"Lộ Lộ, học xong cấp 3 cậu tính vào đại học M sao?" Huyền Trang tò mò "Hiện tại không cần học lấy bằng cậu vẫn là ca sĩ nổi tiếng, nếu không cũng có thể tìm được một công việc phù hợp trong công ty của ba cậu. Vậy tại sao phải tốn công vậy?"
Lộ Lộ đang nhâm nhi tô mì cùng hộp sữa bò, miệng nhóp nhép nói "Chỉ là bằng để chưng thôi, chắc tại tớ muốn trải nghiệm thời gian đại học, tích lũy thêm kinh nghiệm cũng không mất mát gì. Mà sau khi rời khỏi trường cậu tính làm gì? Không học tiếp sao?"
Lộ Lộ ngày hôm nay đặc biệt không ăn trưa chung với San San, San San vì có việc phận sự nên Lộ Lộ ngồi ăn với nhóm Huyền Trang. Cô nhận ra, thời gian cô dành cho bạn bè quá ít, mỗi lần ngẫm lại những chuyện đã xảy ra, hình như Lộ Lộ... toàn dính tới nam nhân. Bi ai quá, Lộ Lộ đâu phải sắc nữ ta?
"Hi hi, sau khi thi tốt nghiệp xong việc đầu tiên tớ làm chính là kết hôn." Huyền Trang dường như nghĩ tới chuyện gì đó mà mặt mày như nở hoa.
"Khụ..." Lộ Lộ mém bị Huyền Trang làm cho sặc sữa. Kết hôn?
"Người được cậu coi trọng thật xui xẻo nha, phải suy nghĩ cẩn thận chứ! Còn chưa tạo dựng sự nghiệp mà đã vội vàng kết hôn thì không vững bền đâu." Lộ Lộ bỗng giở chứng bà cô già đi thuyết giáo người trẻ nông nổi.
"Hứ, ai cũng nghĩ như cậu chắc tui đây ế chết quá." Huyền Trang bĩu môi, quay sang ám muội nhìn Phú Hào đằng xa "Nhìn tên lớp trưởng mà noi gương kìa, hắn học xong cấp ba là cưới luôn Tà Uyển Như. Hắn nói là Tà Uyển Như xuất sắc như vậy thế nào cũng sẽ có rất nhiều người ái mộ, hắn phải tranh thủ mà kết hôn với chị ấy, con đường truy thê của Phú Hào thật khổ nha."
"..." Lộ Lộ đần mặt, thế giới xung quanh biến đổi thật khôn lường.
"Đừng gatô chứ Lộ Lộ, cậu cũng không phải tầm thường đâu, biết đâu còn có 3, 4 anh chồng đẹp giai!" Huyền Trang cười gian như hồ ly nhìn Lộ Lộ.
Lộ Lộ dường như bừng tỉnh thứ gì đó, không ngờ chuyện này mà cô cũng quên.
'Pháp luật đặc biệt' trong bộ truyện np này, 18 tuổi nam nữ có thể kết hôn, còn có thể đa phu đa thê, nam×nam, nữ×nữ bất kì mọi loại hình thức gì, à ngoại trừ hôn nhân cận huyết mới cấm đoán, đây chính là một thế giới cực kì thoải mái, dễ dãi a. Mà cũng nhờ việc này nên trong nguyên tác Tà Uyển Như mới có thể bên cạnh nam chủ một cách đàng hoàng.
Nghĩ tới mà Lộ Lộ cảm thấy đổ mồ hôi lạnh, tình yêu xẻ năm xẻ bảy thì không nói, nhưng còn vụ cầu hoan thì sao? Mỗi ngày tới lượt người nào thì XXOO người đó hả? Hay đói khát quá nên các chồng (vợ) của mình nện lẫn nhau luôn. Oa, một màn đam mỹ bách hợp rất bổ con mắt.
Lộ Lộ để trí tưởng tượng bay cao bay xa, nở nụ cười quái dị khiến Huyền Trang rùng mình, hình như có gì đó sai sai ở đây.
"Nhưng nói tới hai người Phú Hào và Tà Uyển Như, họ kết hôn sớm quá... ảnh hưởng tới sự nghiệp là cái chắc." Lộ Lộ thở dài, không những ảnh hưởng tới hình ảnh Tà Uyển Như trong giới showbiz, còn ảnh hưởng tới kịch tình của truyện nữa.
