Không chịu thua cũng không được! Tịnh Hóa Lĩnh Vực khủng bố áp chế hắc ám thuộc tính của lão không thua gì lĩnh vực quang minh thuộc tính. Tịnh hóa không chỉ là linh lực của lão mà gồm cả linh hồn. Đáng sợ hơn là linh lực bị tịnh hóa chính là lực lượng căn nguyên của lão. Chính là nói, bị Tịnh Hóa Lĩnh Vực bao phủ, tu vi của lão không ngừng giảm xuống, Mạc Vụ đã nếm mùi đủ rồi.
Còn về Hắc Ám Quân Vương chạy trốn thì chỉ có một nguyên nhân, đó là sợ, nó thấy sợ hãi. Có lẽ về mặt lực lượng thì còn có cơ may liều với Thải Nhi một phen. Nhưng đụng độ rồi thì sao? Một khi bị Tịnh Hóa Lĩnh Vực tịnh hóa linh hồn, vậy nó vĩnh viễn đừng mơ trở lại. Hắc Ám Quân Vương không phải đồ ngốc, giữa nó và Mạc Vụ không có quan hệ khế ước mà là loại liên hệ kỳ diệu. Vì sự liên hệ này không lẽ nó phải từ bỏ mạng của mình sao? Hiển nhiên là không thể rồi.
Có câu thà tử đạo hữu không tử bần dạo, khi Hắc Ám Quân Vương cảm giác chỗ khủng bố của Tịnh Hóa Lĩnh Vực thì lập tức chạy trối chết.
Thải Nhi từ trên trời giáng xuống, Tịnh Hóa Lĩnh Vực biến thành cánh hoa thu hồi lại, liếc Mạc Vụ một cái, lóe người ra khỏi sân.
Kỳ thật thi đấu cá nhân đối với thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi thì yếu nhất chính là Thải Nhi. Tuy nàng có Tịnh Hóa Lĩnh Vực, nhưng thực lực chân chính của nàng vẫn là Lưỡi Hái Tử Thần từ nhỏ đã dung hợp. Không có Lưỡi Hái Tử Thần chân chính trong tay, nàng không thể thi triển ra Tử Thần Thất Tuyệt. Hơn nữa một khi chiến đấu thì Lưỡi Hái Tử Thần trong người nàng sẽ giãy dụa muốn đi ra. Thải Nhi chẳng những không thể nhờ vào lực lượng của nó còn phải phân tâm áp chế. Cho nên nói, ở thi đấu cá nhân, thực lực của Thải Nhi có thể phát huy ra một nửa đã là không tệ rồi, hoàn toàn không thể sử dụng ra lực sát thương khủng bố.
Người thứ tư, đây là thành viên thứ tư của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi thông qua vòng thứ tư thi đấu cá nhân. Họ đã chiếm ghế một phần! Hơn nữa họ còn có một người không tham gia.
Khi Trần Anh Nhi lên sân, cô gặp gỡ là thí sinh cuối cùng của Thích Khách Thánh Điện, Trần Anh Nhi dựa vào ma pháp triệu hoán cường đại chiến thắng.
Kết thúc vòng so đấu thứ tư, Quang Chi Thần Hi lấy năm người thẳng tiến vào vòng thứ năm.
Thi đấu cá nhân tiến hành đến lúc này, Quang Chi Thần Hi vươn lên đã là thế không thể đỡ. Dự thi mười người, hai đỉnh cấp tám, tám cấp chín, trong đó có bốn cường giả lĩnh vực. Long Hạo Thần còn thi triển ra tuyệt chiêu kỹ năng lĩnh vực và lĩnh vực tiến hóa, lần lượt đánh bại hai điện chủ Thánh Điện và một cường giả số một Kỵ Sĩ Thánh Điện. Rất nhiều người đều cảm giác được, lần Thánh Điện Đại Tái này sẽ thay đổi sử sách. Họ đều còn trẻ như vậy! Nếu cho họ đủ thời gian trưởng thành, việc tiêu diệt ma tộc cũng không phải không thể.
