Thần Mộ

Chương 210: Song Hồn

Trước Sau

break
Dịch và Biên dịch: A Anh
Biên tập: Dark_Blood
 
Tất cả những tu luyện giả dưới mặt đất đều kinh ngạc há miệng, những vô địch cường giả trên không trung cũng kinh hãi trong lòng không kém.
 
Trung niên nhân lúc này lộ ra tà khí hoàn toàn, cả người phát ra một cổ khí tức âm lãnh, khí thế của một tuyệt đại cao thủ bá tuyệt thiên hạ lúc đầu không còn nữa, hắn lúc này hai mắt đỏ rực, sắc diện hung ác, giống như một tên ác quỷ. Thi sát ở phía xa sợ hãi run lẩy bẩy, cuối cùng bay đến dưới chân trung niên nhân, quỳ phục xuống giữa hư không, không ngừng run rẩy.
 
Lão yêu quái cũng đờ đẫn, tựa hồ đã nhớ ra được việc gì, nét mặt đột nhiên đại biến. Thần Nam cau mày suy nghĩ, trong chớp mắt hắn cũng sắc mặt đại biến. Trong sân chỉ có hai người bọn họ là biết rõ nguồn gốc căn nguyên của trung niên nam tử thần bí.
 
“Không lẽ hắn…… tuyệt đại cao thủ lúc trước cùng với yêu đạo đã cùng nhau sống lại?” Thần Nam lộ xuất thần sắc kỳ lạ. Trước đây hắn tại nơi kết giới của cổ mộ đã cảm thấy được một số cảnh tượng kì dị, trong đám mơ hồ đó là một bóng ảnh ngồi trên tây phương cự long, ba thi sát chỉ huy đám bạch cốt ma theo sau. Trải qua mấy ngàn năm, ba thi sát chắc chắn là thành yêu đạo, hoặc giả thuyết là tuyệt đại cao thủ đã tỉnh lại.
 
Ngọc chưởng ẩn giấu dưới cổ mộ chắc cũng có liên quan, tuyệt đại cao thủ dưới cổ mộ sở dĩ có thể sống lại, e là cùng với việc ngọc chưởng thu thập thiên địa tinh khí vào thế giới bên trong nó có quan hệ rất lớn.
 
“Không lẽ hồn phách của tuyệt đại cao thủ và yêu đạo vẫn chưa bị tiêu tan? Điều này thật quá đáng sợ, chết đã mấy ngàn năm rồi mà không ngờ vẫn có thể sống lại được!” Trong lòng Thần Nam đầy rẫy nghi vấn.
 
Lúc này, trung niên nam tử thần bí nhỏ giọng tự nói một mình, giải đáp cho những nghi hoặc trong lòng của Thần Nam.
 
“Đã không biết bao năm tháng rồi, không ngờ ta có thể từ chỗ giả chết mà tỉnh lại. Võ học công pháp thật huyền dị, thượng cổ tiên động tràn đầy linh khí… Cũng thật là may mắn! Nhưng ta có còn thuần túy là ta! Hồn phách của yêu đạo không ngờ lại dung hợp vào trong nội thể, hiện tại ta là ai?” Trung niên nhân sắc diện vô cùng hung dữ, nét mặt hung ác tàn bạo.
 
Thần Nam thật sự là chấn kinh vô cùng, tuyệt đại cao thủ không ngờ lại ở trong trạng thái giả chết. Trải qua mấy ngàn năm “tu dưỡng”, hắn đã từ từ sống lại! Nhưng yêu đạo đó đã tu tập huyết tu chi pháp không ngờ lại đem hồn phách sống nhờ trên người hắn, và cũng sống lại khi hắn tỉnh lại, hai linh hồn dung hợp lại làm một….
 
“Tên bẩn thỉu này, còn chưa tiêu biến đi.” Trung niên nhân nhìn xuống thi sát dưới chân mình, huy chưởng, một phiến thần quang sáng rực chỉ trong chớp mắt đã biến thi sát thành tro bụi. Hắn lạnh lùng nhìn những vô địch cường giả trên không trung, sau đó từ từ chuyển động thân thể, chuyển mục quang nhìn khắp đông, tây, nam, bắc bốn phương viễn không.
 
Thần Nam đại kinh, tự hỏi: “Không lẽ viễn không còn có vị vô địch cường giả nào chưa lộ diện?”
 
Hắn không cần phải nghĩ lâu, lúc này trung niên nhân thần bí hai mắt đỏ rực, đang hung dữ nhìn chằm chằm vào hắn. Thần Nam lập tức cảm giác như bị độc xà bao vây, lạnh toát cả người, một cổ khủng bố áp bức cảm đè nặng trong lòng.
 
Ngay lúc ấy, ngọc thủ chưởng đột nhiên quang mang bùng phát, nhanh chóng bay lên cao không. biến cố này làm Thần Nam đại kinh, hắn muốn huy động Cầm Long Thủ thu hồi lại, nhưng trong chớp mắt hắn đã từ bỏ ý định vô vọng đó, rất nhiều vô địch cao thủ phía dưới đã nhìn thấy, hắn không có khả năng giữ được thần vật này.
 
