghĩ của đại đội trưởng, cưỡi ngựa có gì khó đâu. Lũ trẻ con trong vùng du mục ngồi trên bàn ăn còn cao hơn cả lưng ngựa, vậy mà cũng dám cưỡi ngựa. Trẻ con mười tuổi, bất kể trai gái đều có thể giúp gia đình chăn thả gia súc rồi. Đám thanh niên trí thức này đều đã lớn cả rồi, chẳng lẽ lại không học được cách cưỡi ngựa?
Nghe đại đội trưởng nói vậy, những cô gái trẻ tuổi đầy nhiệt huyết và không chịu thua kém ai liền đồng loạt hưởng ứng, chẳng ai phản đối.
Lâm Tuyết Quân đi theo Mạnh Thiên Hà. Cô gái đang hừng hực khí thế như thể sắp ra trận bước ra khỏi nhà, ngoái đầu nhìn Y Tú Ngọc và những người khác cũng đang tràn đầy mong đợi. Nghĩ đến lần đầu tiên tập cưỡi ngựa cô bị trầy xước hết cả hai bên đùi và mông, Lâm Tuyết Quân không khỏi đỏ mặt.
...
Nếu là ở thế kỷ 21, chỉ cần lên mạng tìm kiếm người ta sẽ biết ngay rằng cưỡi ngựa không hề dễ dàng như vậy. Lần đầu tiên cưỡi ngựa đã phải đi chăn thả gia súc, quả thực là thử thách từ địa ngục.
Tuy không phải làm công việc nặng nhọc như đám con trai nhưng đàn cừu có thể di chuyển từ 20 đến 60 km một ngày!
Bình thường, con người đi bộ 2 km trên đường bằng phẳng đã thấy mệt rồi huống chi là đi trên đường tuyết với quãng đường xa gấp hơn 10 lần, lại còn cưỡi một con ngựa chưa từng cưỡi bao giờ...
Đứng trước 4 chú ngựa, Mạnh Thiên Hà và hai cô gái khác vẫn chưa nhận thức được cơn ác mộng đang chờ đợi mình, họ vẫn đang hào hứng vuốt ve bờm ngựa, xuýt xoa khen ngợi.