Dù Lục Đại Thánh Điện bên trong làm theo ý mình, Liên Minh Thánh Điện cũng lỏng lẻo chia rẽ, nhưng sáu ngàn năm thời đại hắc ám, họ đã đấu tranh với ma tộc quá lâu, quá lâu rồi, không biết có bao nhiêu cường giả Lục Đại Thánh Điện đổ máu nơi chiến trường. Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi khiến họ nhìn thấy ánh sáng ban mai, rất nhiều người trong lòng xuất hiện cảm giác khó hình dung. Nếu nói Quang Chi Thần Hi đem đến cho họ cái gì, họ chắc chắn sẽ nói, là hy vọng!
So đấu vòng thứ tư, mỗi người thắng trận được tám điểm. Qua vòng này, Kỵ Sĩ Thánh Điện còn sót lại hai người, Ma Pháp Thánh Điện ba người, Linh Hồn Thánh Điện hai người, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi năm người! Thích Khách Thánh Điện và Chiến Sĩ Thánh Điện toàn quân bị diệt.
Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi dựa vào năm người vượt qua vòng thứ tư, ngang nhiên được bốn mươi điểm, thêm vào trước đó năm mươi sáu điểm, lấy tổng số chín mươi sáu đứng đầu. Ma Pháp Thánh Điện lấy tám mươi chín điểm đứng thứ hai, Kỵ Sĩ Thánh Điện tám mươi hai điểm đứng thứ ba, Linh Hồn Thánh Điện năm mươi tám điểm đứng thứ bốn, Thích Khách Thánh Điện vẫn là ba mươi bốn điểm, Chiến Sĩ Thánh Điện vẫn là hai mươi bốn điểm.
Lúc này đã là giữa trưa, theo sắp xếp thường lệ của Thánh Điện Đại Tái, hôm nay sẽ quyết định thắng bại thi đấu cá nhân. Tuy ngày hôm qua làm lỡ thời gian, nhưng cuộc so tài vẫn phải tiếp tục. Năm Thánh Điện dự thi và Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi sáng sớm hôm nay nhận được tin tức, dù tiến hành so đấu trễ tới đâu thì thi đấu cá nhân hôm nay phải hoàn thành hết.
Các đợt Thánh Điện Đại Tái thời gian so đấu không quá dài, không phải khảo sát năng lực chiến đấu kéo dài của thí sinh, nguyên nhân quan trọng là tại ma tộc. Rất nhiều cường giả Lục Đại Thánh Điện quay về Thánh thành dự thi, nếu ma tộc nhân dịp này tổng tấn công thì làm sao đây? Bởi vậy, Thánh Điện Đại Tái nói là mười năm một lần nhưng thời gian bắt đầu cụ thể thì đều là quyết định ngay lập tức, vì không để ma tộc bắt được quy luật. Thế nên thời gian so tài phải cố gắng áp súc, để sau khi kết thúc so đấu khiến cường giả các Thánh Điện nhanh chóng quay về tiền tuyến.
Năm nay đặc biệt cần nắm chắc thời gian. Sau Thánh Điện Đại Tái còn có một loạt tân chính thậm chí quan hệ đến cả Liên Minh Thánh Điện, các hạng công việc cần phải thảo luận.
Kết thúc vòng đấu thứ tư, công bố thống kê điểm, so đấu vòng thứ năm lập tức bắt đầu.
Vòng thứ năm có tổng cộng sáu trận, dựa theo quy luật trước đó, tuy Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi có năm người vào vòng thứ năm nhưng chắc sẽ không đụng độ nhau. Chính là nói, vòng thứ năm này gần như tương đương với Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cùng đối kháng Kỵ Sĩ, Ma Pháp, Linh Hồn, ba Thánh Điện.
Thắng vòng này mỗi người được mười sáu điểm. Bởi vậy tuy bây giờ Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi dẫn đầu nhưng địa vị chưa ổn định, tùy thời có khả năng biến hóa.
Trận thứ nhất vừa lên chính là sao chổi đụng địa cầu. Dường như Trần Anh Nhi đã dùng hết vận may, ánh sáng tuyển chọn một cái rơi trên người cô, cái khác thì hướng tới điện chủ Ma Pháp Thánh Điện, Lý Chính Trực.
Ánh mắt Long Hạo Thần biến đổi, cùng Trần Anh Nhi nhìn nhau. Trần Anh Nhi nhẹ gật đầu với hắn, chậm rãi bước vào sân.