Đoan Mộc của Côn Lôn yêu tộc, Vương Hy của Tử Tiêu Cung, cùng với ba lão quái vật đều cùng lao về hướng ngọc thủ chưởng, đồng thời đông, tây, nam, bắc tứ phương hướng vài đạo cường quang trùng kích, hướng về ngọc thủ chưởng bao tỏa, không trung lập tức đại loạn. Trung niên nam tử thần bí hống lên một tiếng lớn, cũng lao về hướng ngọc thủ chưởng. Bất quá khi hắn vừa gia nhập, tất cả mọi người đều nhất tề động thủ hướng về hắn mà phát động công kích, đông, tây, nam, bắc bốn phương hướng lại có thêm vài nhân ảnh, bao vây quanh trung niên nam tử thần bí, xuất ra những chưởng lực vô cùng mạnh mẽ.
 
Không trung đại loạn, mọi người đều nhất tề vây công trung niên nam tử thần bí.
 
“Ách a…!” Trung niên nam tử thần bí mái tóc tung bay, trong mắt hung quang chiếu sáng, hắn ngửa mặt lên trời hét lớn: “Hôm nay không một người nào có thể sống sót mà rời khỏi nơi đây!” Lời nói lạnh lẽo mang đầy vẻ tự tin, không một ai hoài nghi năng lực của hắn, tất cả vô địch cao thủ đều liên hợp với nhau. Đối diện với một kẻ không thuộc về cao thủ của nhân gian giới, hơn nữa lại cực kì phong cuồng, mọi người chỉ có thể liên thủ.
 
Ngay lúc này, một đạo cường quang đột nhiên hướng về Thần Nam, Hậu Nghệ Cung trên người Thần Nam nhanh chóng bay lên cao không, rơi vào trong tay của một kẻ đang trong đám người tranh đấu.
 
“Ta…!” Thần Nam mở miệng chửi rủa, không ngờ có kẻ thừa nước đục thả câu, cướp lấy Hậu Nghệ Cung lên không trung.
 
Hai món thần vật ngọc thủ chưởng cùng Hậu Nghệ Cung tại đại chiến không ngừng lưu chuyển, nhưng không một người nào dám tiếp cận, bởi vì rõ ràng là sẽ thành mục tiêu tấn công. Thậm chí mạnh như trung niên nam tử thần bí cũng không dám khinh cử vọng động, bởi vì vài vô địch cường giả ẩn tàng trong bóng tối đó lúc này vẫn chưa lộ diện, mọi người lại bao vây, công kích hắn ở mọi phía.
 
Đại chiến lúc này, so với đại chiến lúc mới bắt đầu lúc cùng ba thiên sứ còn kịch liệt hơn, trên không trung mọi người đều hóa thành những đạo lưu quang, rất khó thấy rõ nhân ảnh, động tác đều nhanh như thiểm điện. Trên mặt đất ai nấy kinh ngạc trợn mắt há miệng nhìn, tối nay đã phát quá nhiều chuyện ngoài ý, trận vô địch đại chiến cả ngàn năm cũng khó có được không ngờ lại đang hiển hiện trước mắt họ, bảo sao mà bọn họ không chấn kinh cho được.
 
Đêm nay là một đêm không ngủ, tất cả tu chân giả tại Sở quốc đế đô đều ngẩng đầu nhìn lên thượng không hoàng cung.
 
Đại chiến của vô địch cường giả cao thủ trên cao không, tựa như lưu tinh trên trời, những đạo quang mang xuyên qua xuyên lại, đan vào nhau, nhanh như thiểm điện.
 
Trong lúc mọi người đang ngẩng đầu nhìn vào đại chiến của các vô địch cường giả trên cao không, nội thể Thần Nam đột nhiên xuất ra hai quang cầu một vàng, một đen. Cả hai quang cầu quang hoa chói lọi này bắt đầu bay lên, sau đó nhanh chóng quấn quanh nhau, xoay tròn, lưỡng sắc quang cầu dần dần hình thành năm thái cực đồ. Cảnh tượng hiện ra cũng giống như ngày tại Thập Vạn Đại Sơn trên thượng không của ma điện, chỉ bất quá lần này thiếu Thần Nam, lưỡng sắc quang cầu tự chúng bay lên.
 
Mọi người xung quanh đại kinh, bọn họ căn bản không biết được thái cực đồ thần bí này từ đâu bay tới.
 
“Thái Cực thần ma đồ!” Thần Nam khe khẽ kinh hô, hai mắt của hắn xạ ra hai đạo hàn quang, lẩm bẩm: “Không lẽ bọn chúng có ý thức thật? Cái này……”
 
Không để cho hắn nghĩ ngợi lâu, ngực của hắn nóng bừng lên, Ngọc Như Ý nhè nhẹ rung lên, sau đó đột nhiên tự ý phi hành, nhanh như thiểm điện hướng lên cao không, tại không trung bạo phát ra từng chùm ánh sáng chói mắt.
break
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc