Bất đắc dĩ ngươi đối với tình cảm khai khiếu quá chậm
Thủy chung không cách nào thể hội ta ngôn hành cử chỉ
Đã sớm để lộ ra cuộc đời này, không phải là khanh không lập gia đình. . . . . .
———
Thật ra thì, Thượng Quan ŧıểυ Mai động tác còn non nớt, nhưng nàng rất có tinh thần học hỏi, đem cơ thể Hạ Nhĩ trúc ra làm trò chơi thăm dò.
Lưỡi nàng học theo hắn liếʍ mυ"ŧ đầu ngực bốn phía vòng quanh, bàn tay bé nhỏ sờ soạng trên người hắn cởi hết xiêm áo, chỉ còn lại chiếc quần áo.
Khi nàng giải quyết xong hai đầu ngực của hắn, liền bắt đầu hướng đến cơ bụng hoàn mỹ mà chiến.
Hắn thở hốc vì kinh ngạc, không nghĩ rằng nàng so với hắn trong tưởng tượng còn có vài phần tích cực hơn nha.
“Ngô. . . . . .” Hắn cau mày, cơ thể mình như vậy không ngờ đã bị nàng khơi dục hỏa rồi. Hơn nữa đầu lưỡi nàng không ngừng linh họat liếʍ láp bụng hắn, khiến cho bảo bối ngóc đầu thức tỉnh.
Cuối cùng, nàng đưa tay cởi nốt cả chiếc quần, đã thấy cảnh tượng hùng vĩ là hắn đã bắt đầu cương lên rồi.
Nàng nháy mắt mấy cái, học theo các cô nương thanh lâu dùng tay vuốt ve cái đó của hắn.
Nàng giống như cá liếʍ láp đường côn trẻ con nhi, di khẽ khạc ra hắn nóng bỏng lối vào, nữa khẽ liếʍ lấy nhiệt côn bên cạnh, do tròn bưng tới hai khỏa viên cầu.
“Ngô. . . . . . Ừ. . . . . .” Nàng nửa hí con ngươi, tay nhỏ bé cũng không nhịn được hướng về ngực mình, giữa chân lặng lẽ tiết ra hoa dịch, đểcho nàng toàn thân gãi ngứa không dứt, ngay cả hai ngực của nàng, cũng cảm thấy thũng trướng cực kỳ.
Thấy nàng bắt đầu sờ nâng ngực, bàn tay to của hắn tìm đến trước ngực của nàng, kéo ĩiêm y ra, lộ bờ vai thơm mịn trắng như tuyết.
Hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, thấy rõ vẻ mặt nàng.
Để an ủi nàng, bàn tay hắn phủ hướng yếm nàng, vuốt ve đôi bạch nhũ.
“Ngô. . . . . . A. . . . . .” Nàng thỏa mãn giống như con mèo đang rêи ɾỉ, đôi mắt đẹp nheo lại, tiếp tục liếʍ láp nhiệt thiết của hắn.
Cái loại cảm giác tê dại đó càng khiến hắn thêm hưng phấn.
Cái miệng nhỏ nhắn của nàng hút phải hơi dùng sức chút, để cho thần kinh toàn thân hắn như thắt lại.
“Ngươi thật giỏi.” Hắn hưởng thụ nàng hầu hạ, bàn tay cũng dùng sức vuốt ve ngực nàng.
“Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng tẫn trách tiếp tục, đồng thời ngực có hắn an ủi, cảm giác khó chịu nén xuống, chẳng qua là giữa hai chân do hắn thở dốc mà ngượng ngùng tiết ra thủy dịch nhiều hơn.
“Mau hơn nữa một chút, vật nhỏ.” Hắn thấp sá nói, bàn tay chống đỡ ở phía sau đầu của nàng.
Nàng nghe lời gia tốc động tác phun ra nuốt vào , không khỏi bởi vì hắn thở dốc, cũng bắt đầu cả người tao nhiệt .
“Đúng. . . . . .” Bộ ngực hắn phập phồng, nhìn khuôn mặt khả ái của nàng .
Bởi vì tăng nhanh tốc độ, nàng trong miệng nước miếng không kịp nuốt xuống, giữa hai chân hắn nóng bỏng phun ra một mảnh ướt trắng.
Bị nàng tân bọt xoạt sáng nhiệt Thiết, càng thêm lại tử lại hồng.
Nàng ra sức mυ"ŧ nhiệt Thiết của hắn, tất cả nuốt hết, bởi vì bảo bối của hắn vô cùng to lớn, căn bản không cách nào ngậm cả.