Hôm nay trong so đấu, Lý Chính Trực tỏ ra đặc biệt bình tĩnh. Tuy Quang Chi Thần Hi đạt được thành tích kiêu ngạo, nhưng ông tựa như một hồ nước tĩnh lặng, cảm xúc không gợn sóng chút nào, không biết là thật sự không để ý hay là có ý tưởng gì khác.
Bây giờ trong năm Thánh Điện dự thi, đi đầu điện chủ chỉ còn mỗi mình Lý Chính Trực, điện chủ bốn Thánh Điện khác đều bị đào thải khỏi cuộc chơi. Ông vừa lên đã gặp Trần Anh Nhi, điều này khiến người xem cuộc chiến tăng cao tinh thần phấn khởi đến cực điểm.
Trần Anh Nhi cũng có được năng lực lĩnh vực! Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi còn có thể đem đến bất ngờ cho người xem nữa không?
Mặt mang nụ cười, Trần Anh Nhi bước vào sân, hành lễ hướng Lý Chính Trực. Dù nói thế nào thì Lý Chính Trực cũng là trưởng bối.
Lý Chính Trực hơi gật đầu, giơ tay làm động tác mời. Lấy thân phận của ông, đối mặt người trẻ tuổi như Trần Anh Nhi dĩ nhiên sẽ không giành ra tay trước.
Trần Anh Nhi trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất, sau đó bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, thậm chí không làm ra cái gì bảo hộ mình.
Xem bộ dạng của cô khiến Lý Chính Trực ngây ra. Cô bé này thật lém lỉnh! Cô tin chắc mình sẽ không nhân cơ hội ra tay.
Cho dù không ra tay trước thì không lẽ không có cách nào khác sao? Lý Chính Trực mỉm cười, cũng đứng đó bắt đầu ngâm xướng chú ngữ. Trong đấu trường bỗng chốc chìm trong không khí bình tĩnh kỳ lạ.
Từ bắt đầu Thánh Điện Đại Tái đến nay, đây là lần đầu tiên xuất hiện hai ma pháp sư không tấn công thăm dò, vừa lên liền ngâm xướng chú ngữ.
Luồng khí nhàn nhạt từ người Lý Chính Trực khuếch tán ra ngoài, rất nhanh đã ngưng kết đằng sau lưng ông. Ánh sáng xanh lượn lờ, không ngờ là Lý Chính Trực bản phóng đại, bộ dạng mập mạp nhìn có chút đáng yêu.
Nhanh thật. Long Hạo Thần ngồi bên Kỵ Sĩ Thánh Điện thầm chấn kinh.
Lý Chính Trực làm ra ma pháp triệu hoán cùng loại Phong Thần này từ lúc bắt đầu ngâm xướng ma pháp đến khi hoàn thành, trước sau không hai mươi giây. Uy lực ma pháp này tuyệt đối là cấp cấm chú. Hai mươi giây phóng ra một cấm chú, đây là khái niệm gì? Hơn nữa còn ở dưới tình huống không có bất cứ trang bị hỗ trợ. Cùng lúc đó, Lý Chính Trực còn chưa phóng thích ra Phong Thần Lĩnh Vực nữa là.
Dường như Trần Anh Nhi không chút cảm ứng ma pháp của Lý Chính Trực, cô vẫn tiếp tục ngâm xướng chú ngữ, hơn nữa ngữ điệu biến không trôi chảy, dài dòng.
Lần này sắc mặt Lý Chính Trực hơi biến đổi, bởi vì chính ông cũng không nghe ra Trần Anh Nhi ngâm xướng là chú ngữ gì.
Làm một ma pháp sư đứng đầu, Lý Chính Trực không muốn ra tay trước nhưng cũng không muốn bị động. Cho nên mới trước tiên thi triển ra một cấm chú để chuẩn bị, vậy thì dù Trần Anh Nhi triệu hoán ra ma thú như thế nào, ông đều có tự tin dựa vào ma pháp của mình hủy diệt nó. Dù cho Trần Anh Nhi triệu hoán ra ma thú có mạnh hơn chút, ông vẫn có thể dùng Phong Thần Lĩnh Vực tăng phúc cho ma pháp của mình.
