Mười đầu Dị Hình biến thành tro bụi thì hai mươi đầu lưỡi hoặc cuốn, hoặc quét, hoặc là đâm tới, giống như sét đánh không kịp bưng tai đánh về phia Nhạc Trọng.
Trong hai mươi con Dị Hình này, đại bộ phận đều là quái vật tứ giai đỉnh phong, thậm chí còn có hai con là ngũ giai, một kích đột ngột này cường gia lục giai sơ cấp cũng bị đánh chết, vô cùng đáng sợ.
- Mình hấp thu thần ma hạch nhận được kỹ năng mới, lợi dụng những con quái vật này thử nghiệp kỹ năng lục giai thế nào đã.
Nhạc Trọng vốn đang muốn bắn thần ma viêm thiêu đốt Dị Hình thành tro, đột nhiên nội tâm nhớ lại, hắn tiện tay rút Xà Nha Đao ngũ giai ra, trực tiếp chém Dị Hình thành mấy đoạn, sau đó một đạo huyết quang bắn vào người của Dị Hình.
Sau khi huyết quang đỏ thẫm này chui vào trong người của Dị Hình, chỉ trong tích tắc thân thể Dị Hình như tháo nước, máu của Dị Hình chảy ra ngoài, trong tích tắc hóa thành thây khô.
Đạo huyết quang đỏ thẫm lại bay ra khỏi người Dị Hình, trừ mùi huyết tinh dơ bản ra còn mang theo khí tức ăn mòn đồng thời khuếch trương ra chung quanh.
Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, một đạo huyết quang khác chạy vào trong thân thể Dị Hình, trực tiếp biến Dị Hình kia thành thây khô.
Bí thuật thao túng huyết dịch vô cùng độc ác, nếu là không có đối pháp tương ứng, đối với động vật có máu thì nó quá đáng sợ.
Nhạc Trọng lúc trước sở dĩ có thể chiến thắng Huyết Phệ Thánh Hoàng đó là vì hắn có được thần ma viêm, có thể khắc chế bí thuật này.
Những con Dị Hình này tuy sức chiến đấu cường hoành, có được bản năng chém giết cường đại nhưng chúng vẫn không có biện pháp gì với huyêt dịch của mình, chỉ có thể trơ mắt nhìn huyết quang bắn tới, sau đó biến chúng thành thây khô.
Sau khi huyết quang bay vào trong người của hai mươi con Dị Hình, bắt đầu phân liệt trở thành hai đạo, một đạo đỏ thẫm, một đạo màu xanh.
Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, hai đạo huyết quang có một đạo đỏ thẫm hóa thành huyết châu bay vào trong tay của hắn. Tâm niệm khẽ động, một đạo huyết dịch màu xanh vờn quanh thân thể của hắn.
- Kỹ năng thao túng huyết dịch quả nhiên lợi hại. Có được kỹ năng này, thủ đoạn đối địch của ta lại nhiều thêm một phần!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Kim Tuyên Nhi đang khóc lóc một bên, nói thẳng:
- Đi thôi! Nếu còn muốn báo thù thì cùng tôi rời đi!
Dứt lời, Nhạc Trọng cũng không để ý phản ứng của Kim Tuyên Nhi, chỉ ôm Hàn Anh Nhi đi nhanh về hướng võ quán Thanh Phong.
Trong mắt Kim Tuyên Nhi chợt hiện lên vẻ kiên nghị, yên lặng đi theo sau lưng Nhạc Trọng.
Lúc này Nam Nguyên thành đã lâm vào hỗn loạn, tùy ý đều có thể thấy được dị hình tàn sát nhân loại.
Trong thế giới này mỗi người đều luyện võ, võ kỹ mạnh mẽ. Thật nhiều võ giả liên thủ cùng chiến đấu với dị hình. Nhưng đàn dị hình vô cùng hung lệ, cho dù yếu ớt nhất cũng có được chiến lực tam giai đỉnh phong, đồng thời giáp xác của chúng cũng cực kỳ cứng rắn, đao thương bất nhập, rất khó phá hủy. Thường thường có hơn mười cao thủ nhân tộc liên thủ phải hi sinh vài người mới giết chết được một con dị hình. Nếu gặp phải dị hình trưởng thành, toàn bộ võ giả tiến lên chỉ chịu chết vô ích, thật dễ dàng bị giết hại.
Bị dị hình hung tàn công kích, thật nhiều chiến tuyến lập tức hỏng mất, thật nhiều nhân loại bỏ chạy tứ tán.
Nhạc Trọng một đường đi tới, thao túng huyết quang kỳ dị không ngừng cuốn qua, từng con dị hình bị hắn cuốn tới lập tức bị hút khô máu huyết, biến thành thây khô.
