“Đợi tới khi nào Mộng Khả Nhi tiết lộ tội ác của Lăng Vân, khiến cho hắn ta vạn kiếp không thể siêu thoát thì tới khi đó chúng ta sẽ trở về cho ả một điều ngạc nhiên”
“Wào…ha ha ha…” Tử Kim Thần Long đưa Thần Nam rời khỏi thành Tội Ác, trốn vào một vùng núi sâu.
Trận chiến đêm nay khiến Thần Nam vô cùng mệt mỏi, hơn nữa cũng bị nội thương không nhẹ. Gặp phải Tứ giai cao thủ thực lực đáng sợ ở phía Tây thành Tội Ác, nếu như không phải là hắn đã nghịch chuyển huyền công e rằng quả thật sẽ phải ôm hận mà thất bại.
Tuy nhiên nhìn thái độ sau cùng của vị cao thủ đó, dường như không phải thật sự muốn làm khó cho hắn, chỉ là có chút không vừa ý với việc hắn đại náo thành Tội Ác.
Đúng là “núi này cao còn có núi khác cao hơn”, thành Tội Ác ngọa hổ tàng long, Thần Nam tin rằng rằng ngoài Thần Phong học viện ra, trong thành nhất định còn có những cao thủ tuyệt thế khác ẩn cư, chỉ có điều những vị cao nhân tiền bối này không muốn làm khó hắn mà thôi, vì thế đã để mặc cho hắn “làm loạn”.
Thần Nam suy đoán, những người công lực tuyệt đỉnh nhất định là những người sáng suốt, những người này chắc chắn không thể tin vào những lời một phía của Lăng Vân. Ngoài những tuyệt thế cao thủ ra, có lẽ vẫn còn rất nhiều Tứ giai cao thủ khác cũng đang nhẫn nhịn hành động hỗn xược của hắn đêm nay, chờ đợi chân tướng thảm án vùng đất chết được làm sáng tỏ.
Đêm nay, Thần Nam sau khi điều trị vết thương đã ngủ thật say, nhiều ngày liền hắn đã lao tâm khổ tứ, tới hôm nay cuối cùng cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo đó bất luận là như thế nào thì hắn cũng chỉ có thể âm thầm quan sát, chờ đợi.
Sáng sớm, thành Tội Ác lại trở nên sôi sục, trên khắp các nẻo đường đều xuất hiện những mảnh giấy vạch trần hành động độc ác của Lăng Vân, những lời đồn đại bay đi khắp nơi khiến cho mọi người bàn tán xôn xao.
Trên mảnh giấy Thần Nam đã rải ra, đã vạch trần bộ mặt xấu xa độc ác của Lăng Vân, kể lại kĩ càng quá trình hắn ta đánh lén những người bạn của mình ra sao. Đồng thời còn thuật lại đặc tính của Không gian ma pháp quyển do Vong linh ma pháp sư chế tạo ra, và cách sử dụng của nó.
Trọng điểm được nhấn mạnh chính là, Mộng Khả Nhi trong lúc nguy cấp đã dùng người mình đỡ đòn đánh lén của Lăng Vân thay cho đệ nhất cao thủ của Thần Phong học viện là Tiêu Phong và cao thủ thần bí của Tiên Vũ học viện là Tiềm Long, khiến cho nàng bị trọng thương thổ huyết, hôn mê bất tỉnh.
Sau khi bị thương, Mộng Khả Nhi cận kề cái chết, nhưng trong lúc tỉnh lại đã cố gắng sử dụng Ngọc Liên Đài của mình, đưa Thần Nam và những người khác lên trên đó, còn nàng ta nhân cơ hội Vô Danh thần ma còn đang phát cuồng, đã điều khiển Ngọc Liên Đài, định chia thành hai lần đưa mọi người rời khỏi Hư Thiên huyễn cảnh.
Tuy nhiên lúc đó vết thương của nàng vô cùng nguy cấp, căn bản không thể nào điều khiển được Ngọc Liên Đài chở nhiều người như vậy được. Tất cả mọi người đều cảm kích trước nhân cách cao thượng của Mộng Khả Nhi, đã quyết định ở lại nhường con đường sống cho nàng, sau đó lại chọn Sở quốc hộ quốc kị sĩ Thần Nam đi cùng để bảo vệ.
Trong bài viết của Thần Nam, hắn đã dùng rất nhiều từ ngữ ca ngợi, để kể lại sự vĩ đại của Mộng Khả Nhi, Mộng Khả Nhi dường như hóa thân thành một tiên tử lương thiện, trên người nàng ta bao trùm một ánh hào quang thánh khiết, hết lần này tới lần khác muốn hi sinh tính mạng của mình để cứu những người khác. Hình tượng tiên tử lương thiện cảm động đất trời vô cùng sống động trên trang giấy, đã khiến cho người ta phải cảm động sâu sắc.
Trong bài viết, Mộng Khả Nhi sau khi thoát khỏi vùng đất chết, nội thương nghiêm trọng lại phát tác. Thần Nam sau khi giúp nàng điều trị vết thương đã đi tìm thảo dược, những lúc trở về thì tiên tử Mộng Khả Nhi thánh khiết đã mất tích.
Thần Nam vô cùng lo lắng, không ngừng tìm kiếm tung tích của nàng trong vùng núi sâu, nhưng lại không hề phát hiện ra một vết tích nào. Vài ngày sau, cơn ác mộng của Thần Nam chính thức bắt đầu, tên máu lạnh vô sỉ Lăng Vân đã phái vô số cao thủ tới truy sát hắn trong núi sâu.
Trong bài viết, Thần Nam đã miêu tả thật tường tận những nguy hiểm chết đi sống lại trong vùng rừng núi của mình, cảnh thảm chiến kịch liệt với thuộc hạ của Lăng gia khiến mọi người đều vô cùng cảm động.
Bài viết này tuy có nhiều chỗ là giả tạo, nhưng Thần Nam khi viết cũng đã dùng rất nhiều công sức. Có thể nói trong mỗi tình tiết nhỏ đều có những thâm ý sâu xa.
Trong bài, đổi thành Tiêu Phong và Tiềm Long bị tập kích chính là vì muốn lợi dụng danh tiếng của hai người này. Tiêu Phong là đệ nhất cao thủ của Thần Phong học viện, tại thành Tội Ác những kẻ sùng bái chàng ta nhiều vô số kể. Tiềm Long cũng vô cùng thần bí, Thần Nam nghĩ rằng vị trí của anh ta tại Tiên Vũ học viện cũng ngang tầm với Tiêu Phong. Viết lại quá trình hai người này bị đánh lén có thể dễ dàng kích động người ta phẫn nộ.
Đương nhiên, tiêu hao nhiều giấy mực nhất vẫn là Mộng Khả Nhi, hắn đã khắc họa sự thánh khiết, vĩ đại của nàng ta khiến nàng ta hóa thân thành một tiên tử lương thiện.
Mộng Khả Nhi bản thân đã là truyền nhân của Đạm Đài cổ thánh địa, trong mắt người đời, địa vị của nàng ta vô cùng cao quý, miêu tả kĩ lưỡng hành động xả thân cứu người của nàng ta, nhất định sẽ càng khiến cho mọi người ủng hộ.
Bài viết này của Thần Nam giống như là “tạo tiên”, khắc họa hình tượng Mộng Khả Nhi đạt tới cảnh giới đẹp nhất. Nếu như có thể chứng minh đây là sự thật, thì danh tiếng của Mộng Khả Nhi ở đại lục sẽ leo lên tới đỉnh điểm. Bất luận là sư môn của nàng ta hay bản thân nàng ta đều được bao phủ bởi ánh sáng thánh khiết, tin rằng cho mãi tới mười năm sau hình tượng tiên nữ thánh khiết này vẫn không thể nào có thể lung lay trong mắt người đời.
Bây giờ Thần Nam và Mộng Khả Nhi đang như nước với lửa, hắn ca tụng Mộng Khả Nhi như vậy, chỉ là muốn lợi dụng danh tiếng của nàng ta để rửa sạch tội danh cho mình.
Lần này Thần Nam giả chết, đứng ở ngoài cuộc, muốn để Mộng Khả Nhi xuất hiện, có thể khiến nàng ta và Lăng Vân xung đột với nhau quả thật rất thú vị. Còn về việc mình giả chết, hắn biết chắc chắn không thể nào qua mắt được nàng ta.