Không phải Lý Chính Trực không thể cùng lúc hoàn thành mấy ma pháp, mà vì theo ông thấy nó không cần thiết. Lại thêm sau khi hoàn thành ngâm xướng mà không phóng ra ma pháp sẽ tiêu hao linh lực rất lớn. Ông cũng không ngờ thời gian Trần Anh Nhi ngâm xướng dài như vậy. Cô gái này cũng là cường giả cấp chín, cần thời gian dài như thế để ngâm xướng, ma pháp triệu hoán của cô sẽ mạnh đến mức nào?
Tuy trong lòng Lý Chính Trực có suy đoán nhưng vẫn xem thường thời gian Trần Anh Nhi ngâm xướng chú ngữ. Chớp mắt đã qua ba phút, Trần Anh Nhi còn đang ngâm xướng, ma pháp chưa thi triển ra. Nếu không phải biết rõ Trần Anh Nhi thật là tu vi cấp chín, Lý Chính Trực sẽ cảm thấy cô đang cố ý làm bộ làm tịch. Làm gì có ngâm xướng thời gian lâu như vậy?
"Cô bé, nếu ngươi còn tiếp tục như thế thì lão phu sẽ ra tay đấy." Thanh âm nhàn nhạt của Lý Chính Trực vang lên trong sân đấu lớn.
Đây là Thánh Điện Đại Tái, ông có hạ thấp thân phận hơn nữa cũng không thể tiếp tục tiêu hao như vậy, giữ ma pháp cấp cấm chú trong thời gian này ông đã tiêu hao linh lực với tốc độ khá nhanh. Đằng sau còn có so đấu nữa, nếu tiêu hao quá nhiều thì rất bất lợi.
Ngay khi Lý Chính Trực nói chuyện thì Trần Anh Nhi đột nhiên mở mắt ra, nhẹ nhàng cười với ông, thậm chí còn đáp một câu.
"Được rồi."
Nói xong đôi tay của Trần Anh Nhi chậm rãi nâng lên, đầu ngón tay chĩa ra ngài, lòng bàn tay hướng lên trên, làm động tác như chống trời.
Ngay sau đó, tiếng gầm gừ của vạn thú như sóng thần từ người cô bắn tung ra. Không chỉ có thanh âm, càng khủng bố là có vô số bóng ảo ma thú cùng hiện ra sau lưng Trần Anh Nhi.
Đây là lĩnh vực? Nhưng lĩnh vực cần thời gian ngâm xướng dài như vậy sao? Lý Chính Trực vừa liếc mắt liền thấy ra bây giờ Trần Anh Nhi thi triển là một lĩnh vực triệu hoán sư cường đại, chẳng lẽ giống như ông nội của cô, Thú Hoàng Lĩnh Vực? Lúc trước trong so đấu tuy Trần Anh Nhi có thi triển qua lĩnh vực nhưng đều là tăng phúc đơn thể cho ma thú của mình, tối đa là song tăng phúc. Giống như trước mắt toàn diện thi triển lĩnh vực thì vẫn là lần đầu tiên.
Ngay khi Lý Chính Trực thầm nghi ngờ thì sắc mặt chợt biến đổi.
Từng cửa ánh sáng bày hình cung chỉnh tề dàn sau lưng Trần Anh Nhi, thấy những cửa ánh sáng này, chấn kinh nhất không phải năm Thánh Điện mà chính là trong Linh Hồn Thánh Điện.
Dù là điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ, khi thấy hình ảnh đó thì cũng trợn mắt há hốc mồm. Ông chưa bao giờ nghĩ tới cháu gái của mình lại có thể thi triển ra ma pháp như vậy.
Lúc trước Trần Anh Nhi ngâm xướng thời gian dài đến thế thì ông cũng rất thắc mắc. Ông cai quản Linh Hồn Thánh Điện kinh nghiệm nhiều năm, không nhớ trong Linh Hồn Thánh Điện có ma pháp nào cần ngâm xướng như vậy. Dù triệu hoán một ma pháp cấp chín cũng không cần lâu đến thế! Nếu không thì ở trên chiến trường, thời gian ba phút đồng hồ đủ khiến triệu hoán sư chết trăm lần rồi.
