Hà Mạn nhìn thoáng qua Hoàng Duyệt, rồi lại nhìn sang Hoắc Miên: "Cô biết chưa? Ninh Trí Viễn lại thông đồng với cô gái khác rồi."
"Chuyện này thì liên quan gìđến tôi?" Hoắc Miên hỏi ngược lại.
"Cô biết cô gái này là ai không? Cô ta là cháu gái ruột của viện trưởng Ngô, mới đi du học Nhật Bản về, cũng là sinh viên xuất sắc, nghe nói sẽđược phân về khoa phụ sản."
"Vậy thì sao?" Hoắc Miên vẫn chưa phát hiện ra mối liên hệ giữa chuyện này và mình.
Hà Mạn nhìn chằm chằm vào cô, nói tiếp: "Viện trưởng Ngô rất thích cô cháu gái này, nên Ninh Trí Viễn thông đồng với cô ta, chắc cũng chỉ vì muốn lên chức mà thôi, đồ cặn bã này! Bây giờ tôi mới nhìn rõ anh ta, tôi nghĩ cô gái mà mấy hôm trước cô thấy, ắt hẳn là cô ta."
"Vậy thì sao?" Hoắc Miên đứng dậy, tò mò nhìn Hà Mạn.
"Cho nên tôi đến tìm cô, là vì muốn liên minh với cô, đến gặp cháu gái viện trưởng Ngôđể vạch trần bộ mặt giả dối của Ninh Trí Viễn, không ngờ anh ta là loại đàn ông như vậy, cô biết không? Tôi và anh ta đã lên giường rồi, hơn nữa tôi còn cho anh ta lần đầu tiên của mình, anh ta nói là sẽ chịu trách nhiệm với tôi, sẽ cưới tôi."
"Vậy thì cô phải tìm Ninh Trí Viễn chứ, tìm tôi cũng chẳng có tác dụng gìđâu." Hoắc Miên bình tĩnh trả lời.
"Tôi gặp anh ta rồi, nhưng anh ta không hềđểýđến tôi, cũng không nhận điện thoại, còn thay đổi cả khóa nhà, khiến tôi tức chết mất. Hoắc Miên, cô cũng là nạn nhân của anh ta, nếu chúng ta bắt tay nhau, vạch trần anh ta thì có khi cháu gái viện trưởng sẽđá anh ta. Đến lúc đó anh ta đừng hòng lăn lộn được trong bệnh viện chúng ta, giấc mơ trở thành cháu rể viện trưởng cũng sẽ vỡ tan tành. Cô thấy thế nào?"