"Tớ cũng thấy không ổn, vậy cậu thử đi thuyết phục đi." Huyền Trang nhún vai, chuyện này cô không có nghĩa vụ phải quan tâm.
Lộ Lộ húp nước mì một hơi, cuối cùng quay đầu nhìn Phú Hào trầm tư. Một Phú Hào nóng vội như vậy, Lộ Lộ cảm thấy rất kì quái.
Sau khi tan học, Lộ Lộ liền tiến tới bàn Phú Hào kêu cùng đi chung tới thăm Tà Uyển Như ở đại học M, thật sự đã lâu rồi Lộ Lộ chưa gặp mặt nữ chủ, bình thường đều là nhắn tin qua điện thoại.
Phú Hào bất ngờ vì Lộ Lộ rủ hắn, tim cũng đập loạn, bất đắc dĩ cười khổ. Nếu không phải vì mối tơ rối loạn này hắn đã không gấp như vậy muốn cùng Tà Uyển Như kết hôn. Chỉ khi mọi thứ đã đâu vào đó, hắn mới dứt khoát buông tay được.
Lộ Lộ à, em đừng khiến tôi bị lung lay nữa!
Phú Hào than thầm trong lòng, nhưng cũng đồng ý với Lộ Lộ cùng tới gặp Tà Uyển Như.
Ngồi trong xe hơi, cả hai đồng dạng không nói một lời nào, bầu không khí cực kì xấu hổ, Lộ Lộ thở dài "Tôi thật không hiểu nổi cậu, dường như kể từ sau khi quen với Tà Uyển Như cậu đang cố ý né tránh tôi, đây là cách cậu trả ơn sao?"
Lộ Lộ cực kì khó chịu, rõ ràng cô đã mai mối cho nam phụ mờ nhạt như Phú Hào tiếp cận được hào quang nữ chủ đào hoa, tự nhiên bây giờ lại chịu ủy khuất này, làm sao có thể chấp nhận được.
"Tôi..." lời nói như bị nghẹn ở cuống họng, Phú Hào chẳng biết phải trả lời thế nào. Chẳng lẽ nói hắn vừa thích Tà Uyển Như vừa thích Lộ Lộ? Hay là nói hắn yêu Lộ Lộ nên cố gắng buông tay? Những lời này có chết hắn cũng không nói ra, điều này chẳng khác gì chứng minh Phú Hào là một kẻ tồi tệ.
"Tôi nói trước, tôi rất ghét vòng vo hay giấu giếm sau lưng, cậu phải cho tôi một cậu trả lời thích đáng. Mơ hồ môi thứ không phải là cách hay." Lộ Lộ quyết đoán nói, linh hồn cô không còn trẻ trung, đương nhiên cũng không ngây ngô đơn thuần như nữ chủ. Chỉ cần nghi ngờ một chút về chuyện gì, Lộ Lộ nhất định phải giải quyết từ gốc rễ, tránh dây dưa lâu ngày trở thành hậu họa về sau.
"Ừ." Phú Hào lúng túng không dám nhìn thẳng vào mắt Lộ Lộ, người này hắn với tới không được. Lộ Lộ xinh đẹp, tài giỏi, gia cảnh giàu có, lại được nhiều nam nhân mến mộ, Phú Hào không muốn vì một chút dao động của mình mà phá vỡ tình cảm bằng hữu tốt đẹp này.
"Không, ý tôi là... Mạc Quân Nguyệt có lẽ đang có giờ làm ở trường." Phú Hào đối với Mạc Quân Nguyệt ngoài kinh tởm chính là đố kỵ, tên này chiếm được chỗ tốt của Lộ Lộ, quá tiện nghi cho hắn.
Lộ Lộ lúc này nghiến răng, nam chủ cô ghét cay ghét đắng nhất, Lộ Lộ thề không đội trời chung với hắn.
"Hừ, chỉ là tình một đêm thôi, há gì tôi phải lo lắng lén lút trốn tránh hắn ta? Đi!" Lộ Lộ bĩu môi, không hề để ý rằng bàn tay của mình đang siết chặt.
"..." Phú Hào thầm nghĩ, đôi khi oán hận mới để lại ấn tượng sâu sắc cho Lộ Lộ a. Một người vô tâm vô phế như cô ấy hẳn phải dùng biện pháp đặc biệt này.