Hắn sẽ đến , hắn nhất định sẽ đến. Thải Nhi nắm Thanh Trúc trượng trong tay dần dần chặt lại, có thể thấy khớp xương dần dần chuyển sang màu trắng.
Trời đã ngả sang chiều, dư âm của quang huy dần dần tiêu tán, bóng đêm lặng yên không một tiếng động tràn ngập khắp ngõ ngách Thánh Thành, nhiệt độ càng giảm dần, nhưng còn kém Thải Nhi trong lòng lạnh lẽo. Nàng nhìn qua trông cực kỳ cô đơn, tịch mịch, phảng phất cả người đều bị bóng tối ôm trọn.
Tại sao, tại sao ngươi không đến.
Một giọt nước mắt của Thải Nhi lặng lẽ chảy xuống, hắn sẽ không tới, bóng đêm đã phủ xuống.
Chậm rãi xoay người, Thải Nhi có chút tập tễnh hướng tửu điếm của mình đi tới.
Trong lúc bất chợt, cước bộ của nàng dừng lại, tròng mắt hơi trợn to, hắn, hắn hôm nay là có đi tham gia cuộc thi . Chẳng lẽ bởi vì hắn ở trong trận đấu xảy ra sự ngoài ý muốn.
Nghĩ đến đây, Thải Nhi trong lòng lạnh lẽo biến thành lo âu, không biết tại sao, nàng thà rằng hắn hôm qua đổi ý hứa hẹn cũng không muốn hắn xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhất định đã xảy ra chuyện, sau một khắc, Thải Nhi khẳng định phán đoán của mình. Hồi tưởng đến mình và Long Hạo Thần trước kia phát sinh đủ loại, trong nội tâm nàng đột nhiên xuất hiện một tia xấu hổ. Quan tâm quá sẽ bị loạn, mình quá để tâm vào chuyện vụn vặt , lấy tính cách của hắn, không nói trước hắn sẽ làm phản kháng hay hối hận, coi như là hắn thật sự đổi ý , đối với mình sẽ tránh né sao? Không, tuyệt sẽ không .
Thanh Trúc trượng trên mặt đất gõ liên tục, dưới chân tập tễnh biến mất, rất nhanh, nàng biến mất trong bóng đêm mịt mờ.
Sau nửa canh giờ.
Thải Nhi lẳng lặng ngồi trên ghế trong gian phòng, trong tay vẫn như cũ nắm Thanh Trúc trượng, nhưng trên người nàng tản mát ra khí tức lạnh lẽo làm cả gian phòng so với ngoại giới kém ít nhất mười độ.
Ở trước người của nàng ba thước, một người toàn thân bao phủ ở trong quần áo đen thấp giọng nói : "Chính là như vậy. Long Hạo Thần đã được Thánh Dũ Thuật của Kỵ Sĩ Thánh điện cường giả trị liệu, sinh mệnh hẳn là vô ngại, nhưng rất có thể suy giảm tới nguyên khí, trận chung kết phía sau có thể tham gia hay không còn không biết."
"Ngươi đi xuống đi." Thải Nhi thanh âm lạnh như băng dường như muốn làm không khí đọng lại.
"Vâng, thuộc hạ cáo lui." Hắc y nhân bước nhanh lui ra khỏi phòng, thối lui lúc sau hắn mới cảm giác được, máu của mình tựa hồ cũng muốn bởi vì sát khí Thải Nhi thả ra trên người lành lạnh như muốn ngưng kết.
"Hôn mê sâu, hắn bị hôn mê sâu." nhiệt độ trong phòng, hình như càng giảm thêm, Thải Nhi tay cầm Thanh Trúc trượng , điểm điểm một chút lên thạch chất cứng rắn.
"Dương ... Văn ... Chiêu." Một đoàn hắc sắc quang vựng ở chỗ ngực Thải Nhi hơi lóe lên một chút. Sau một khắc, khi đang ngồi ở trên ghế, nàng bắt đầu chậm rãi biến mất. Nói chuẩn xác là tàn ảnh nàng ngồi trên ghế dần dần tan đi.
Dương Văn Chiêu mới vừa ăn xong cơm tối, chiến thắng Long Hạo Thần, hắn đã thuận lợi tiến vào đấu vòng loại Tiền 5, cách mục tiêu gần thêm một bước. Nhưng trận chiến ngày hôm nay đã làm trong lòng hắn sinh ra cảm giác gấp gáp. Đã là rất nhiều năm rồi, hắn không có xuất hiện cảm giác này.
Hắn tột cùng là bao nhiêu tuổi? Tranh tài xong, Dương Văn Chiêu cố ý tìm hiểu, nhưng không có được đáp án. Phải biết rằng, mặc dù Lão sư do nhiều nguyên nhân nên không đi cùng hắn, nhưng ở Kỵ Sĩ Thánh điện, địa vị của hắn không thấp chút nào.
"Hắn nhỏ hơn ta ít nhất bốn, năm tuổi sao." Dương Văn Chiêu lẩm bẩm, "Không biết là tài thiên phú của hắn mạnh hơn hay là hắn cố gắng hơn so với ta. Sợ rằng, không quá mấy tháng, hắn có thể đủ đột phá đến ngũ giai. Mà ta cũng chẳng qua chỉ là ngũ giai tam cấp mà thôi. Nếu là tốc độ phát triển của hắn vẫn theo đà này, sợ rằng trong tương lai, hắn sẽ là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của ta."
Nói tới đây, trên mặt Dương Văn Chiêu hiện ra một nụ cười thản nhiên, "Như vậy cũng tốt, có một đối thủ như vậy thúc giục ta, trong tương lai, ta càng có thêm ý chí phấn đấu. Cuối cùng cũng là người của Kỵ Sĩ Thánh điện chúng ta, hi vọng tọa kỵ của hắn không để cho ta phải thất vọng ."
Hôm nay đánh một trận cùng Long Hạo Thần ,đã có rung động nhất định đối với hắn, nhất là cuối cùng Long Hạo Thần sử dụng kỹ năng Hy Sinh, mặc dù không biết hậu quả sẽ như thế nào, nhưng sử dụng kỹ năng này, đúng là Long Hạo Thần làm cho hắn khó có thể ngăn cản được cảm giác sợ hãi. Nếu không mượn lực lượng của Linh Lô, cho dù có thể chống đỡ kỹ năng Hy Sinh nhưng nhất định cũng sẽ làm hắn bị thương.
"Thánh Dẫn Linh Lô sao? Nếu so sánh Tinh Hải Linh Lô của ta thì cuối cùng vẫn có chênh lệch không ít."
Tinh Hải Linh Lô,trong Linh Lô mà Kỵ Sĩ có thể dung hợp nó xếp hạng thứ mười tám, vượt xa Thánh Dẫn Linh Lô, có thể tiến hành ba lần tiến hóa. Dương Văn Chiêu trước mắt đã hoàn thành tiến hóa lần đầu.
"Sai, cách?" Đột ngột , hai âm thanh lạnh như băng chợt ở trong phòng của Dương Văn Chiêu vang lên, làm hắn quá sợ hãi chính là, thanh âm này hẳn là từ bốn phương tám hướng truyền đến, để cho hắn căn bản phán đoán không được nơi phát ra tiếng, hơn nữa, lấy cảm giác không kém của hắn, lại nửa điểm cũng không có cảm nhận được có người đột kích.
Cửa sổ nhẹ nhàng rung lên một cái, trong nháy mắt, một đạo thân ảnh mãnh khảnh đã ở trước mặt Dương Văn Chiêu lặng yên phóng đại. Bạn đang đọc truyện được copy tại