Lúc này Trần Hoành Vũ thật sự bị cháu gái hù chết, bao gồm cả các triệu hoán sư. Họ chưa từng nghĩ tới, một triệu hoán sư lại có thực lực mạnh như vậy. Tính tính xem có bao nhiêu cửa nào, một, hai, ba, bốn, năm…dù sao liếc mắt một cái đếm không hết.
Tất cả cửa ánh sáng hợp thành nửa vòng tròn lớn, giống như bảo vệ thân thể Trần Anh Nhi vậy. Trong tiếng vạn thú gầm gừ, tất cả cửa ánh sáng cùng mở ra, từng con ma thú chui ra khỏi cửa.
Số lượng cửa ánh sáng tổng cộng có ba mươi sáu cái. Ba mươi sáu cửa vừa mở ra lập tức có ba mươi sáu ma thú chui ra ngoài.
Nhìn những ma thú này, sắc mặt Lý Chính Trực biến dễ nhìn hơn chút. Mới cấp tám mà thôi, không phải cấp chín. Nếu Trần Anh Nhi có thể triệu hoán ra ba mươi sáu ma thú tương đương với tu vi cường giả nhân loại cấp chín thì mới thật sự là cực kỳ khủng bố.
Nhưng dù là vậy thì ma pháp triệu hoán của Trần Anh Nhi vẫn rung động toàn trường. Cùng lúc triệu hoán ra ba mươi sáu ma thú cấp tám, đây là khái niệm gì? Nếu là ở trên chiến trường gần như chớp mắt biến đổi chiến cuộc một khu vực!
Thì ra trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, mạnh nhất là vị triệu hoán sư này sao?
Trần Anh Nhi có phải mạnh nhất hay không, trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi có nhận xét riêng. Nhưng chỉ có một điều chắc chắn, cô và Long Hạo Thần, Thải Nhi giống nhau, đều là Thần Quyến Giả. Vài năm nay cô thu hoạch không nhiều bằng Long Hạo Thần, Thải Nhi, nhưng cũng không ít hơn.
Trước mắt ma pháp triệu hoán này tuy rút cạn tất cả linh lực của cô, nhưng nếu cô mặc vào Linh Hồn Thánh Y thì sao? Thời gian ngâm xướng có cần lâu như vậy không? Chứ đừng nói tới tiêu hao hết linh lực của cô.
Thực lực chân chính của Trần Anh Nhi, coi như là chính Long Hạo Thần cũng không biết rõ. Hiện tại Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi từ ý nghĩa nào đó thì có ba trụ cột, trong đó bao gồm Trần Anh Nhi.
Trong mấy trận trước Trần Anh Nhi đều giấu tài, bây giờ đối mặt Lý Chính Trực, cô rốt cuộc phô bày tất cả sức mạnh.
Ngày hôm qua sau khi trở về, thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi mở hội nghị đơn giản. Không chút nghi ngờ, so tài hôm nay họ chắc chắn sẽ đụng độ Lý Chính Trực, thế thì làm sao đối kháng ông đây? Rất nhanh họ cho ra kết luân, mặc kệ ai gặp phải Lý Chính Trực đều sẽ dốc ức chiến đấu. Cùng lúc đó phải cố gắng hết sức tiêu hao thực lực của ông. Dù sao thực lực của Lý Chính Trực dù không mạnh bằng Dương Hạo Vũ thì chắc không kém quá xa. Long Hạo Thần có thể thắng Dương Hạo Vũ là bởi vì người ta nhường cho. Trong tình huống một chọi một, Long Hạo Thần không nắm chắc sẽ thắng được Lý Chính Trực.
Nhưng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi bọn họ là một tổng thể. Lực lượng tổng thể mạnh hơn cá nhân nhiều. Thi đấu cá nhân sẽ kết thúc vào hôm nay, nếu là vậy thì chắc là xa luân chiến.
Lúc trước Trương Phóng Phóng đã tiêu hao Lý Chính Trực một chút, tuy nhiên bởi vì sau đó có quá nhiều trận đấu nên linh lực của Lý Chính Trực chắc đã hồi phục gần như hoàn toàn. Nhưng trận đấu này, Trần Anh Nhi quyết định, coi như không thắng Lý Chính Trực thì cũng phải tiêu hao phần lớn sức mạnh của ông.
