Từ khi Bạch Cốt Lao Lung vây khốn Tam Dương Tôn Giả đến lúc hắn đến phá lao đi ra, thời gian bất quá mới đi qua mười lần hô hấp, mà trong mười lần hô hấp này đã sinh rất nhiều sự tình.
Thân thể bị điện giật hơi có chút cứng ngắc, Bạch Ma gian nan loại trừ hồ quang điện bị Bạch Cốt Thuẫn ngăn trở, nhưng vẫn vô cùng mạnh mẽ, cực kỳ khí phách nói: "Ta có thể vây khốn ngươi lần thứ nhất, cũng có thể vây khốn ngươi lần thứ hai."
"Vậy sao? Ta đây ngược lại phải thử một chút!" Tam Dương Tôn Giả không giận mà ngược lại còn cười, hai tay cực kỳ mau lẹ kết sáu cái thủ ấn, cao giọng quát.
"Phân Quang Ấn!"
Một đạo tia sáng hình người vô cùng cô đọng từ trên người Tam Dương Tôn Giả bắn ra, hướng về Bạch Ma đánh tới.
Tia sáng chó mắt nổ ra, trên sa mạc lập tức nhiều thêm một cái hố sâu vài trăm thước, mà Bạch Cốt Thuẫn dày đặc trước người Bạch Ma vì chống đỡ không nối lực đạo mạnh mẽ như vậy, đã bị phá vỡ.
Nhìn thấy thân thể Bạch Ma hung hăng đập lên trên sa mạc, Tam Dương Tôn Giả lập tức truy kích tới, phất tay đánh ra một đạo chưởng ấn màu trắng.
"Vạn Mâu Xuyên Tâm!" Bạch Ma mặc dù bị hung hăng đánh trúng, nhưng vì trên người có bao trùm một Bạch Cốt Chiến Giáp dày đặc, nên chỉ bị chút vết thương nhẹ, lập tức hai tay giao nhau, hồn lực khuếch tán tại xung quanh thân thể, khống chế vô số thanh cốt mâu màu trắng, trăm thanh làm một tổ bắn về phía Tam Dương Tôn Giả.
Một trăm thanh cốt mâu một tổ, một vạn thanh chính là một trăm tổ, từ xa nhìn lại phảng phất như một cột sáng màu trắng cực lớn bắn ra từ trên người Bạch Ma bắn ra, đồ sộ đến cực điểm.
Sắc mặt Tam Dương Tôn Giả có chút ngưng trọng, mạnh mẽ dừng thân người lại, rồi sau đó hai tay kết ấn đánh ra Phân Quang Ấn, va chạm một chỗ với vô số cốt mâu.
Tạp sát tạp sát, tia sáng hình người giống như cối xay thịt, không ngừng phá nát bấy cốt mâu, trong lúc nhất thời tình hình trở thành cục diện giằng co.
Bên kia, bí pháp của Ngũ Lôi Tôn Giả đã đến bốn đạo điện trụ, trong đó hai đạo trên người Bạch Ma, hai đạo trên người Hồng Ma, hiện tại Bạch Ma đã bị Tam Dương Tôn Giả dây dưa, hắn chỉ cần giải quyết Hồng Ma là xong.
Trên mặt hiện sự tươi cười âm trầm, hồn lực của Ngũ Lôi Tôn Giả khóa chặt thân thể Hồng Ma lại, đợi đánh ra điện trụ thứ năm, đưa Hồng Ma vào tử địa.
Hồng Ma trên người đã có khá nhiều vết thương lúc này ngẩng đầu lên, vạn phần quỷ dị nhìn về phía Ngũ Lôi Tôn Giả cười, chợt quát lên: "Bạo Huyết Thuật!"
Không tốt, Ngũ Lôi Tôn Giả cơ hồ là vô ý thức muốn rời xa khu vực hắn đang đứng, bởi vì hắn cảm thấy nguy hiểm không cách nào tưởng tượng được, mà vậy nguy hiểm này nói không chừng có thể đoạt mạng của hắn đi.
Trong thời gian ngắn, mấy chục thước quanh người Ngũ Lôi Tôn Giả lơ lửng ba giọt máu tươi quỷ dị bỗng nhúc nhích, rồi sau đó hung mãnh nổ tung, một khắc này không gian vài trăm mét trở thành huyết sắc không gian, từng đạo gợn sóng huyết sắc được tập trung hoàn toàn ở trong một cái khu vực, không cách nào hình dung được uy lực của nó khủng bố đến mức nào.
"Lại là Bạo Huyết Thuật!" Trương Hiểu Vũ đại khái đoán ra Hồng Ma và Tử Ân Sơn bị hắn giết ở Thủy Quốc xuất phát từ cùng một môn phái - Huyết Ma Quật.
Bất quá khi Tử Ân Sơn thi triển Bạo Huyết Thuật so với Hồng Ma thì yếu đi không chỉ mười lần, huống chi tựa như Hồng Ma có thể thoáng làm ba giọt máu nổ tung, uy lực chồng chất lên nhau, không cách nào tưởng tượng được. Có thể tương đương với trăm tấn bom TNT nổ tung tại một chỗ. Một vòng sóng màu đỏ như máu xung kích ra tám phương, khuếch tán đến hơn mười dặm. đến mười dặm có hơn.
Thật cẩn thận tránh khỏi sóng xung kích, Trương Hiểu Vũ nói: "Không biết Ngũ Lôi Tôn Giả thế nào, nếu như hắn chết, chúng ta lập tức đi lên đoạt lấy nguyên giới."
Huyết sắc tán đi, hiện ra ở trước mặt mọi người là một điện cầu lôi quang, mà trong đó, có một bóng người giống như hài nhi còn đang trong bụng mẫu thân, cuộn lại ở bên trong.
Ngũ Lôi Tôn Giả quả nhiên không chết, bí pháp của hắn thật sự nhiều lắm, kỳ thật luận tu vi hắn không bằng Hồng Bạch Nhị Ma, hồn lực cũng yếu nhược một chút, nhưng hắn dựa vào bí pháp một mực kéo dài đến bây giờ.
Lôi quang điện cầu rút vào trong cơ thể Ngũ Lôi Tôn Giả, sắc mặt hắn chợt tái đi, một ngụm máu tươi phụt ra, chờ phun máu xong, ha ha cười nói: " Một kích này của ngươi không giết chết ta, kế tiếp chính là tử kỳ của ngươi."
"Ít giả bộ đi, Ngũ Lôi Oanh Đỉnh ngươi đã sớm tiêu tán, ngươi cho rằng ngươi còn có thể thi triển thành công ở trước mặt ta sao?" Hồng Ma chậm rãi lơ lửng trên không trung, mỉa mai nói.
Ngũ Lôi Tôn Giả đắc ý nói: " Bí pháp ta biết so với trong tưng tượng của ngươi còn nhiều hơn, nếu không phải bởi vì thời gian ngắn ngủi, không cách nào học hết toàn bộ, ngươi nghĩ đám các ngươi còn có thể sống đến bây giờ sao."
Trong ánh mắt Hồng Ma hiện lên một tia kiêng kị, bí pháp là công kích mạnh nhất dưới thuộc tính áo nghĩa, trước khi lĩnh ngộ được thuộc tính áo nghĩa, bất luận kẻ nào cũng muốn học nhiều bí pháp một chút, cái này chẳng những có thể khiến cho sức chiến đấu càng mạnh, cũng có thể làm cho phương thức chiến đấu của mình càng thêm phong phú, sẽ không dễ dàng bị những người khác nắm giữ nhược điểm.
Hắc Nguyệt Tôn Giả khẽ lắc đầu, nói: "Xem ra chúng ta đều đã xem thường Ngũ Lôi Tôn Giả, không thể tưởng được tu vi cảnh giới của người này mặc dù không cao, nhưng những bí pháp hắn nắm giữ lại vượt qua bất cứ người nào.”
Trương Hiểu Vũ gật gật đầu, nhưng mà lại nói: "Nhưng hắn lại xem thường Hồng Ma, rất nhanh sẽ chết."
"Có ý gì?" Hắc Nguyệt Tôn Giả nghi ngờ nói.
Ánh sáng màu xích hồng ẩn vào chỗ sâu trong đồng tử, Trương Hiểu Vũ nói: "Ở quanh người Ngũ Lôi Tôn Giả có vô số điểm sáng huyết sắc rất nhỏ, hẳn là năng lượng trước khi bạo còn còn sót lại trong không khí, bây giờ chúng nó đang chậm rãi hội tụ tại một chỗ.”
Đôi mắt Hắc Nguyệt Tôn Giả sáng lên, thốt lên: "Ngươi là nói Hồng Ma đang kéo dài thời gian, sử dụng công kích trí mạng."
"Không sai, luận bí pháp Ngũ Lôi Tôn Giả vượt qua Hồng Ma, nhưng Bạo Huyết Thuật quá mức kỳ diệu, cũng quá mức quỷ bí, lại có thể tập hợp năng lượng công kích một lần nữa, quả thực khó lòng phòng bị." .
"Thật là, bất quá bí mật này bị chúng ta biết rõ, lần sau gặp được Hồng Ma phải đề phòng một chút, không đến mức bị hắn ám toán." Hắc Nguyệt Tôn Giả khẽ cười nói.
