Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng, dị quang trong mắt chớp động.
Đồng Hiểu Vân cắn răng một cái, không quan tâm nguy hiểm, một đường chạy tới trước người của Nhạc Trọng và lớn tiếng nói.
- Nhạc đại ca, em muốn trở nên mạnh mẽ, em muốn kề vai chiến đâu với anh.
Nhạc Trọng tiện tay bổ ra hai đao, chém hai con heo nhà biến dị thành hai mãnh, sau đó nhìn qua Đồng Hiểu Vân sắc mặt quật cường đứng ở bên cạnh, hắn bị ánh mắt to tròn trong veo khát vọng lực lượng của Đồng Hiểu Vân hấp dẫn, tay lật một cái và cầm một thanh Phảng Chế Đường Đao ném cho Đồng Hiểu Vân.
- Cầm giết nó thăng cấp thì toàn bộ cường hóa lực lượng.
Nhạc Trọng vừa dứt lời thì bạch cốt liền ném một con heo biến dị tới.
Đồng Hiểu Vân cầm lấy thanh Phảng Chế Đường Đao bước tới gần con heo biến dị này.
Con heo biến dị bị ném lên mặt đất, điên cuồng giãy dụa, đồng thời nhìn qua Đồng Hiểu Vân phát ra âm thanh đe dọa.
Đồng Hiểu Vân khát vọng với lực lượng vượt qua tâm lý sợ hãi trong lòng, nàng đi đến trước con heo biến dị, giơ Phảng Chế Đường Đao lên cao cao và chém xuống.
Đồng Hiểu Vân là một nữ tử bình thường, cũng không có trải qua cường hóa, còn nhỏ lực yếu. Phảng Chế Đường Đao tuy sắc bén nhưng ở trong tay của nàng chém vào con heo biến dị thì chỉ làm cho nó chảy mau ròng ròng mà không có chết, không ngừng phát ra âm thanh thống khổ.
Đồng Hiểu Vân nhìn qua con heo biến dị không ngừng giãy dụa, cắn răng giơ Phảng Chế Đường Đao lên và không ngừng chém lung tung lên con heo biến dị, sau khi chém con heo huyết nhục mơ hồ, hấp hối, lại giãy dụa một hồi lâu mới tắt thở.
Đồng Hiểu Vân giết chết con heo xong thì cũng mệt mỏi thở hồng hộc. Nàng cũng hiểu chênh lệch cực lớn của mình và Nhạc Trọng, Trác Nhã Đồng.
Con heo biến dị vừa chết, một đoàn linh quang lớn chui vào trong thân thể của Đồng Hiểu Vân, làm cho nàng tăng lên hai cấp, trở thành người cường hóa cấp 3.
- Tôi cũng trở thành người cường hóa!
Đồng Hiểu Vân đem bốn điểm cường hóa vào lực lượng, cảm thụ được lực lượng trong người tăng cao, tràn ngập mừng rỡ thầm nghĩ.
Gai xương của bạch cốt co rụt lại, bốn nam nhân đi tới kéo thi thể con heo biến dị đi, trực tiếp ném qua chỗ khác.
Gai xương của bạch cốt lại hiện ra, lại có một đầu heo biến dị được đưa tới trước người của Đồng Hiểu Vân. Đồng Hiểu Vân hưng phấn cầm lấy Phảng Chế Đường Đao trong tay chém lên người con heo biến dị, nàng cường hóa bốn điểm lực lượng xong thì có được lực lượng đã đạt tới 10 điểm, có thể so sánh với nam nhân trưởng thành, nàng có kinh nghiệm và lực lượng, lúc này vô cùng dễ dàng chém chết con heo biến dị.
Nương theo thời gian qua đi, những bình xăng kia cũng bị dập tắt. Nương theo đó là âm thanh rít gào của bầy heo và điên cuồng đạp lên thi thể của đồng bạn xông tới.
Đối mặt với heo biến dị không ngừng công kích, một tên nam nhân trên đài cao nắm một bình xăng đang cháy vào trong đàn heo, hỏa diễm cháy lên hừng hực.
Nhưng mà số lượng so với lần đầu tiên không nhiều, chế tạo lửa cũng không có uy hiếp được đàn heo.
Tất cả heo biến dị dùng thi thể tạo thành bốn lối đi, tất cả heo biến dị nhảy vào trong hàng rào.
Lần này Trác Nhã Đồng cũng không cách nào nghỉ ngơi, nàng lập tức cầm lấy Đường đao nhanh như mũi tên lao thẳng vào một con heo.
- Đội đầu tiên đi cứu viện.
Nhạc Trọng tiện tay chém chết hai con heo biến dị và nói ra.