Huyết quang quỷ dị vô cùng huyền ảo, mỗi khi hấp thu máu huyết một con dị hình liền mạnh mẽ hơn, đồng thời còn truyền vào một ít sinh mệnh nguyên khí vào thân thể Nhạc Trọng, làm cho hắn thao túng huyết quang cũng không phí chút khí lực nào.
Nhạc Trọng nhìn huyết quang đã phân tách thành bốn đạo kỳ dị trên bầu trời, trong mắt chợt lóe dị quang:
- Kỹ năng thật tà ác cường đại! Thao túng huyết quang như vậy đối phó sinh vật có máu huyết, cho dù diệt sát hơn mười vạn sinh vật cũng không hề tiêu hao nửa điểm thể lực!
Nhạc Trọng thi triển thủ đoạn chẳng khác gì ma thần, vô số dị hình chết thảm trong tay hắn, những nhân loại may mắn thoát khỏi tử vong đều hội tụ sau lưng hắn, không bao lâu ở phía sau hắn đã tập hợp thật nhiều người.
Bỗng nhiên Hàn Anh Nhi chỉ về một phương hướng nói:
- Đó là sư phụ của cháu!
Nhạc Trọng nhìn thoáng qua, chỉ thấy cách vài trăm thước phía trước có một mỹ nữ mặc võ sĩ phục màu trắng, mái tóc đen buộc kiểu đuôi ngựa, nhìn qua chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, như một đóa hoa tươi kiều diễm, trong tay cầm một thanh cương thương thật lớn vô cùng oai hùng kích đấu cùng vài con dị hình.
Thuật dùng thương của mỹ nữ kia thật tuyệt diệu, bộ pháp như huyễn, nhanh như cơn gió không ngừng xuyên qua giữa đám dị hình, cương thương liên tục đâm vào trong đầu bọn chúng, đem đầu của chúng xỏ xuyên qua.
Tuy rằng cương thương trong tay mỹ nữ cũng là thần binh lợi khí, nhưng mỗi lần xỏ xuyên qua đầu dị hình đều bị ăn mòn một tầng, dần dần yếu bớt.
Đồng thời bởi vì mỹ nữ chiến đấu lợi hại, hai mươi mấy con dị hình cùng xông về hướng của nàng vây tới.
Đàn dị hình có được bản năng chiến đấu khủng bố, đại bộ phận đều là dị hình hung tàn tứ giai ngũ giai, chỉ có một ít dị hình dinh dưỡng không đủ chỉ có được chiến lực tam giai đỉnh phong.
Tuy rằng mỹ nữ cũng là cường giả ngũ giai, nhưng nếu bị hai mươi mấy con dị hình vây quanh chỉ còn con đường chết.
Hàn Anh Nhi nhìn thấy hai mươi mấy con dị hình vây tới, sắc mặt đại biến nhìn Nhạc Trọng cầu xin:
- Van cầu ngài giúp đỡ sư phụ cháu!
- Được!
Nhạc Trọng chỉ về hướng đàn dị hình, bốn đạo huyết quang tà dị giống như ác long trực tiếp cuốn tới.
Hai mươi mấy con dị hình bị huyết quang cuốn lấy lập tức biến thành thây khô.
Trong hai mươi mấy con dị hình còn có ba con dị hình ngũ giai, ngay lúc huyết quang cuốn tới liền sinh ra dự cảm nguy hiểm cực độ, lập tức phát động tốc độ thật khủng khiếp biến mất ngay tại chỗ, tránh thoát huyết quang cuốn lấy.
Tránh thoát một kích tất sát của Nhạc Trọng, ba con dị hình ngũ giai liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, xoay người, thân hình chợt lóe liền biến mất khỏi con đường.
Nhạc Trọng nhìn ba con dị hình ngũ giai biến mất chân mày cau lại:
- Thật khó khăn, không ngờ đàn dị hình lại có được trí tuệ chiến đấu cao như vậy, thật sự là phiền toái!
Nếu đàn dị hình chỉ biết ngây ngốc xung phong liều chết, đối với Nhạc Trọng mà nói không gì tốt hơn. Nhưng chúng có thể phán đoán ra thực lực mạnh yếu, lựa chọn tiến công hoặc thối lui, như vậy sẽ vô cùng phiền toái.
- Đa tạ vị tiểu huynh đệ ra tay tương trợ, tôi là quán chủ võ quán Thanh Phong Bạch Hà Liên!
Mỹ nữ cầm cương thương đi tới trước mặt Nhạc Trọng chắp tay thi lễ cảm ơn, ánh mắt nhìn Hàn Anh Nhi trong lòng Nhạc Trọng thoáng cau mày.
Nhạc Trọng khẽ mỉm cười nói:
- Chào cô, tôi là Nhạc Trọng!
Hàn Anh Nhi nhìn thấy vẻ mặt của sư phụ vội vàng nói:
- Sư phụ, con bị một con quái vật đánh bị thương, vốn đã chết, là Nhạc Trọng dùng thánh dược cứu con một mạng!