Ngũ trưởng lão nhìn thấy người tới liền một trận kinh hoảng thất thố.
- Nhanh chóng theo ta trở về hướng tộc trưởng nhận lõi, nhìn ở trên phần lão tộc trưởng, ta sẽ để cho hai huynh đệ các ngươi đến phía sau núi diện bích suy nghĩ mười năm, lấy đó là trừng phạt, chuyện này cứ như vậy mà tính.
Thái thượng trưởng lão âm u nói.
- Không thể nào, Thái thượng trưởng lão, ngươi đã biết cha ta là tộc trưởng đời trước liền nên phụ trợ đại ca của ta lên làm tộc trưởng mới đúng, mà không phải là để cho Lăng Thương đảm đương Lăng gia tộc trưởng, hắn không xứng.
Ngũ trưởng lão ổn định tâm thần hướng về phía Thái thượng trưởng lão khuyên nói.
- Đừng chấp mê bất ngộ, ban đầu lão tộc trưởng truyền ngôi cho Lăng Thương là có nỗi khổ tâm, đợi sau khi trở về ta sẽ nói cho các ngươi rõ.
Thái thượng trưởng lão nói. Nếu không phải hắn cùng với tộc trưởng đời trước có giao tình, chỉ sợ lập tức sẽ ra tay bắt Ngũ trưởng lão.
- Cần gì tiếp tục nói nhảm với hắn, Lão Minh giết chết lão gia hỏa này đi!
Ngũ trưởng lão còn muốn nói điều gì, Lão Quỷ ở một bên hướng về một cái phương hướng gọi quát lên.
Ngay sau đó, một đạo u ảnh hướng Thái thượng trưởng lão lướt qua, một đạo phong nhận cự đại hướng Thái thượng trưởng lão đập tới.
- Chút tài mọn!
Thái thượng trưởng lão tựa hồ sớm nhận thấy được có mai phục, con mắt lão vừa nhíu, trong tay giương lên, một đoàn kim quang cự đại hướng phía phong nhận kia đối oanh mà đi.
Ầm!
Lão Quỷ nhân cơ hội kêu lê:
- Lăng Ngôn chúng ta đi, nơi này giao cho Lão Minh thôi.
Ngũ trưởng lão phức tạp nhìn Thái thượng trưởng lão một cái, lúc này gật đầu:
- Tốt, đi!
- Ai cũng không đi được!
Thái thượng trưởng lão phân tâm nhị dụng, một cỗ uy áp hướng hai người quét ngang mà qua.
- Lão gia hỏa, chóng lại Hồn Minh ta cư nhiên dám phân tâm nhị dụng, ngươi muốn chết!
Một đạo thân ảnh xuất hiện ở giữa không trung, một gã mang mặt nạ hình quye xuất hiện ở phía trên của lão, trong tay năm một đôi thiết trao, chỉ thấy hắn mắng một câu, thiết trảo trong tay hướng Thái thượng trưởng lão đập twois.
Thái thượng trưởng lão ngẩng đầu nhìn lại, không nhanh không chậm khẽ quát một tiếng:
- Tam Tật Thương!
Theo tiếng quát nhẹ của Thái thượng trưởng lão, chỉ thấy ở trước người lão ngưng tụ thành ba thanh kim sắc trường thương giống như thực chất, tản ra khí thế kim duệ vô bì, hướng Hồn Minh ở giữa không trung đâm tới.
- Vương giai, linh lực công kích!
Ngũ trưởng lão cùng Lão Quỷ hoảng hốt kinh hô.
Thái thượng trưởng lão một chiêu này hiển nhiên là lợi dụng thiên địa linh lực ở chung quanh ngưng kết ra linh lực kim thuộc tính tiến hành công kích, đây là cường chiếu mà cường giả đạt đến Vương giai mới có thê sử dụng, cùng Huyền Sĩ giai lợi dụng tự thân thuộc tính ngưng tụ công kích lại là khác biệt một trời một vực.
- Chó má, hắn chẳng qua là nửa bước Vương giai mà thôi.
Hồn Minh ở giữa không trung mắng một câu, thiết liên trong tay vừa chuyển, cặp thiết trảo kia quay về đánh tới hướng ba thanh kim sắc trường thương kia.
Kim sắc trường thương do linh lực ngưng tụ thành cư nhiên bị thiết trảo đánh xơ xác.
- Ngươi cũng là nửa bước Vương giai!
Trên khuôn mặt yên tĩnh như giếng nước của Thái thượng trưởng lão xuất hiện vẻ động dung.
- Ha ha, lão gia hỏa ngươi biết là tốt rồi, hôm nay chính là lúc ngươi bỏ mạng.
Hồn Minh kia ở giữa không trung biến ảo vị trí mấy lần, thiết liên trong tay càng không ngừng xoay tròn.