Thần Nam ném cho Mộng Khả Nhi một miếng mồi ngon như thế, cho dù nàng ta biết hắn vẫn chưa chết e rằng cũng khó có thể nhịn được mê hoặc của danh hiệu “thánh khiết tiên tử”.
Nàng ta rất có thể sẽ xuất hiện nhận lấy ánh hào quang này.
Hơn nữa, trong bài viết này Thần Nam chỗ nào cũng hướng mũi giáo về phía Lăng Vân, bài viết chỉ ra rằng Mộng Khả Nhi mất tích rất có thể đã bị Lăng Vân giết chết hoặc bắt làm con tin. Nguyên nhân thì có rất nhiều, Lăng Vân muốn giết người diệt khẩu, muốn che dấu đi những hành vi độc ác của mình, cũng giống như việc y không ngừng phái người vào núi truy sát Thần Nam.
Đoạn cuối của bài viết là tuyệt bút của Thần Nam, giận dữ nhắc tới việc những người trong thành đều chỉ nghe lời nói từ một phía của Lăng Vân. Thần Nam không còn cách nào tốt hơn là thay bạn báo thù, hắn chỉ có thể dùng sức của chính mình trong đêm tối đi tập kích Lăng Vân.
Với một phong thư tuyệt bút như vậy, cùng với hành động đại chiến thành Tội Ác đêm hôm qua của Thần Nam, vô cùng có sức thuyết phục. Lòng tin của tất cả những người trong thành đang bắt đầu xao động.
Trong thành Tội Ác, mọi người chỉ bàn luân về trận đại chiến kịch liệt đêm qua. Lời nói của Lăng Vân đã không còn là chủ đạo nữa, rất nhiều người đồng tình với Thần Nam, tin tưởng vào lời nói của hắn.
Những cao thủ tới vùng đất chết đều là những thanh niên tuấn kiệt có tầm ảnh hưởng lớn, những người sùng bái họ nhiều vô số kể. Những kẻ hâm mộ đều lên phố diễu hành, yêu cầu điều tra rõ chân tướng, trả lại sực công bằng cho những người đã chết.
Ngày hôm nay, thành Tội Ác vô cùng hỗn loạn, chính bởi vì ngôn luận không giống nhau, đã có lúc đã xảy ra ẩu đả.
Lúc những sát thủ may mắn cướp được “mảnh thi thể của Thần Nam” và những dong binh đi lĩnh thưởng, đã bị nhiều người bao vây tấn công, bọn chúng chạy trốn tán loạn giống như lũ chuột qua đường.
Tóm lại chỉ có thể hình dung trong một từ: “Loạn!”
Lăng Vân vò nát mảnh giấy của Thần Nam trong tay, vẻ mặt xám ngoét, hắn ta biết rằng đại sự bất lợi, nhưng hiện nay hắn ta khó mà thoát ra khỏi thế yếu này, tất cả đều xảy ra quá đột ngột, mọi người đã bắt đầu nghi ngờ những điều mà hắn nói, hình như con người đều có những thói quen xấu, chỉ thích hủy diệt những thứ tốt đẹp. Khi Thần Nam giống như mặt trời giữa ban ngày, Lăng Vân chỉ cần xúi giục một chút thì đã thu được hiệu quả ngoài sức tưởng tượng. Còn ngày nay, Thần Nam đã chết, danh tiếng của hắn đã đạt tới đỉnh cao từ trước tới giờ không hề có, đúng lúc này đột nhiên lại truyền ra những “lời đồn” về hắn ta, rất nhiều người lại tin vào những lời đồn đó, bắt đầu truyền bá lan tràn khắp nơi.
Đương nhiên những thói xấu từ khi sinh ra của con người chỉ là một mặt, mặt khác chính là do Thần Nam đã thành công diễn một màn “khổ nhục kế” : hàm oan chịu uất ức, trong núi sâu một mình chống chọi với cái chết, tất cả mọi người đều không rõ chân tướng, tấn công hắn. Cuối cùng Thần Nam chỉ còn cách nhận lấy cái chết bi thảm để thể hiện tấm lòng mình.
Trên thực tế những điều đó cũng không phải là diễn kịch, tất cả mọi chuyện ở trong núi đều là những trải nghiệm thật sự của Thần Nam, hắn có thể sống trở về đúng là một kì tích.
Hai ngày sau, những lời nói của Thần Nam đã chiếm thế thượng phong, mọi người bắt đầu muốn biết rõ ràng chân tướng những việc mà hắn đã thuật lại.
Lăng Vân lúc này chỉ còn biết nghiến răng, hắn ta sẽ phản bác thế nào đây? Người chết là hết, hắn ta có nói hay nói tốt thế nào đi nữa cũng không thể thắng được một “người đã chết”.
Trong núi sâu, Thần Nam không thể ngờ tới rằng, những mảnh giấy mà hắn rải ra lại có tác dụng lớn tới mức này, hoàn toàn vượt xa những dự liệu của hắn.
“Tấm biển Mộng Khả Nhi”, “Tấm biển Tiêu Phong”. Thần Nam không thể tượng tượng ra được sức mạnh của hai tấm biển này lại lớn đến như vậy. Mộng Khả Nhi thân là truyền nhân của Đạm Đài cổ thánh địa, gần một năm nay danh tiếng lẫy lừng, những người sùng bái nàng ta nhiều vô số, hiện nay nàng ta sống chết khó đoán, đã khiến cho rất nhiều thiếu hiệp trẻ tuổi phải lo lắng.
Không cần biết Lăng Vân có giết chết hay bắt cóc Mộng Khả Nhi hay không? Nhưng hắn ta đã trở thành đối tượng đáng nghi ngờ nhất, rất nhiều thanh niên cao thủ muốn tìm tới hắn để trút giận.
Còn về Tiêu Phong, thân là đệ nhất cao thủ của Thần Phong học viện, trong mắt nhiều người chàng ta là một thần tượng để mọi người theo đuổi, hơn nữa trong “phạm vi thế lực” của Thần Phong học viện, những người bảo vệ chàng ta cũng không hề ít hơn so với Mộng Khả Nhi.
Vô số học viên của Thần Phong học viện đều muốn lập tức điều tra chân tướng sự việc, có người còn muốn tìm tới gây sự với Lăng Vân. Trong đó những người nữ sinh sùng bái chàng ta là đáng sợ nhất, bọn họ đều muốn cầm kiếm trực tiếp tới chém chết Lăng Vân.
Lăng Vân sớm đã thả chim bồ câu đưa thư, xin cứu viện từ Lăng gia. Bây giờ hắn đã bị Phó viện trưởng của Tứ đại học viện “mời vào” Thần Phong học viện, tại môt nơi yên tĩnh, phái người tới phục vụ. Kiểu giam lỏng gián tiếp này khiến cho Lăng Vân vô cùng tức giận, sợ hãi, nhưng lại chẳng biết làm thế nào.
Hắn ta dĩ nhiên biết rằng Thần Nam tuyệt đối vẫn chưa chết, trước giờ hắn vốn chiếm ưu thế, nắm giữ tình hình toàn cục, vậy mà chỉ trong một đêm đã thua hoàn toàn, Lăng Vân đương nhiên tức tới phát điên.
Thế cục thành Tội Ác rất hỗn loạn, tin tức truyền tới khắp nơi trong đại lục, ánh mắt của toàn bộ đại lục đều tập trung về đây.
Chân tướng thảm án ở vùng đất chết rốt cuộc là như thế nào, hiện nay không có ai có thẻ nói rõ được, dường như chỉ có cách tìm được Mộng Khả Nhi mới có thể phân biệt Lăng Vân và Thần Nam ai là kẻ nói dối.
Vô số những tiểu đội đi tìm kiếm đã hết lần này tới lần khác đi vào trong núi sâu để tìm kiếm tông tích của Mộng Khả Nhi.
Ngoài thành Tội Ác, trong một rừng trúc, Mộng Khả Nhi đang đứng trên ngọn trúc, phát ra khí tức thanh khiết nhưng lạnh lẽo, trông giống như một tiên nữ hạ phàm.
Trong tay nàng ta là một mảnh giấy mà Thần Nam rải ở thành Tội Ác, dung nhan tuyệt mĩ không biểu lộ ra một chút cảm xúc nào, hai mắt giống như nước mùa thu, chỉ dừng lại mấy phút trên trang giấy, sau đó lại nhìn ra hướng khác.
Mộng Khả Nhi đứng trên ngọn trúc suy nghĩ rất lâu, sau cùng thả tở giấy trong tay ra để mặc nó rơi xuống.