Khoảng chừng một tháng sau, du thuyền thuận lợi tới Nam Mỹ, bỏ thuyền ngồi xe, bọn họ qua vài chặng đường, đi tới thành phố X - chỗ ở của bộ lạc Rusa.
Xe của bọn họ lái thẳng vào một đại sứ quán, theo Rusa từng nói, người bên ngoài muốn tiến vào bộ lạc của bọn họ cần thủ tục đặc biệt.
Nhân viên làm việc lấy ra một xấp tài liệu, phát cho mỗi người một bản, yêu cầu bọn họ ký tên, Doãn Tử Nhiên tiếp nhận và xem xét, tất cả trên đó đều là chữ viết mà bọn họ không biết.
“Phía trên này nói gì?” Anh cũng không dám tùy tiện ký tên.
Sau khi Địch Khắc và nhân viên nói nhỏ, cười giải thích cho bọn họ, “Bộ lạc ở rừng rậm nguyên thủy, có thể sẽ gặp các loại mãnh thú, có lẽ cũng khó mà tránh khỏi tình hình bệnh dịch, cho nên muốn đi vào, trước tiên phải ký hiệp nghị, an toàn tự chịu, bất kỳ hậu quả gì đều không liên quan đến chính phủ địa phương.”
“Như vậy sao!” Doãn Tiêu Trác hơi trầm ngâm, “Không sao, tự chịu thì tự chịu, tôi ký trước!”
Một khi có người dẫn đầu, những người khác cũng rối rít ký theo, cuối cùng đến lượt Doãn Tử Nhiên, mọi người gần như dùng ánh mắt khinh bỉ, Doãn Tiêu Trác càng thêm khiêu khích công khai, “Này, không phải