Một cỗ cụ phong vô hình hình thành ở trên đỉnh đầu hắn, cây cối ở phụ cận bị thổi đến vang lên vù vù, thanh thế dọa người.
- Các ngươi còn không mang theo tử sĩ đi trước?
Hồn Minh hét lớn một tiếng, hắn ngưng tụ thành cụ phong hướng Thái thượng trưởng lão tập quyển mà đi.
Cụ phong chưa tới, cây cối chung quanh lập tức bị thổi ngã, nhưng phòng ốc đổ nát không chịu nổi kia lại càng lập tức sụp xuống.
Uy lực của Vương giai mạnh mẽ như vậy! Không, đây chỉ là uy lực của nửa bước Vương giai mà thôi.
Ngũ trưởng lão cùng Lão Quỷ không còn chịu uy áp của Thái thượng trưởng lão, lập tức dẫn theo 200 tử sĩ rời đi Liễu Đình Hiên, hướng Lăng gia xuất phát mà đi.
Đối mặt với cụ phong, Thái thượng trưởng lão lộ ra thần sắc ngưng trọng, trong lòng thầm than:
- Không liều mạng già không được, Tiếu nhi, sau này Lăng gia liền nhờ vào ngươi.
Bỗng nhiên lúc này, Thái thượng trưởng lão toàn thân tách ra quang mang kim sắc lóng lánh, một cỗ khí thế vô cùng cường đại dâng lên, một thanh kim sắc trường thương trong không gian giới chỉ bay ra, rơi vào trong tay hắn.
Kim Thương quyết đệ nhất thức, Kim Vũ Mạn Thiên!
Thái thượng trưởng lão đánh ra Thanh cấp huyền kỹ duy nhất của Lăng gia rồi, Kim Thương quyết thức thứ nhất.
Trong lúc nhất thời, kim sắc thương ảnh mãn thiê như từng hạt mưa hướng cụ phong kia bắn đi.
Cụ phong kia bị đâm thủng thành vô số lỗ nhỏ, hướng Hồn Minh ở giữa không trung đâm thẳng tới.
- Lão gia hỏa này quả nhiên có chút bản lĩnh!
Hồn MInh thầm hô một tiếng, thân thể liên tục lùi về phía sau.
- Ngươi không phải là muốn mạng của ta sao, làm sao lại chạy rồi!
Thái thượng trưởng lão xé tan cụ phong, hướng Hồn Minh kia giết tới, trường thương trong tay đâm ra một đạo thương nhả dài mấy chục thước, trường thương giống như được chế tạ bằng hoàng kim dũng mãnh không gì so sánh được xé rách không khí, hướng Hồn Minh đâm tới.
Hôn Minh không thể tránh khỏi, hai tay vừa thu lại, cũng đem thiết trảo đưa về trước ngực, lúc này ngăn trở thương ảnh kia.
Ầm!
Hồn Minh bị kim thương ảnh trực tiếp đập vào trên mặt đất, oanh tạc đến mặt đất biến thành một cái hố sâu mười mấy thước.
- Không biết tự lượng sức mình!
Thái thượng trưởng lão thu lại khí thế, thầm mắng một câu, chuẩn bị hướng bên trong thành lao đi.
Đúng lúc này, một cái thiết trao lấy tốc độ nhanh chóng tuyệt luân từ dưới hố sâu kia bắn nhanh ra ngoài.
Thái thượng trưởng lão tránh không kịp, sau lưng bị hung hăng trảo một cái, một khối huyết nhục lớn bị xé rách ra, cả nguwofi cũng bị oanh bay xa mấy chục thước.
Phốc!
Một ngụm máu tươi vừa từ trong miệng lão phun ra, lão không chần chờ từ trong không gian giới chỉ móc ra đan dược chuẩn bị phục dụng.
- Muốn dùng đan dược, không có cửa đâu!
Hồn Minh chẳng biết lúc nào đã từ bên trong hố sâu chui ra, hơn mười đạo phong nhận từ bốn phương tám hướng hướng Thái thượng trưởng lão bao vây mà đi.
Thái thượng trưởng lão không thể phục dụng đan dược, khởi lên kim thương đem chi chít phong nhận kia đánhcho tan ra.
Song lão nhân gia hắn đã bị nội thương, tốc độc chống đỡ chậm đi không ít, thân thể vẫn bị vài cái phong nhận oanh vào, ý phục cũng bị cắt ra vài chỗ, may mắn là có Hộ Minh Khải đỡ lại phần lớn công kích, nếu không lão nhất định là đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.
Hồn Minh một kích đắc thủ, lần nữa thúc dục cường chiêu, một cỗ cụ phong không kém gì lúc trước lần nữa tạo thành, hướng Thái thượng trưởng lão xé rách mà đi.
- Lão phu liều mạng với ngươi!
Thái thượng trưởng lão bất chấp tất cả rồi, toàn thân lần nữa bắn ra khí thế cường đại, lão quyết định dốc một trận liều chết.