Trương Hiểu Vũ quay đầu đi, nói: " Tam Dương Tôn Giả và Bạch Ma sắp liều mạng, cơ hội của chúng ta chỉ trong chốc lát nữa, phải hết sức chú ý.”
Một đạo Phân Quang Ấn mài đi gần chín ngàn cái bạch sắc cốt mâu của Bạch Ma, sức chiến đấu của Tam Dương Tôn Giả không hề yếu kém, thậm chí luận lực bạo phát trong nháy mắt còn mạnh hơn Bạch Ma, nhưng dưới công kích liên miên của Bạch Ma, lực bạo phát mạnh hơn cũng không hữu dụng. Trừ phi có thể thoáng cái phá vỡ công kích của hắn, nếu không thì như bị vướng vào tơ nhện, hao mòn liên tục, cuối cùng cũng trở thành thức ăn cho nhện.
Nhìn qua một ngàn cái bạch sắc cốt mâu còn lại, Tam Dương Tôn Giả hít sâu một hơi, hai tay vẽ ra nửa vòng tròn, một quang điểm chói mắt đột nhiên hiện ra, rồi sau đó bành trướng bằng tốc độ gấp trăm ngàn lần, hình thành một con chim lửa màu vàng kim, đột nhiên bay đi ra ngoài.
"Kim Ô Hóa Nhật!"
Chim lửa màu vàng kim bay ra mấy chục thước ngửa đầu ra phát ra một tiếng chim hót hùng hồn, rồi sau đó ngọn lửa trên người tăng vọt, hóa thành một khỏa hỏa cầu khổng lồ phóng tới Bạch Ma.
Bạch Ma sắc mặt như thường, chỉ là hai tay nhanh chóng kết thủ ấn.
"Bạch Cốt Môn!"
Ầm ầm, mặt đất bằng phẳng dựng lên một cánh cửa xương trắng cao năm mươi mét rộng ba mươi mét, độ dày của nó cấp tốc gia tăng, cuối cùng đâm vào vào trong sa mạc.
Trước mắt một khỏa hỏa cầu như mặt trời từng bước từng bước đánh lên Bạch Cốt Môn cực lớn, vẻn vẹn là tràng cảnh kinh người đã làm cho người ta kinh hồn táng đảm.
Ngũ Lôi Tôn Giả chợt phát giác được biểu lộ của Hồng Ma có chút dị thường, sắc mặt khó coi nói: "Ngươi đang kéo dài thời gian?" Hắn ẩn ẩn cảm giác được có chút không đúng, nhưng lại không thể nghĩ ra được đối phương còn có cái hậu chiêu gì, nguy cơ trong nội tâm càng ngày càng mãnh liệt khiến cho hắn lập tức chuẩn bị công kích.
"Thiên. . ."
Phốc phốc, một đạo ánh sáng huyết sắc trong hư không, đơn giản xuyên thấu ngực Ngũ Lôi Tôn Giả, rồi sau đó đạo thứ hai, đạo thứ ba. . . ánh sáng huyết sắc chằng chịt đan vào thành một tấm lưới tử vong, đơn giản đem Ngũ Lôi Tôn Giả giết chết.
Nhìn qua đối phương chết không nhắm mắt mở to hai mắt, Hồng Ma cười nhạo nói: "Nếu ta là ngươi sẽ không bất cẩn như vậy, đáng tiếc hiện tại nguyên giới của ngươi sẽ thuộc về ta." Tay phải nhắm ngay nguyên giới trên ngón tay Ngũ Lôi Tôn Giả, Hồng Ma đang muốn hút nó tới.
"Thật xin lỗi! Cái nguyên giới này ta lấy trước, ngày sau nhất định đáp tạ." Một thanh âm truyền vào trong tai Hồng Ma, hắn quay đầu trở lại, nhìn thấy hai cái thân ảnh ở ngoài ngàn thước, đúng là Trương Hiểu Vũ và Hắc Nguyệt Tôn Giả.
Còn chưa chờ hắn phản ứng, một tiếng tru khủng bố vang lên khiến hồn hải của hắn trực tiếp chấn động, cả người lập tức chóng mặt nặng nề rơi xuống phía dưới.
Chờ sau khi tỉnh lại, nguyên giới trên tay Ngũ Lôi Tôn Giả đã sớm bị Trương Hiểu Vũ hút vào tay, đồng thời tay phải giơ đại kiếm màu đen lên hung hăng đánh ra một đạo kiếm cương màu xích hồng.
"Huyết Ma Giải Thể!" Vô số đạo ảo ảnh màu đỏ như máu nổ tung, trong đó có hơn phân nửa bị kiếm cương màu xích hồng đánh nát bấy, còn lại hơn mười đạo huyết ảnh, một trong số đó đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt oán độc nhìn hai người Trương Hiểu Vũ đã đi xa.