Hạ Thiên phát hiện, thật sự không thể khinh thường thực lực của công ty điện ảnh Lôi thị, đúng như quảng cáo từng nói, là nơi tạo ra giấc mơ minh tinh, hãng phim vừa bắt đầu, bộ phim đầu tiên đã có thể mời ngôi sao lớn Trác Du Phàm tới đóng nam chính, nghe nói giá trị con người trước mắt của Trác Du Phàm là sao nam số một, chính cô cũng là fan của anh! Khi ở trường học, có vô số nữ sinh mê anh.
Hạ Thiên nhìn dáng vẻ hoa si của Tề Giai Vũ lại buồn cười, Trác Du Phàm vừa xuất hiện, cô ta đã định dính lên muốn xin chữ ký, hoàn toàn quên mất mình là nữ chính.
Đây lại là bộ phim ma hiện đại, cảnh đầu chính là nữ chính mặc đồ trắng, kéo một đoạn đàn nhị, dường như tạm thời Hạ Thiên không có việc gì, cô lẳng lặng đứng bên cạnh quan sát.
Tề Giai Vũ mang theo đàn nhị, rất bình tĩnh vào phim trường, tiến vào ống kính.
Cả tổ quay phim đều đang chờ cô ta kéo vang đàn nhị, kể cả nam chính Trác Du Phàm, trong mắt giống như chứa ánh mắt thưởng thức.
Đúng vậy, Tề Giai Vũ rất đẹp, áo trắng tóc đen, lúc nhẹ nhàng đi tới, quả thật có vẻ phiêu linh, cũng khó trách nam chính sẽ thưởng thức cô ta, khó trách nhà sản xuất sẽ chọn cô ta làm nữ chính, Hạ Thiên cũng không nhịn được rơi vào trong phán đoán của mình.
Vậy mà, khi Tề Giai Vũ vừa bắt đầu kéo đàn nhị thì tất cả không khí tốt đẹp bị phá hư toàn bộ.
Hạ Thiên vô cùng thê thảm che ánh mắt, tiếng rít này còn khó nghe hơn tiếng bật bông vải, chắc khiến tất cả mọi người mở rộng tầm mắt.
Không phải cô ta là sinh viên tài cao của học viện