Vừa ra sân thì mưu kế của Trần Anh Nhi đã thành công. Cô lợi dụng Lý Chính Trực xem trọng thân phận, hoàn thành ma pháp triệu hoán lớn nhất của mình.
Ba mươi sáu ma thú cấp tám cùng xuất hiện trong sân đấu lớn tuyệt đối đủ rung động toàn trường.
Tuy mấy ma thú chủng tộc không giống nhau nhưng chúng nó hoàn toàn nghe theo Trần Anh Nhi chỉ huy! Vừa xuất hiện thì chúng đã điên cuồng lao hướng Lý Chính Trực.
Lý Chính Trực hừ lạnh một tiếng. Chỉ là ma thú cấp tám, còn chưa vào mắt ông. Số lượng có nhiều hơn nữa thì chất không thay đổi. Lấy tu vi của ông, giết chết ma thú cấp tám thật sự quá đơn giản.
Đôi tay ông duỗi ra, bóng dáng to lớn sau lưng lóe ra ngoài. Đôi tay nâng lên không trung, xuất hiện hai thanh nguyệt nhẫn xanh đứng trước mặt Lý Chính Trực, tựa như bình phong không thể vượt qua.
Nhưng sắc mặt của Lý Chính Trực ngay sau đó lập tức biến khó coi.
Trần Anh Nhi ngửa đầu phát ra tiếng hú chói tai. Lập tức những bóng ảo vạn thú xuất hiện trên không trung biến ngưng tụ, những bóng ảo lấy tốc độ kinh người ùa hướng ma thú cấp tám được triệu hoán ra, không ngừng nhập vào thân thể chúng. Những ma thú cấp tám này bắt đầu nhanh chóng biến hóa.
Một con gấu to đen ngửa đầu phát ra tiếng gầm, thân thể lớn gấp đôi, bộ lông đều biến thành màu ám kim. Trong tiếng gầm, sóng địa chấn khủng bố đánh hướng Lý Chính Trực triệu hoán ra Phong Thần.
Tiến cấp!
Trần Anh Nhi thi triển ra không ngờ chẳng phải Thú Hoàng Lĩnh Vực của Trần Hoành Vũ mà là Thần Thú lĩnh vực!
Làm Thần Quyến Giả Thần Thú, Linh Hồn Thánh Nữ duy nhất từng xuất hiện trong thế giới nhân loại, lúc này cô tăng phúc cho ma thú thậm chí hơn cả năm đó Dạ Tiểu Lệ ở trong Mộng Huyễn Thiên Đường.
Có Thần Thú lĩnh vực tăng phúc, mấy ma thú cấp tám đều tiến hóa đến cấp chín, chớp mắt ba mươi sáu ma thú cấp tám đã biến thành ba mươi sáu ma thú cấp chín, khí thế uy nhiếp khủng bố điên cuồng nhào hướng Lý Chính Trực.
Tính sai! Trong lòng Lý Chính Trực lập tức hoảng, có chút hối hận. Ông không nên để Trần Anh Nhi hoàn thành ma pháp này! Ba mươi sáu ma thú cấp chín và ba mươi sáu ma thú cấp tám là khái niệm hoàn toàn khác nhau!
Hoàn thành lĩnh vực tăng phúc xong, Trần Anh Nhi có chút suy yếu ngồi đó, nhưng miệng thì vẫn hung dữ nói một câu.
"Các ngươi hãy giải quyết ông ta đi!"
Ba mươi sáu ma thú cấp chín cùng nhào về một đối thủ, đó là tình cảnh đồ sộ cỡ nào?
Một Phong Thần khổng lồ cầm song nguyệt nhẫn liên tục ngăn cản ba con ma thú cấp chín công kích, vừa bắt đầu đã có chút luống cuống.
Tu vi cấp chín là nhân loại tự đặt ra, nếu theo đẳng cấp ma thú thì những con này đều là ma thú cấp mười.
Có lẽ chúng nó không mạnh như Kỳ Mỹ Lạp bốn đầu, Thần Thánh Độc Giác Thú, nhưng ma thú cấp mười thì cũng là đỉnh ma thú.
Nói đơn giản thì lúc này Lý Chính Trực giống như đụng phải Kim Tinh kỵ sĩ đoàn bao vây, cảm giác đó tuyệt không dễ chịu.