Không còn kịp rút nhiệt Thiết ra, chất lỏng nồng đặc kia liền rót vào trong miệng của nàng.
Nàng không có ý hội phát sinh chuyện gì, chỉ cảm thấy cổ họng một hồi ấm áp, cùng với cái kia làm một màn mùi vị.
Đột nhiên chất lỏng nồng đặc trào vào, khiến nàng không kịp nuốt xuống, mà trong miệng nhục côn cũng vì dư vị mà rung động .
“Ngô. . . . . .” nhiệt Thiết Hắn từ trong miệng của nàng trượt ra, trong cái miệng nhỏ nhắn đựng hắn nhiệt dịch, nàng ngước mắt, bạch dịch liền từ khóe miệng của nàng tràn ra, dọc theo khoé môi khêu gợi chảy quanh co tới rãnh giữa hai ngực.
Hắn ngồi xổm xuống, nhìn nàng khuôn mặt đỏ bừng kiều tiếu , “Vật nhỏ, thật xin lỗi, ta không nên đối với ngươi như vậy.”
Nàng miệng chứa hắn chất lỏng, lắc đầu một cái.
Cuối cùng, hắn đem bàn tay đặt ở trước mặt nàng, “Không cần ăn vào, phun ra đi!”
Nàng nghe lời đem bạch dịch ói khi hắn lòng bàn tay, phấn bổ nhào gương mặt mang theo xuân ý.
Hắn bế nàng lên, để cho nàng ngồi ở trên bàn.
“Bây giờ, đến lượt ta giúp ngươi vui vẻ.” Hắn đem bạch dịch bôi ở trước ngực của nàng.
Không khí này… thật khiến cho người ta ngại ngùng a. . . . . .
Hắn nhanh chúng cởi bỏ áo ngoài của nàng, yếm nhỏ không giấu được cặp tuyết lê xinh đẹp mềm mại của nàng .
“Ngươi thật là đẹp.” Hạ Nhĩ trúc đôi mắt tà mị, nhìn chằm chằm làn da nõn nà của nàng.
“Ta nóng quá. . . . . .” Thượng Quan ŧıểυ Mai tay nhỏ bé thò vào trong yếm nhẹ nhàng xoa, cũng tà mị nhìn hắn.
“Nơi nào nóng?” Hắn trường chỉ nhất câu, cởi nốt chiếc yếm trên người nàng.
“Toàn thân chỗ nào cũng rất nóng a.” Đôi môi đỏ mọng của nàng hé nở, hai tay thon thon che trước ngực.
“Ngươi muốn ta làm sao?” Hắn lấy đầu ngón tay khêu khêu ngực nàng.
“Giúp ta.” Nàng chủ động mở rộng hai chân mình, vòng hông hắn.
Hắn thích bộ dạng như vậy của nàng, hai tay bao lại hai ngực nàng, bàn tay lấy lòng vuốt ve, nhũ phong kia một luồng sóng giọi vào trongmắt hắn.
“Ngô. . . . . .” Hô hấp của nàng bắt đầu trở nên dồn dập.
Hắn cúi đầu, ngậm đầu ngực nàng mềm mại , đầu lưỡi liếʍ trên đỉnh nhũ chơi đùa, đảo quanh.
“Ngô. . . . . .” Tay nhỏ bé của nàng vòng qua cổ hắn, mị nhãn câu hắn nhìn.
Bàn tay khác đi tới qυầи ɭóŧ của nàng, ở trên cao nhẹ nhàng dao động.
Mới bồi hồi một chút, đầu ngón tay hắn liền cảm nhận được thuỷ dịch của nàng, đang từ từ thấm ướt qυầи ɭóŧ.
Mà ở bàn tay kia, đem ngực nhỏ của nàng xoa càng thêm nở.
Hắn cúi đầu khẽ cắn đầu ngực của nàng, mυ"ŧ liếʍ phần nhũ hoa màu hồng nhuận; mà ở giữa chân nàng, là cố ý làm chuyện xấu nơi nhạy cảm , nhẹ nhàng ma sát đùi nàng.
“Ngô. . . . . . A. . . . . .” Nàng muốn khép đùi lại, nhưng chỉ là kẹp chặt hơn hông của hắn.
Hắn bị dục hỏa thiêu đốt, lại có nàng yêu kiều cất tiếng phóng đãng, trong cơ thể huyết dịch tất cả đều chảy tới nhiệt Thiết.
hoa dịch Ướt dầm dề, không ngừng từ hoa huy*t chảy ra, thấm ướt qυầи ɭóŧ, nhìn thấy tơ lụa thấm ra rõ ràng có nước đọng.
“Đừng khi dễ người ta nữa .” Nàng cảm thấy toàn thân đều có kiến cắn, vì vậy tự động rút đi qυầи ɭóŧ.
“Vội như vậy sao?” Hắn mị con mắt, bàn tay đặt lên nhũ hoa nàng đẹp đẽ.
“Muốn. . . . . .” Nàng liếʍ liếʍ môi khô khốc , kiều ŧıểυ thân thể không ngừng cọ vào hắn.
Hắn không muốn làm cho nàng thất vọng, vì vậy dùng trường chỉ tách ra nàng xinh đẹp nhiều chất lỏng thịt bối, cuối cùng cúi xuống chỗhoa huy*t của nàng.
Đóa hồng diễm môi hoa, đã bị chất lỏng thấm ướt, có vẻ sáng trong hơn .
Nàng dáng vẻ tú sắc như vậy, khiến hắn không nhịn được lộ ra đầu lưỡi, nhẹ nhàng ở trên cao trêu chọc lấy, để cho gương mặt tuấn tú vùi vào giữa hai đùi. nàng mềm mại .
“A. . . . . .” Không nghĩ tới hắn là lấy đầu lưỡi trêu khẽ lấy, nàng cả người run lên.
Mà bàn tay to của hắn, vẫn còn ở hoa huy*t Khẩu Bắc qua lại phủ theo như.
Trở lại hai mảnh thịt bối thì lấy hai ngón tay tạo ra, làm đầu lưỡi ta của hắn có thể tìm được kia nho nhỏ mộng thịt.
Mặc dù đầu lưỡi không còn dò vào hoa đào miệng huyệt, nhưng cũng đã nếm nhiều chất lỏng từ mộng thịt nhỏ, thuỷ dịch ngọt ngào trào ra .
“Ngươi ra rất nhiều nước. . . . . .” Hắn tham lam hút lấy hoa dịch.
Lúc này, nàng đã ý loạn tình mê, đầu óc hoàn toàn hỗn loạn.
Đầu lưỡi hắn không ngừng khêu lấy mộng thịt nhỏ, cuối cùng lại đem đầu lưỡi dời xuống, đi tới nơi cỏ dại lan tràn hoa huy*t miệng.
Không có một chút chần chừ, hắn đem đầu lưỡi xâm nhập vào hoa huy*t.
“Ngô a. . . . . .” Nàng hai tay khoác lên trên vai của hắn, mở rộng bắp đùi, để cho hắn tận tình dùng đầu lưỡi khuấy động trong Nhục Bích, không chút kiêng kỵ cùng thủy dịch trào dâng rất nhiều.
Nước miếng của hắn cùng hoa dịch của nàng đều đã lẫn vào thành một, phân không ra rõ.
Cho đến bộ mặt hắn cũng dính thuỷ dịch của nàng, đầu lưỡi hắn vẫn còn đang liếʍ láp vách tường trong, không ngừng nhanh chóng chừng chấn động.
“A. . . . . . A. . . . . .” Nàng hai chân duỗi thẳng, nhưng giống như rất thích hắn đang náo loạn nơi đó.
“Người ta muốn. . . . . .” Tay nhỏ bé của nàng đi tới trên đầu của hắn, “Nhanh lên một chút đi vào sao!”
Thấy nàng mị nhãn lưu chuyển mở lời xin, hắn cũng không để nàng phải chịu đựng hơn nữa.
Vì vậy miệng của hắn rời đi hoa huy*t, quyết định cho nhục côn nóng bỏng vùi vào trong hoa huy*t ướt dầm dề của nàng.
Hắn tách đùi của nàng ra, để cho lửa nóng chống đỡ lên nàng mềm mại hoa tâm, một chống đỡ lên hoa tâm tròn bưng, lập tức dính đầy hoa dịch, dính ngọt ngán trong suốt ái dịch, để cho hắn rất dễ dàng tách ra kia mảnh mai cánh hoa, to lớn tròn bưng đem hai mảnh thịt bối phân ra.
Bàn tay nâng nàng lên, để cho hoa huy*t có thể gần sát hơn nhiệt Thiết.
“Ừ. . . . . . Ừ a. . . . . .” Thô Thiết mới tiến vào một ít, nàng liền ngâm ra một chuỗi thanh âm ngọt ngào.
Hắn lại để cho thô Thiết tiến vào miệng huyệt của nàng.
