Thần Ấn Vương Tọa

Chương 34: Kỳ thật ta rất xấu (3+4)

Trước Sau

break

Liệp Ma Đoàn thi đấu giai đoạn vòng loại tiến hành hết ba ngày,hiện tại đã muôn tiến vào giai đoạn kết thúc. Trong đó Thích Khách Thánh Điện, Linh Hồn Thánh Điện, Mục Sư Thánh Điện cũng đã chọn ra mười người đứng đầu. Kế tiếp, trọng yếu hơn chính là thi đấu để sắp xếp thứ tự.

Bởi vì trận đấu ngày thứ tư không phải đấu, Long Hạo Thần căn bản là không có đi thí luyện tràng, mặt trời lên cao, hắn mỗi ngày sẽ đến địa phương gặp lại Thải Nhi yên lặng chờ đợi .

Thích khách thí luyện tràng.

Khu nghỉ ngơi chỉ còn dư mười người cuối cùng, nhưng trong đó ánh mắt chín người lại dừng ở trên một người.

Thải Nhi lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, hai tròng mắt vô thần của nàng lại rõ ràng mang đến thật lớn áp lực chín vị dự thi giả khác. Nhìn thấy nàng cầm trong tay thanh trúc trượng kia phảng phất cả người lẫn vật như vô hại, cơ hồ tất cả dự thi giả khác cũng thầm cầu nguyện không phải gặp nàng.

Ngũ giai thích khách, bí kỹ ảnh phân thân. Trong những người dự thi là ngũ giai Thích Khách Thánh Điện duy nhất.

Ở thời điểm mọi người đang quan sát nàng, hơi thở tản ra lạnh như băng Thải Nhi lại chậm rãi từ hàng thứ nhất đứng lên hướng tới chỗ chủ tịch thai thoáng khom người, dùng thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của nàng nói : "Đấu vòng loại ,trận đấu còn thừa ta bỏ quyền."

Nói xong câu đó, tại chín tên dự thi khác trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú, nàng cứ như vậy dùng thanh trúc trượng chỉa xuống đất, tại "Đốc, đốc, đốc" trong thanh âm đi ra Thích Khách Thánh Điện.

Đứng ở trên đường phố đợi Thải Nhi, Long Hạo Thần lần đầu tiên có thời gian tĩnh tâm để thưởng thức toà đại thành thị liên minh .

Kiến trúc hai bên đường phố đa số là cao tầng, phù điêu là trang sức của tuyệt đại đa số kiến trúc, tòa thành thị này nồng đậm hơi thở cổ điển .

Hôm qua thương thế đã hoàn toàn khôi phục , vốn vết thương cũng không tính là quá nặng, hơn nữa Long Hạo Thần bằng vào kỹ năng Thủ Hộ kỵ sĩ của mình để trị liệu, đã khỏi hẳn. Đối mặt chiến đấu cùng ngũ giai kỵ sĩ, cũng làm hắn đối tự thân năng lực càng sâu khắc thể ngộ. Trải qua một ngày một đêm tu luyện, linh lực lại đề thăng không ít. Nhất là bằng vào kỹ năng súc thế để tiến hành tu luyện, hắn đối với linh lực trạng thái dịch cảm ngộ lại thâm sâu vài phần. Long Hạo Thần tự tin, tiếp tục tu luyện như vậy, chính mình trong vòng mười ngày nhất định có cơ hội đánh sâu vào cánh cửa ngũ giai. Cha đã nói qua, chờ ta đạt tới thất giai Thánh Điện Kỵ Sĩ sẽ có tư cách đi tìm cha mẹ.

"Đốc, đốc, đốc." thanh âm độc đáo mà quen thuộc đem Long Hạo Thần từ trong suy nghĩ bừng tỉnh lại.

"Thải Nhi." Nhìn thấy Thải Nhi cách đó không xa đang chậm rãi đi tới, một cổ nội tâm vui sướng nhất thời nảy lên trong lòng, Long Hạo Thần chạy nhanh qua tới, giữ chặt bàn tay nhỏ bé của nàng.

Thải Nhi khẽ mỉm cười, nói : "Đợi đã lâu chưa?"

Long Hạo Thần lắc đầu, "Không có, ta cũng vừa đến trong chốc lát. Muội mỗi ngày cũng chờ ta sớm như vậy sao?"

Thải Nhi vẫy tay nói : "Cũng không phải, thời gian ta trở về mỗi ngày cũng không có chuẩn xác. Chẳng qua vài ngày tới hẳn là sẽ sớm một chút."

Nắm bàn tay nhỏ bé non mềm của nàng, trong lòng Long Hạo Thần một mảnh ấm áp, mà loại ấm áp này cùng với lúc hắn cùng cha mẹ cùng một chỗ là không giống nhau. Hắn cũng không biết Thải Nhi vì không để hắn đợi lâu lắm đã buông tha cái gì.

