Lực lượng của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa mênh mông, rộng lớn, như bao gồm tất cả, lại có uy nghiêm vô thượng.
Thể chất Quang Thần cực độ của Long Hạo Thần hấp dẫn cảm xúc của nó, thế nên mới giao hòa nhau, tìm kiếm, đây là thử thách ban đầu của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa đối với hắn.
Nhưng không như mong muốn. Ai mà ngờ trong quá trình thử thách bởi vì sắc ám kim giữa Hạo Nguyệt và Long Hạo Thần mà bị ảnh hưởng. Niềm tin của Long Hạo Thần chưa thay đỏi, nhưng dường như cảm quan của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa đối với Long Hạo Thần xảy ra biến đổi không ngừng.
Lúc bắt đầu, Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa có ý niệm hoàn toàn áp chế, cắn nuốt, dương như loại trừ tất cả tạp chất trừ quang minh trong người Long Hạo Thần ra. Nhưng theo thời gian trôi qua, ý niệm này lặng lẽ biến đổi, chính Long Hạo Thần cũng không phát hiện ra.
Trước mặt sự uy nghiêm, mênh mông của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, Hạo Nguyệt không lùi nửa bước. Mặc kệ lực lượng mênh mông kia trùng kích cỡ nào, Hạo Nguyệt đều ngẩng đầu, kiêu ngạo, cao quý, băng lãnh, tràn ngập sự hủy diệt khủng bố. Hai bên giằng co, về mặt ý niệm lại không thể làm gì được đối phương.
Nếu có người biết lai lịch của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa, rồi biết tình hình trước mắt, vậy chắc chắn sẽ vô cùng chấn kinh. Loại thuần túy va chạm ý niệm này nghĩa là va chạm cấp bậc cùng tầng, tựa như nghiệm chứng thân phận quý tộc của nhau vậy.
Dù là thể chất Quang Thần của Long Hạo Thần, đối mặt Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thì cũng hoàn toàn bị ức chế. Còn về lực lượng sắc ám kim thì đang dung hợp với linh hồn, dần biến mất. Đây là chênh lệch rất lớn trong cấp bậc. Nhưng Hạo Nguyệt thì không như vậy. Hạo Nguyệt về mặt cấp bậc dường như có lực lượng không kém gì Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa. Trong lúc tranh đấu vẫn không yếu thế, nhưng nó cũng không làm gì được ý niệm của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa.
Đấu với nhau dần biến thành thỏa hiệp, ánh sáng tím vàng của Hạo Nguyệt dần co rút trong đoàn sáng vàng chủ thể của Long Hạo Thần. Còn ánh sáng trắng Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thì không truy đuổi nữa.
Trong Trái Tim Vĩnh Hằng nhảy lên nhịp đập của Long Hạo Thần, có linh đan hắn ngưng tụ ra khi đột phá cấp chín. Bây giờ viên linh đan này đang lặng lẽ biến thành sắc tím vàng. Cũng chính là lực lượng huyết mạch thuộc về Hạo Nguyệt ở trong người Long Hạo Thần hoàn toàn kết hợp với linh đan của hắn, nhảy cùng Trái Tim Vĩnh Hằng, tùy thời truyền lực lượng này lại cho hắn.
Ánh sáng trắng nhu hòa dần phủ trùm lên người Long Hạo Thần. Khi hắn và Thần Ấn vương tọa giằng co tới ngày thứ tư thì rốt cuộc, một luồng sáng trắng lóe lên, thân thể Long Hạo Thần theo đó biến mất.
Vốn Long Tinh Vũ đã hoàn toàn mất hết hy vọng, Long Hạo Thần đột nhiên biến mất khiến y giật nảy mình. Bốn ngày canh giữ khiến tinh thần y cực kỳ mỏi mệt, thân thể lung lay, ánh mắt bắt đầu ngưng tụ.
Hạo Thần có thể thành công không? Dùng bốn ngày hắn mới tiến vào thử thách, trong Thần Thánh kỵ sĩ nhận được Thần Ấn vương tọa thử thách, trong lịch sử Kỵ Sĩ Thánh Điện mấy ngàn năm, hắn là người thứ nhất. Trước hắn, trong lịch sử hễ ai hơn một ngày mới tiến vào thử thách đều không ngoại lệ, thất bại hết.
Long Tinh Vũ hít sâu, lòng thầm cảm thán nói, con trai, chúc con thành công.
Y biết rõ, một khi Long Hạo Thần thất bại, không được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thừa nhận thì sẽ đả kích lớn bao nhiêu đối với hắn. Hiện nay hắn đã là chủ tịch Liên Bang có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm. Nhưng tuổi hắn trẻ như vậy. Muốn được sự chấp nhận này, vậy hắn nhất định phải không ngừng bày ra thực lực cường đại mới được. Thần Thánh kỵ sĩ không thể nghi ngờ chính là một trong những cách tốt nhất có sức thuyết phục. Nếu hắn không thể thành công cũng nghĩa là thiên phú, năng lực của hắn không được Thần Ấn vương tọa chấp nhận! Đương nhiên sẽ khiến nhiều người nảy ý nghi ngờ.
Dù Long Tinh Vũ lo lắng cỡ nào, bây giờ điều y phải làm chỉ còn cách cầu nguyện mà thôi. Thử thách của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa từng khiến Tinh Không Thần Thánh kỵ sĩ Dương Hạo Vũ đập nồi chìm thuyền, Long Hạo Thần có thể thành công hay không thì phải xem chính hắn.