“Thả lỏng một chút, vật nhỏ.” Hắn nhẹ dụ dỗ nàng.
hoa huy*t của nàng đối với nhiệt Thiết của hắn mà nói, còn là có vẻ quá mức nhỏ hẹp, mặc dù có trào ra không dứt hoa dịch, nhưng nhiệt thiết hắn trong nơi đó của nàng vẫn bị Nhục Bích đưa đẩy ra ngoài.
“Ngô. . . . . .” Nàng giương cái miệng nhỏ nhắn, trong miệng khạc ra Phương Lan hơi thở.
Hắn ôm eo nàng, cuối cùng để cho nam căn hắn vùi vào trong cơ thể nàng.
Màu hồng đậm rực của bảo bối xâm nhập hoa huy*t, liền dính đầy thủy dịch, chỉ cần hắn vừa động, ái dịch kia sẽ như tiết hồng loại bại đê .
Hắn to và dài chôn thật sâu vào nàng chặc dũng trong, hoa huy*t bị mạnh mà có lực tròn bưng tạo ra, hạ thể mặc dù có loại bị lấp đầy cảm giác thỏa mãn, nhưng hắn vẫn còn quá vô cùng to lớn, để cho nàng cảm thấy một tia khó chịu.
Hoa dũng bị nhiệt thiết như lưỡi dao công kích phải mảnh mai mà điêu linh, ở trong dũng đạo cất giấu ŧıểυ Hoa nhụy, cũng lặng lẽ thức tỉnh .
Nghe một ít thanh lại một thanh không che dấu chút nào lãng ngâm, tốc độ của hắn so mới vừa còn muốn lớn hơn, ngay cả lực đạo chín cạn một sâu , cũng biến thành mỗi một cái đều muốn hung hăng đảo vào hoa tâm bên trong, dùng sức, hung mãnh giày xéo Hoa Nhuỵ.
“Ngươi trúc. . . . . . Chậm một chút, chậm một chút. . . . . .” Thân thể của nàng theo động tác của hắn rung lên .
Giắt trên người của hắn thân thể mềm mại, sóng sữa một hồi một hồi, huyễn tốn hai mắt của hắn.
Hắn há mồm ngậm ngực nhỏ nàng, vừa đúng che lại hắn than nhẹ.
Nàng ướt như vậy làm hắn ham muốn muốn nổ tung lên, lý trí đã bị nuốt hết, cũng không kịp biết nàng có hay không khó chịu, muốn dẫn nàng, đi trước kích tình chỗ sâu nhất.
“Chậm không xuống. . . . . .” Hắn không ngừng xông về phía trước gai, ở thân thể của nàng dùng sức dong ruỗi .
“A. . . . . . A. . . . . . Không thể. . . . . .” Nàng lắc đầu, cắn môi để tránh thanh âm phát ra từ lưỡi.
Hắn không để ý tới sự chống cự của nàng, dùng sức xuyên qua thân thể của nàng.
Nàng sắp bị chuyện triều bao phủ đỉnh đầu .
“Nữa gọi lớn tiếng một chút.” Hắn thích tiếng kêu của nàng, vì thế chọc cho lòng hắn ngứa một chút.
“A. . . . . . A. . . . . . Mai nhi. . . . . . Không được nha!” Tay nhỏ bé của nàng trèo khi hắn trên vai.
Trong nháy mắt đó, đầu của nàng trống rỗng, toàn thân cứng ngắc đánh thẳng.
Hắn vừa thấy, liền biết nàng đã đạt tới cao triều.
“Còn không có. . . . . .” Hắn thô sá nói, tiếp tục mãnh liệt tiến vào sâu hoa huy*t của nàng.
Hoa dịch cũng bởi vì nàng co rút, mà không ngừng từ hoa bình tràn ra, giọt giọt rơi xuống mặt đất.
“Ừ a. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng vô lực úp mặt vào bả vai của hắn, bởi vì cao triều đã lui, hắn lại đang thật sâu đảo lấy, làm nàng cơ hồ mau thở không nổi.
Cho đến khi nàng cũng đã không thể chịu đựng hắn nhiều hơn ,hoa miệng mật dịch tựa như ŧıểυ giải mà cấp tốc phun ra.
Cùng thời khắc đó, hắn gầm nhẹ lên tiếng, nhục côn vùi thật sâu vào dũng đạo ở bên trong, lỗ tròn theo bản năng phóng đại, thả ra bạch dịch nồng trọc .
Chưa dứt, thịt lưỡi dao còn búng ra mấy cái.
Hắn ôm thật chặt thân thể nàng mảnh mai , không muốn tại lúc này khắc để cho nàng rời đi khỏi ngực mình, hy vọng cứ như vậy ôm nàng, cấp thủ nàng nhiệt độ ——