Nắm tay mang theo vài phần mông lung , tình cảm thuần túy nhất, thân ảnh bọn họ dưới ánh mặt trời dần dần đi xa.

"Thải Nhi,muội còn có thể ở tại Thánh Thành bao lâu?" Long Hạo Thần sắp tới thời điểm chia tay, rốt cục lấy hết dũng khí hỏi.

Thải Nhi trầm mặc một lát, "Huynh hỏi điều này để làm gì?"

Long Hạo Thần nhất thời trong lòng căng thẳng, có chút quẫn bách nói : "Ta, ta chỉ là muốn biết còn có bao nhiêu ngày có thể đưa muội trở về."

Thải Nhi lại lâm vào trầm mặc, hai người cứ như vậy mặt đối mặt đứng, Long Hạo Thần tay đổ mồ hôi liên tục.

Cảm thụ được trong lòng bàn tay hắn ướt ướt, Thải Nhi nhẹ giọng nói : "Muội chỉ là nữ nhân mù, đưa ta trở về, thật sự trọng yếu như vậy sao?"

Long Hạo Thần sửng sốt một lần, lại thành thành thật thật nói : "Ta, ta không biết."

Thải Nhi cũng sửng sốt, tuy nói con gái tại cảm tình phương diện so với con trai thành thục sớm hơn một chút, nhưng nàng trải qua sinh trưởng so với Long Hạo Thần còn muốn đơn thuần a!

"Huynh không chê bỏ ta sao?" Thải Nhi cúi đầu nói.

Long Hạo Thần trong lòng nhất thời bị ý nghĩ - thương xót tràn ngập, kéo tay hắn tại trước người mình, "Như thế nào ghét bỏ ngươi chứ." Không biết vì cái gì, lúc này trong lòng hắn tràn ngập cảm giác không yên, chỉ cảm thấy một cái trả lời không tốt, chính mình có thể sẽ không còn được gặp lại cô gái trước mắt.

"Thải Nhi, kỳ thật, kỳ thật bộ dạng ta rất xấu . Ta chính mình cũng xấu như vậy, có cái tư cách ghét bỏ ngươi." Long Hạo Thần có chút hoảng hốt liền nói dối.

Thải Nhi ngẩn ngơ, "Rất xấu?"

"Ân, rất xấu." Long Hạo Thần vội vàng khẳng định.

Thải Nhi nở nụ cười, tuy rằng cách cái khăn che mặt nhìn không thấy khuôn mặt của nàng, nhưng Long Hạo Thần lại theo bản năng cảm giác được nụ cười của nàng rất đẹp, rất đẹp a.

" Nếu để huynh vĩnh viễn nắm tay muội, huynh nguyện ý sao?" Thải Nhi thanh âm rất nhỏ, nhưng gần như ngập ngừng. Thời điểm nói ra những lời này,mặt nàng cũng đỏ bừng lên vì xấu hổ.

"Ta nguyện ý." Long Hạo Thần tâm tình lúc này đang ở trong một loại trạng thái kỳ dị , cơ hồ là không chút do dự thốt ra.

Lúc này đây đến phiên Thải Nhi có chút bối rối , đem tay mình từ trong tay Long Hạo Thần rút ra, "Ta, ta đi về trước ."

Long Hạo Thần vội la lên : "Kia, kia ngày mai, ta còn đưa muội trở về chứ."

"Ân." Nhẹ nhàng gật đầu, thanh trúc trượng chỉa xuống đất tần suất ít nhất so với bình thường nhanh hơn gấp đôi, Thải Nhi cũng dường như quay về khách sạn. Trong lòng nàng không ngừng quanh quẩn trong lời nói của hắn, hắn không ngờ nói hắn rất xấu? Hắn dung mạo xinh đẹp giống nữ hài tử còn xấu được sao? Chưa bao giờ cảm thụ qua lo lắng đang lẳng lặng chảy xuôi trong lòng hắn, nàng như thế nào mà không rõ, hắn là vì an ủi nàng đây?

"Ha hả." Long Hạo Thần nhịn không được bật cười, tuy rằng hắn còn nhỏ, không biết tình yêu nam nữ là cái gì, nhưng hắn cảm giác so với thường nhân nhạy bén hơn nhiều, hắn có thể cảm giác được thái độ của Thải Nhi đối hắn tựa hồ đã xảy ra một chút biến hóa, biến hóa tốt.

Mang theo tâm tình sung sướng, Long Hạo Thần trở lại bên trong khách sạn, không đợi hắn bình phục tâm tình bắt đầu tu luyện, tiếng đập cửa vội vàng đã vang lên.

"Hạo Thần, Hạo Thần." thanh âm tràn ngập hưng phấn của Lý Hinh truyền đến.

Long Hạo Thần hoảng hốt, vội vàng đi qua mở cửa. Bạn đang đọc truyện được copy tại

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc