Tuổi thơ của Lâm Tuyết Quân gắn liền với những cốc sữa bò tươi nóng hổi như thế này. Cô thường được nhìn mẹ vắt sữa sau đó bưng nồi sữa đi đun, hơi nóng bốc lên nghi ngút.
Khuôn mặt mẹ cô lúc nào cũng ẩn hiện sau làn khói mờ ảo. Cô nhận lấy cốc sữa, dưới sự động viên của mẹ cô thổi cho bớt nóng rồi uống một hơi cạn sạch. Sau khi uống xong cô ngẩng đầu lên thì thấy mẹ đang mỉm cười nhìn mình, ánh mắt đầy mãn nguyện.
Trong những năm tháng học đại học và nghiên cứu sinh ở Bắc Kinh, để tích lũy thêm kinh nghiệm, cũng vì nghĩ rằng sau này có thể sẽ quay về thảo nguyên kế thừa đồng cỏ và đàn gia súc của bố mẹ, có thể sẽ rất khó có cơ hội đặt chân đến những vùng đất mới nên cô thường không về nhà vào kỳ nghỉ hè hay nghỉ đông mà là đi du lịch khắp nơi, hoặc đi thực tập, làm thêm ở các bệnh viện thú y, trang trại bò sữa...
Nghĩ lại, đã nhiều năm rồi cô chưa được nếm lại hương vị sữa bò thơm ngon, nóng hổi như thế này.
Hương vị của những cốc sữa bò lạnh buốt mà cô từng uống qua loa cho xong bữa khi sống một mình nơi đất khách quê người, hay hương vị sữa bò nóng hổi mà mẹ cô từng nấu cho cô uống khi còn nhỏ, những thứ đã rơi vào quên lãng ấy dần bị hương thơm của cốc sữa trước mặt lấn át.
Dòng sữa sánh mịn chảy vào miệng đầu tiên là vị béo ngậy sau đó là vị ngọt thanh, hương vị thơm ngon lan tỏa khắp khoang miệng, lan đến tận gò má khiến gò má cô ửng hồng.
Cuối cùng, dòng sữa ấm nóng theo cổ họng chảy xuống dạ dày, sưởi ấm toàn thân cô. Hương vị khô khốc của bánh bao và cháo loãng nhạt lúc trước đã biến mất, chỉ còn lại dư vị ngọt ngào của sữa, lan khắp khoang miệng tỏa khắp căn nhà ngói nhỏ.
Lỗ chân lông trên da cô như giãn nở ra, khe khẽ thở dài một tiếng. Lâm Tuyết Quân thực sự nhìn thấy làn hơi nóng bốc ra từ cơ thể của những thanh niên trí thức đang uống sữa cùng cô. Chắc chắn là lỗ chân lông đang đồng thanh reo hò cùng dạ dày, bày tỏ niềm hạnh phúc tột độ với thế giới bên ngoài.
“Ngon quá! Ngon quá! Ngon quá!...” Lỗ chân lông của cô chắc chắn đang reo hò như vậy, tíu tít, rộn ràng.
“Tôi yêu sữa bò, bò sữa là loài động vật hào phóng nhất!” Lâm Tuyết Quân không khỏi thốt lên.