Đội đầu tiên gồm mười hai người cầm Phảng Chế Đường Đao tiếp viện thông đạo thứ ba. Những người còn lại đều cầm súng điên cuồng bắn vào thông đạo thứ ba.
Đám heo biến dị bị bắn thành cái sàng, hoặc là tử vong hoặc là giãy dụa thống khổ trên mặt đất. Nhưng mà vẫn có mười con heo biến dị phá tan phòng tuyến nhảy vào trong.
Những con heo biến dị này còn chưa ổn định đã bị chém giết ngay. Nhưng mà đám heo biến dị khác nhân lúc mọi người chú ý giết con heo xông vào thì chúng hung hăng xông lên, đem hai gã chiến sĩ cầm Phảng Chế Đường Đao đụng bay trên đất.
Lực lượng của heo biến dị vô cùng lớn làm hai tên chiến sĩ gãy xương đùi. Chuyện này còn chưa kết thúc, con heo biến dị thập phần hung tàn lao tới trước một người, lộ ra răng thép sắt bén cúi đầu một ngụm cắt dứt yết hầu của người này, máu tươi nóng rực bắn lên mặt của nó, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.
Tất cả heo biến dị thừa cơ xông vào từ nơi này.
Nhìn thấy heo biến dị khủng bố, sợ hãi bao phủ đội cận chiến đầu tiên, hoàn toàn sụp đổ, sáu tên chiến sĩ quay người bỏ chạy. Bọn họ là đám ô hợp, đánh nhỏ lẻ còn được chứ tràng diện này thì nhanh chóng sụp đổ.
Phanh! Phanh! Hai tên chiến sĩ bỏ chạy đầu tiên bị bắn nát đầu mà chết.
Nhạc Trọng tay cầm súng, tay phải cầm đao nhìn qua bên kia, hung dữ nói ra:
- Ai dám không có mệnh lệnh mà rút lui sẽ chết!
Nhạc Trọng chỉ vào Trác Nhã Đồng toàn thân đầy máu đang chém giết đám heo biến dị kia, nhìn qua đám chiến sĩ bên kia quát lớn:
- Một nữ nhân chiến đấu cứu mọi người, các người là đám đàn ông lại bỏ chạy. Các người thật sự không bằng phụ nữ hay sao?
Nghe Nhạc Trọng giận dữ mắng mỏ, đám chiến sĩ đội thứ nhất nhìn qua Trác Nhã Đồng đang chiến đấu, trong mắt hiện ra thần sắc xấu hổ, đồng thời dưới uy hiếp tử vong của Nhạc Trọng thì bọn họ cũng không có đường lui, so với chém giết đám heo biến dị còn có sinh cơ thì bỏ chạy chính là cái chết. Hơn mười tên chiến sĩ quay người lại chiến đấu với đám heo biến dị này.
- Thiết cốt, qua bên kia trợ giúp đi!
Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt và ra lệnh.
Bạch cốt nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì không do đi làm bảo mấu giữ Đồng Hiểu Vân và những tên chiến sĩ khác thăng cấp nữa, mà là cầm búa lớn xông vào con đường lớn.
Sức chiến đấu của bạch cốt hết sức kinh người, nó huy động búa lớn không ngừng xoắn giết, cơ hồ giết chết toàn bộ đám heo biến dị đụng phải nó. Dưới sự dẫn dắt của nó thì đám chiến sĩ đội thứ nhất cũng có dũng khí giết địch, trả giá bằng trọng thương ba người, một người tử vong và viện quân không ngừng trợ giúp thì đám người cũng giữ được cánh cổng.
Một tên đội viên trọng thương được mang ra phía sau, một tên chiến sĩ cường hóa lập tức xông vào trong thế chỗ, tiếp tục chiến đấu với đám heo biến dị kia. Mỗi một khắc đều có chiến sĩ bị đàn heo đụng té trên mặt đất, không chết tức tổn thương. Nhưng mà không có xuất hiện dấu hiệu tan rã.
Sau khi đoạt lại cánh cổng thứ tư không lâu, Nhạc Trọng nhìn thấy chiến sĩ ở lối đi thứ năm và thứ sáu bị heo xông vào. Hắn biết rõ cửa trại không được rồi.
Thanh Phong Trại cùng huyện Thanh Nguyên của Nhạc Trọng khác nhau lắm. Ở chỗ này không có công nghiệp gang thép. Ngay cả sản xuất đao thép cũng không được. Vũ khí lạnh sắc bén nhất chính là mười sáu thanh Phảng Chế Đường Đao của Nhạc Trọng mang theo. Những người còn lại cầm vũ khí gì cũng có, nhưng mà muốn nhanh chóng chém giết đàn heo này thì quá khó khăn.
Một khi cánh cửa thứ năm và thứ sáu thất thủ, vậy thì cả cái trại này sẽ lâm vào quẫn bách.