]"Tuy ngươi không thể kế thừa vong linh pháp thuật của ta, nhưng ngươi vẫn được lực lượng tử vong của ta. Ta sắp vĩnh viễn rời khỏi thế giới này, hơn nữa tịnh hóa trong tay ngươi, với ta mà nói là nơi dừng chân tốt nhất. Từ năm đó ta bị oán và hận che mờ đôi mắt, chưa từng vui vẻ như hôm nay. Ta gần như trở lại những ngày khi còn là con trai quang minh. Giây phút cuối cùng sinh mạng và linh hồn ta, Thải Nhi, ngươi đồng ý kêu ta một tiếng lão sư được không?"
Khi Y Lai Khắc Tư hỏi Thải Nhi câu này, trên mặt bất giác lộ ra nhàn nhạt bi thương.
"Lão sư, người…" Thải Nhi phản xạ kêu lên.
Câu chuyện của Y Lai Khắc Tư làm sao không đánh động nàng và Long Hạo Thần được? Long Hạo Thần còn đỡ, tuy Y Lai Khắc Tư đáng thương nhưng y làm ra sai lầm đối với nhân loại thật là tội nghiệt sâu nặng. Long Hạo Thần đồng tình y nhưng tuyệt đối không tha thứ tội lỗi của y.