Làm thủ tịch trưởng lão Thích Khách Thánh Điện, Tiết Chí Thắng gừng càng già càng cay, sao không thấy ra tâm tình mọi người biến đổi? Giống như Thải Nhi đã nói, thực lực là rất quan trọng, huống chi nàng còn có Luân Hồi kiếm rất có ý nghĩa tượng trưng, có địa vị cực kỳ quan trọng trong Thích Khách Thánh Điện. Thêm vào Thánh Nguyệt vốn có một phần người ủng hộ, cứ tiếp tục như vậy, quyền lực khống chế của mình trong trưởng lão hội sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Lý do Tiết Chí Thắng nhiệt liệt duy trì Thích Khách Thánh Điện trung lập đương nhiên là có suy nghĩ riêng. Đầu tiên, lão đích thực là nghĩ cho Thích Khách Thánh Điện. Cùng lúc đó, lão cũng có sự ích kỷ riêng. Điện chủ Ma Pháp Thánh Điện Lý Chính Trực đã đồng ý với lão, chỉ cần lão khiến Thích Khách Thánh Điện giữ trung lập, vậy sau khi thành lập tân Liên Minh chắc chắn sẽ mời lão đảm nhận chức vị cao trong tân Liên Minh. Đừng nhìn Tiết Chí Thắng tuổi tác cao nhưng dục vọng quyền lực chưa từng giảm sút. Có lẽ bởi vì càng không được đến nên càng khao khát hơn.
Lúc này mắt thấy Thánh Nguyệt và Thải Nhi sắp khống chế lại cục diện, dĩ nhiên lão sẽ không ngoan ngoãn chịu trói. Hừ lạnh một tiếng, khí thế cường đại bỗng phát ra từ người lão, hấp dẫn lực chú ý của mọi người vào mình.
"Tốt lắm, vậy hãy để lão phu kiểm tra xem Luân Hồi Thánh Nữ ngươi có tư cách gánh trọng trách không. Ngươi thắng lão phu thì lão phu sẽ vô điều kiện ủng hộ bất cứ chuyện gì ngươi làm trong tương lai, đồng thời ủng hộ ngươi kế thừa Thánh Nguyệt. Nếu như ngươi thua, vậy hãy ngoan ngoãn ở lại thánh điện ngủ đông thêm vài năm, đợi ngươi đủ sức mạnh rồi hãy tiếp nhận chức vị cao."
Dù nói thế nào thì Tiết Chí Thắng cũng là cao tầng Thích Khách Thánh Điện, sau khoảng thời gian tức giận ngắn ngủi, nghe Thánh Nguyệt giải thích, lão cũng hơi để mắt Thải Nhi. Đương nhiên lão hiểu rằng Thải Nhi tồn tại ý nghĩa Thích Khách Thánh Điện rất có thể sẽ xuất hiện tương lai huy hoàng. Bởi vậy giọng điệu của lão cũng dịu đi nhiều. Tuy nhiên, lão không cho rằng Thải Nhi bây giờ có đủ thực lực làm theo ý mình. Dù sao nàng còn rất trẻ tuổi. Lão hy vọng nhất là mình có thể khống chế Thích Khách Thánh Điện, ở trong tân Liên Minh chiếm vị trí đủ cao. Còn về tương lai thì đó là thế giới của những người trẻ tuổi như Thải Nhi.
Bởi vậy, lão quyết định nhận khiêu chiến của Thải Nhi, dùng thực lực chứng minh tất cả. Cùng lúc đó, khiến các cao tầng Thích Khách Thánh Điện tâm tư lung lay tiếp tục ủng hộ mình.
Thánh Nguyệt không thèm liếc Tiết Chí Thắng, khuôn mặt luôn khắc khổ của ông chỉ còn lại nụ cười nhẹ nhàng. Vì ông biết khi Thải Nhi mang theo đám cao tầng Thích Khách Thánh Điện tới đây thì Tiết Chí Thắng đã thua rồi. Thua không phải ở tu vi mà là tuổi và tương lai. Dù ông không nói cái gì, người ủng hộ Thải Nhi sẽ ngày càng nhiều. Còn về trận so đấu này, thì cứ đấu đi. Dù thắng hay thua Thải Nhi đều có thể đi sâu vào lòng người, chẳng qua là sớm hay muộn quản lý Thích Khách Thánh Điện mà thôi.
Nhoáng người lên, thân thể Tiết Chí Thắng đã biến mất. Chớp mắt, lão xuất hiện cách Thải Nhi hai mươi mét, tay chắp sau lưng, trên khuôn mặt già nua không chút biểu tình, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Thải Nhi, tựa như rắn độc tập trung vào con mồi của mình.
"Ngươi ra tay đi." Là cường giả thế hệ đi trước, Tiết Chí Thắng cao hơn Thải Nhi tới bốn bối phân, dù thế nào cũng sẽ không giành ra tay trước.
Thải Nhi mỉm cười, khẽ nói.
"Vậy người cũng nên cẩn thận."
Lưỡi Hái Tử Thần cắm nhẹ vào mặt đất, ánh sáng tịnh hóa trắng tinh khiết thoáng chốc khuếch tán ra ngoài. Mọi người chỉ thấy không trung bỗng có nhiều tia chớp, Lưỡi Hái Tử Thần của Thải Nhi đã chém về phía Tiết Chí Thắng.
Ngay lúc Thải Nhi ra tay thì cơ thể Tiết Chí Thắng bỗng nhiên biến mất. Chỗ lão nên đứng chỉ để lại cái bóng bạc nhạt nhòa.
Là cường giả mạnh nhất trong Thích Khách Thánh Điện, Tiết Chí Thắng chính là thích khách có không gian thuộc tính. Cường giả mạnh nhất không phải nói chơi, lão đích thực có sức mạnh cường đại.
Thải Nhi đánh hụt một chiêu, ngay lúc mọi người cảm thấy nàng sắp yếu thế thì hình ảnh kỳ diệu xuất hiện.
Lưỡi Hái Tử Thần ở trên không trung vạch ra đường cong biến chuyển kỳ dị, nhanh chóng xẹt qua. Cùng lúc đó, thân thể Thải Nhi bỗng biến thành màu trắng. Trên Lưỡi Hái Tử Thần, một lưỡi dao ánh sáng trắng cường đại khí thế mênh mông chém ngang ra.
Tử Thần Thất Tuyệt, Tuyệt thứ nhất, Tử Chi Thương.
*Đinh!!!*
Một bóng người bị chém bay giữa không trung.
Thì ra khi lưỡi dao ánh sáng trắng khổng lồ xẹt qua thì Tiết Chí Thắng trùng hợp ở vị trí uy lực của nó tăng đến mức độ lớn nhất.
Vừa thông qua thuấn gian chuyển di ra khỏi xuyên không gian lại đối mặt một chiêu mạnh mẽ như vậy, có thể tưởng tượng Tiết Chí Thắng chịu đựngg áp lực cỡ nào.
Trên người Thải Nhi dường như đã biến mất sát ý, nhưng lưỡi hái khổng lồ chém xuống lại cho Tiết Chí Thắng cảm giác như thân thể sắp bị tách làm hai.
Đôi dao găm bạc trắng tỏa ánh sáng da cam giao nhau chắn trước ánh sáng trắng. Lão cảm giác linh hồn mình kịch chấn, linh lực không gian thuộc tính nhanh chóng tan biến. Tiếp xúc với lưỡi dao ánh sáng trắng, không ngờ linh cương của lão có xu hướng tán loạn.