Không dám chậm trễ, Lý Chính Trực trước tiên phóng ra Phong Thần Lĩnh Vực của mình. Ông không dám để ba mươi sáu ma thú cấp chín phát huy hết sức chiến đấu, nếu thế thì đừng nói là ông, coi như Ma Thần Hoàng tại đây đều sẽ thấy vô cùng phiền phức.
Vậy nên, Lý Chính Trực bùng phát.
Không khí đậm đặc phát ra hóa Thành gió lốc khủng bố cuốn lấy ba mươi sáu ma thú cấp chín. Thoáng chốc công kích của các ma thú bị lệch, tốc độ biến chậm trong gió lốc này.
Đây không đơn giản là lĩnh vực, muốn cùng lúc hạn chế nhiều ma thú cấp chín như vậy thì chắc chắn phải là kỹ năng lĩnh vực mới làm được.
Vì an toàn bản thân Lý Chính Trực, cũng vì chiến thắng trận đấu này, ông không thể không trực tiếp thi triển lĩnh vực.
Gió lốc khủng bố màu xanh biếc, đi qua đâu thì mỗi một ma thú ở bên trong ngã trái ngã phải. Đao phong sắc bén trong gó lốc điên cuồng cắt thân thể chúng nó. Nếu đổi lại làm ma thú cấp tám, trong trình độ công kích cỡ này chỉ sợ thân thể đã vỡ nát. Nhưng ma thú cấp chín thì khác. Lực phòng ngự của chúng mạnh hơn xa ma thú cấp tám, trong chốc lát không thành vấn đề.
Trần Anh Nhi làm như không thấy tình huống trước mắt, mặc kệ tất cả ngồi hồi phục linh lực của mình. Trong ngực cô còn ôm heo con Mạch Đâu.
Lý Chính Trực dựa vào kỹ năng lĩnh vực gió lốc khống chế những ma thú này, Phong Thần triệu hoán của ông bắt đầu hiện ra uy lực. Có Phong Thần Lĩnh Vực tăng phúc, Phong Thần triệu hoán lấy thân thể Lý Chính Trực làm nguyên hình dù là tốc độ, lực công kích đều bùng nổ. Ánh sáng xanh chợt lóe, lúc trước con gấu cấp chín có lực phòng ngự kinh người bị xé thành tám khối, nhưng nó cũng bị tay gấu vỗ lùi ra mười mét. Tuy nhiên, có Phong Thần Lĩnh Vực chống đỡ, công kích cỡ này không tính là gì.
Sắc mặt Lý Chính Trực không bởi vì một ma thú cấp chín bị xử lý mà biến tốt hơn, ngược lại thêm nghiêm trọng. Kỹ năng lĩnh vực tiêu hao linh lực có thể dùng khủng bố để hình dung, dù nội linh lực của ông đã đột phá bốn mươi vạn thì cũng không thể thi triển trong thời gian dài. Bây giờ ông chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó là thừa dịp này xử lý Trần Anh Nhi. Những ma thú cũng theo đó mất khống chế, ông lấy hạt dẻ trong lò lửa sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng mà, lại không thể giết Trần Anh Nhi. Thánh Điện Đại Tái không phải cuộc đấu sống chết! Bởi vậy, từ ý nghĩa nào đó, Trần Anh Nhi lợi dụng triệt để quy tắc.
Vậy nên bây giờ ông không thể công kích Trần Anh Nhi, thân thể triệu hoán sư rất yếu ớt, Lý Chính Trực sợ mình lỡ tay đem cô bé thiên tài này giết. Nhưng không giết Trần Anh Nhi thì những ma thú này sẽ không hỗn loạn, tiếp tục vây công, dù mình có thể xử lý hơn phân nửa thì chỉ sợ sẽ kiệt sức mà chết.
Hơn nữa ma pháp triệu hoán đã hoàn thành, tuy ba mươi sáu cửa ánh sáng đóng lại, biến mất, nhưng những ma thú này trừ phi Trần Anh Nhi nguyện ý, không thì sẽ không quay về chỗ của chúng nó.
Chỉ có cách giết hết chúng mới kết thúc trận chiến đấu này được.