Ánh sáng trắng của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa cuốn đi Long Hạo Thần, giây phút đó cũng là lúc hắn tỉnh khỏi ảo cảnh.
Áp lực trước đó đều biến mất hết. Hắn chỉ cảm thấy thân thể mình như ngâm trong nước ấm, thoải mái không nói nên lời. Linh hồn đã tôi luyện qua được đến nghỉ ngơi tốt nhất, loại cảm giác tuyệt diệu đó như là thân thể đang hòa tan, linh hồn rơi vào trống rỗng và trầm miên trong thoáng giây.
Không biết qua bao lâu, xung quanh lại biến rõ ràng, cảm giác chân đạp đất khiến Long Hạo Thần tỉnh lại từ cảm giác sảng khoái.
Tiếng côn trùng rõ ràng kêu vang, tiếng chim hót truyền vào tai, thần trí Long Hạo Thần dần tỉnh táo lại. Hắn kinh ngạc phát hiện mình đang ở trong rừng rậm, xung quanh đều là cây cối to lớn, dưới cây còn có nhiều bụi cây to cỡ con người ngăn cản tầm mắt.
Đây là đâu? Long Hạo Thần thắc mắc nhìn bốn phía. Thân thể thoải mái khiến tu vi của hắn giữ ở trạng thái cao nhất, linh hồn tăng lên khiến cảm giác của hắn tăng mạnh.
Xung quanh đều là hơi thở sự sống nồng đậm, không tồn tại bất cứ cảm giác uy hiếp nào, mọi thứ đều là thiên nhiên nguyên thủy nhất. Hơi thở sinh mệnh mênh mông vô ngần ôn hòa dâng lên trong cảm giác của hắn.
Long Hạo Thần có ý chí kiên định cỡ nào chứ, tất nhiên sẽ không vì hoàn cảnh đột nhiên biến đổi mà lạc mất chính mình. Lạnh lùng quan sát bốn phía một lát, cảm xúc của hắn trở lại bình tĩnh.
Ánh sáng vàng chợt lóe, sáu cánh sau lưng giang ra. Cùng lúc đó, hắn thử liên lạc với Hạo Nguyệt, không thành vấn đề, hắn có thể liên kết cùng nó. Nhưng khiến hắn ngoài ý muốn là Hạo Nguyệt lần đầu tiên từ chối hắn triệu hoán, hơn nữa ý niệm truyền đến cảm xúc cổ vũ hắn.
Nó đang khích lệ ta một mình nhận khiêu chiến sao?
Thử thách của Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa rốt cuộc là cái gì? Trong thiên nhiên tinh khiết này Long Hạo Thần không có một chút manh mối nào. Nếu đã vậy thì trước tiên tìm manh mối đã.
Nghĩ tới đây, sáu cánh sau lưng giương ra nhẹ vỗ đập, thân thể hắn bay lên, chốc lát đã bay qua ngọn cây lao vào bầu trời.
Bay ra khỏi tán cây tươi tốt, Long Hạo Thần cực kỳ rung động, cảnh sắc trước mắt thật là quá mỹ lệ.
Dõi mắt trông về phía xa, trong tầm mắt đều là sắc xanh. Những đại thụ cao chót vót không biết sinh trưởng bao nhiêu năm bao trùm mặt đất, không thấy được chút bùn đất và đá. Chỉ có vô tận thực vật kéo dài phía xa. Cảm giác mênh mông rộng lớn không kém gì khi trông thấy hải dương.
Long Hạo Thần vỗ đập sáu cánh nhẹ nhàng bay tới trước, tốc độ bay không nhanh. Cùng lúc đó, hắn phát tán cảm giác của mình, cảm nhận mọi thứ bên dưới.
Nếu Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa đã khiến hắn tiến vào đậy, vậy chắc thử thách của hắn đã bắt đầu rồi. Hắn không biết có thể hoàn thành phần thử thách này không, hắn rõ ràng nhất là mình sẽ dốc hết sức cố gắng.
Đang lúc hắn bay tới trước thì đột nhiên một tiếng hú chói tai xuất hiện trong cảm giác.
Lấy tu vi hiện tại của Long Hạo Thần, trong phạm vi trăm mét chỉ cần tiếng động hơi lớn chút đều không thể thoát khỏi hắn tra xét. Tiếng hú chói tai kia nghe như tiếng con người, còn là phát ra trong lúc cực kỳ sợ hãi.
Sáu cánh sau lưng Long Hạo Thần bản năng vỗ đập, tốc độ bay của hắn vốn đã cực kỳ khủng khiếp, thêm vào Quang Tốc Thiểm thúc đẩy, giây lát đã xẹt qua hơn mười mét, chính xác tìm ra chỗ phát ra tiếng hú.
Ngay khi hắn sắp đến gần mục tiêu, vừa lúc thấy một bóng trắng lao ra khỏi tán cây bên dưới, bay nhanh hướng hắn. Không đợi Long Hạo Thần thấy rõ bóng trắng là cái gì, đằng sau nó, một thân hình to lớn đã lao ra khỏi tán cây. Vô số cành lá bay tán loạn trên không trung, áp lực khủng bố bức ép Long Hạo Thần có cảm giác nghẹt thở. Nguồn truyện: